Trọng Sinh: Cuộc Sống Làm Giàu Tươi Đẹp Những Năm 80 - Chương 356

Cập nhật lúc: 2025-12-26 00:47:36
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tôn Yến hỗ trợ thì yên tâm hơn hẳn. Một cô bé cũng lo, nhưng Tô Mẫn cuối tuần sẽ qua, chuyện gì cũng bàn bạc.

 

"Sau buổi tối chị cứ ở đây, chúng ở cùng cho tiện." Tô Mẫn xong, ngỏ ý Tôn Yến ở nhà .

 

Tôn Yến xong lắc đầu quầy quậy: "Không , chị ở đây, chị sẽ thuê nhà trọ bên ngoài."

 

Tô Mẫn và Liêu Chiêu Đệ ngạc nhiên Tôn Yến. Tô Mẫn nhíu mày: "Sao thế? Ở đây chị tiết kiệm một khoản tiền mà."

 

Tôn Yến thở dài: "Mẫn Tử, chị phiền cô dượng nữa. Nếu chị ở đây, chị chắc chắn sẽ đến tìm cô gây sự. Hơn nữa chị sắp 17 tuổi , ở xưởng cũng ở ký túc xá, chị quen ."

 

Trước đây cô bé còn ngại đến nhà cô ruột, vì mỗi cô bé cãi với cô là tình cảm sứt mẻ. Giờ Mẫn T.ử đồng ý cho cô bé cùng lắm .

 

"Thế , em bảo chị lên thành phố, nếu chị ở một bên ngoài lỡ xảy chuyện gì thì . Mẹ em cũng đồng ý ."

 

"Mẫn Tử, em đừng ép chị. Chị thực sự ở nhà em, dù đây cũng nhà chị, chị thấy tự nhiên. Giờ chị trẻ con nữa, ."

 

Tô Mẫn kiên quyết: "Chuyện em hỏi em , chắc chắn sẽ đồng ý ."

 

Tối ăn cơm, Tô Mẫn chuyện với Tôn Thu Phương.

 

Tôn Thu Phương Tôn Yến ngoài ở liền gạt phắt . "Không , các cháu còn nhỏ thế , ngoài ở , lỡ chuyện gì thì . Nhà cô rộng, kê thêm cái giường trong phòng là ở mà."

 

"Cô ơi, cháu thực sự ngoài ở. Kể cả lên thành phố, cháu ở huyện cũng định ở riêng . Cháu tự lập, cô chú cứ để cháu thử xem, nếu thì cháu về huyện ." Cô bé lên đây để kiếm tiền chứ để gây phiền phức cho nhà cô ruột. Thân thích đến mấy cũng chịu nổi sự quấy rầy mãi , cô bé quấy rầy đủ nhiều , nếu cô bé còn tiếp tục thì thật điều.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-cuoc-song-lam-giau-tuoi-dep-nhung-nam-80/chuong-356.html.]

Cha ruột còn chẳng dựa , huống chi là dựa cô chú họ hàng.

 

"Yến Yến, lời cô, nhà chỗ ở thì đừng ngoài. Cháu ở một yên tâm."

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Tô Mẫn cũng thêm : " đấy, ở cùng cũng tiện bàn công việc nữa."

 

Tôn Yến vẫn kiên quyết lắc đầu.

 

Thấy thái độ của cháu gái, Tôn Thu Phương đành nhượng bộ: "Vậy cháu cứ ở đây một thời gian , để cô từ từ tìm nhà, tìm chỗ hẵng chuyển."

 

"... Vâng ạ." Tôn Yến miễn cưỡng đồng ý, trong lòng tính toán bao giờ rảnh sẽ tự tìm nhà trọ giá rẻ.

 

Ăn xong, Tôn Yến cùng Tô Mẫn đ.á.n.h răng rửa mặt về phòng ngủ.

 

Nằm giường của Tô Mẫn, cô bé quanh căn phòng, trong lòng tràn đầy ngưỡng mộ.

 

Cô chú vì theo Mẫn T.ử mà lặn lội từ huyện lên thành phố, còn ủng hộ Mẫn T.ử mở cửa hàng. Chứng tỏ họ yêu thương Mẫn T.ử bao nhiêu.

 

Chẳng bù cho cô bé, ba chẳng quan tâm gì, chỉ áp đặt cuộc đời con cái.

 

Tô Mẫn sách một lúc, thấy Tôn Yến trằn trọc mãi ngủ , bèn cất sách cặp. "Mai em đưa chị xem cửa hàng, sửa sang xong xuôi lắm, em định tuần khai trương luôn. Trời bắt đầu lạnh , cửa hàng mở muộn, nếu chậm nữa là lỡ mất mùa vụ đấy."

 

Tôn Yến "ừ" một tiếng, : "Mẫn Tử, đợi chị kiếm tiền, chị cũng mua nhà riêng, một mái ấm định. Thực lúc chị nhớ quê lắm, ở quê tuy sung sướng bằng thành phố nhưng chị với Cường T.ử sống vui vẻ. Nghỉ học còn chơi với bạn bè. Giờ lên đây, ngày nào cũng chỉ , Cường T.ử học cũng khổ, bạn bè nhà nghèo nên coi thường nó lắm. Lần đ.á.n.h cũng là do c.h.ử.i nó, nó nhịn mới đ.á.n.h . Còn đứa nhà giàu nhét đồ bẩn ngăn bàn nó nữa." Giọng cô bé nghẹn , "Lúc chị ở xưởng, ba thì bận tối mắt tối mũi kiếm tiền, chẳng ai quan tâm đến nó, nó chịu uất ức cũng chẳng ai bênh. Đánh xong cấm nó học. May mà chị về đưa tiền sinh hoạt phí mới chuyện, thì nó bắt nghỉ học ."

 

Nghe Tôn Yến tâm sự, nhất là lúc nhắc đến nỗi nhớ quê, trong lòng Tô Mẫn dâng lên cảm giác áy náy.

Loading...