Trọng Sinh: Cuộc Sống Làm Giàu Tươi Đẹp Những Năm 80 - Chương 285

Cập nhật lúc: 2025-12-25 03:21:51
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cả đời bà nếm đủ mùi khổ sở với chồng, nên con gái vết xe đổ. Gia cảnh thế nào quan trọng, quan trọng là con , chứ tiền mà sống với gì thì cũng chẳng sung sướng gì.

 

Tô Mẫn thì chẳng lo lắng gì, cô quả hồng mềm để nắn bóp, hơn nữa cô cũng định dựa dẫm đàn ông, ai dám bắt nạt cô, cô chắc chắn sẽ để yên.

 

Sáng sớm hôm , Tô Mẫn và Tôn Thu Phương xách hai túi quà lớn chuẩn bến xe.

 

Vừa khỏi cửa khách sạn thấy Tiết Miễn đó.

 

"Tiết Miễn, tới đây?"

 

Tiết Miễn ngượng ngùng đáp: "Chẳng sáng nay hai về , tớ bến xe tiễn, sợ đến lúc đó tìm thấy nên qua đây chờ ."

 

Nghĩ đến việc hôm nay Tô Mẫn về huyện, trằn trọc cả đêm ngủ .

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Cậu Tô Mẫn là cô gái thích bay nhảy, chơi về chắc sẽ chẳng bao giờ nữa. Huống hồ lên cấp ba , thời gian chơi càng ít, đến thì chắc cũng đợi nghiệp cấp ba. Đến lúc đó, ai chuyện sẽ đổi thế nào.

 

Tiết Miễn đỡ lấy túi hành lý tay Tô Mẫn, sát bên cạnh cô.

 

Suốt dọc đường lên xe buýt đến ga tàu hỏa, Tiết Miễn chẳng câu nào.

 

Tàu đến, mấy tìm chỗ chờ. Tiết Miễn mấp máy môi mấy gì đó, nhưng thấy Tôn Thu Phương bên cạnh nên thôi.

 

Tô Mẫn thấy vẻ thôi, đoán chừng chuyện khó , bèn viện cớ rủ Tiết Miễn quầy tạp hóa trong ga mua đồ.

 

"Cậu chuyện gì ? Sao trông vui thế?"

 

Tim Tiết Miễn đập thình thịch, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi, nắm c.h.ặ.t t.a.y, lén nuốt nước bọt. Lấy hết can đảm ngẩng đầu Tô Mẫn: "Tiểu Mẫn, ba năm cấp ba sẽ chỉ tập trung học hành thôi, nghĩ đến chuyện khác đúng ?"

 

"Hả?" Tô Mẫn sững sờ câu hỏi đầu đuôi của .

 

"Tiểu Mẫn, cứ lo học cho , đợi lên đại học tớ sẽ với một chuyện quan trọng. Trước lúc đó, đừng yêu đương với ai khác ?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-cuoc-song-lam-giau-tuoi-dep-nhung-nam-80/chuong-285.html.]

Tiết Miễn lấy hết dũng khí xong câu đó, bỗng cảm thấy cả nhẹ nhõm hẳn, l.ồ.ng n.g.ự.c nãy còn thắt giờ cũng dễ chịu hơn. Cứ như thành một việc trọng đại .

 

Đôi mắt sáng lấp lánh, chằm chằm Tô Mẫn đang ngẩn vì kinh ngạc: "Được ?"

 

Tô Mẫn trố mắt Tiết Miễn, trong đầu vẫn còn đang tiêu hóa ý nghĩa câu .

 

Đừng yêu đương với khác...

 

Thế thì yêu đương với ai?

 

Tô Mẫn cảm thấy khác hẳn với chuyện của Ôn Hòa Bình, cô hề ảo tưởng, ý của Tiết Miễn chắc chắn là như cô nghĩ.

 

Nhất thời, cô đối mặt với Tiết Miễn thế nào.

 

Cô luôn coi Tiết Miễn là bạn, dù cảm thấy tuổi tác tâm hồn chênh lệch khá lớn nhưng Tiết Miễn là bạn quan trọng đối với cô, nên cô thể tạm quên tuổi thật của để cùng vui đùa. điều đó nghĩa là cô thể chấp nhận một nhóc non nớt, tính tình còn định hình yêu .

 

Nhìn gương mặt còn b.úng sữa của Tiết Miễn, Tô Mẫn xoa xoa cánh tay .

 

lúc Tô Mẫn đang khó xử thì tiếng loa thông báo vang lên, tàu hỏa ga. Tôn Thu Phương cũng vẫy tay gọi lớn, cô vội : "Tớ lên tàu đây."

 

"Tiểu Mẫn..." Tiết Miễn theo hướng Tô Mẫn với vẻ mặt tủi .

 

Tô Mẫn nghĩ ngợi một chút, chỉ thốt một câu: "Cậu lo học hành cho , chuyện để tính." Nói xong cô chạy vội về phía Tôn Thu Phương.

 

Nghe câu đó của Tô Mẫn, Tiết Miễn như tiếp thêm sức mạnh, cả phấn khích nhảy cẫng lên, chạy theo hai con.

 

Thấy hai lên tàu, tươi vẫy tay chào: "Dì Tôn, Tiểu Mẫn, tạm biệt nhé!"

 

Suốt dọc đường về, Tô Mẫn cứ nghĩ mãi về những lời Tiết Miễn .

 

Cô thật ngờ Tiết Miễn tình cảm với . Hồi cùng bàn, cô chỉ thấy Tiết Miễn là một nhóc trẻ con, dỗi hờn còn kiêu ngạo. Sau chơi hơn thì thấy nhóc cũng quan tâm, đối xử với cô khá . bao giờ nghĩ sẽ gì đó với Tiết Miễn cả.

 

Cô thậm chí còn nghĩ, một bạn là con trai như thế cũng . Ai ngờ Tiết Miễn những lời đó.

Loading...