Tô Tam Căn rít một thuốc, mắt cửa: "Bà thì cái gì. Giờ thằng Vinh giống ngày xưa nữa, nó giờ tiền đồ , bà mà cứ loạn như , nó từ mặt cả nhà thật đấy. Thằng Vinh là trọng tình cảm, đối xử với nó chút thì mới dễ chuyện."
Bà cụ Tô xong thì bĩu môi tán đồng, tình cảm cái nỗi gì, đều là từ bụng bà chui cả, đều lời bà tất.
Làm xong thủ tục ở trấn, vợ chồng Tô Trường Vinh dám chậm trễ, ngay về huyện thành, đến nhà máy dệt thủ tục, cầm giấy chứng nhận lên ủy ban huyện.
Một ngày bôn ba vất vả, cuối cùng cũng chuyển xong hộ khẩu lên thành phố.
Nhìn quyển sổ hộ khẩu thành phố đỏ chót, vợ chồng Tô Trường Vinh suýt vì xúc động.
Có hộ khẩu thành phố, Tôn Thu Phương và Tô Trường Vinh mới cảm thấy thực sự cắm rễ ở nơi .
Giờ họ chỉ còn mong mỏi mua một căn nhà của riêng .
Trong nhà hiện hơn hai vạn tiền tiết kiệm, đây con nhỏ, đủ để mua một căn nhà ở thành phố. Chỉ là nhất thời tìm căn nào rộng rãi ưng ý.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Tô Mẫn bố mua nhà, liền đề nghị mở rộng cửa hàng.
Gia đình hiện tại buôn bán thạo, việc ăn cũng , khi một tháng thu nhập cả nghìn đồng. Hoàn thể nhập thêm nhiều mặt hàng về bán.
Tô Mẫn nhớ kiếp từng thấy nhiều mô hình siêu thị phát triển lên từ những cửa hàng tạp hóa nhỏ.
Nhà giờ đà, thể tiếp tục mở rộng. Sau theo mô hình siêu thị. Hơn nữa giờ mua nhà cũng nhà , đợi vài năm nữa bất động sản phát triển thì mới mua nhà để ở, tiện thể đầu cơ luôn. Chi bằng nhân lúc đang đà, chiếm tiên cơ, ăn cho lớn mạnh . Sau nhiều cơ hội hơn mới nắm bắt .
Tôn Hải ý tưởng của Tô Mẫn thì mắt sáng rực. Cậu phát hiện đầu óc đúng là bằng cô cháu gái. Con bé tuổi còn nhỏ mà chí lớn, nghĩ còn xa hơn cả lớn.
Cậu : "Anh chị , chị nên cân nhắc kỹ lời Mẫn T.ử xem." Cậu là ngoài, cũng dám nhiều quá.
Tô Trường Vinh và Tôn Thu Phương chút do dự.
Hai vợ chồng giờ sống cũng khá, chỉ thiếu mỗi cái nhà riêng.
Tô Mẫn dù vẫn là trẻ con, ở nhà thể nêu ý kiến, nhưng quyết định cuối cùng vẫn là ở bố .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-cuoc-song-lam-giau-tuoi-dep-nhung-nam-80/chuong-100.html.]
Buổi tối, giường, hai vợ chồng bàn bạc chuyện .
Tôn Thu Phương trở chồng: "Ông thấy Mẫn T.ử lý ? Nhân lúc tranh thủ kiếm thêm tiền?"
Tô Trường Vinh im lặng suy nghĩ.
Lát ông : "Thực trong lòng thấy con đúng, ăn bao lâu nay, thấy rõ là càng càng , tiền càng ngày càng nhiều. Lúc mà mở rộng thì chắc chắn kiếm . Chỉ là cứ mua cái nhà, nên trong lòng quyết ."
Tôn Thu Phương vỗ chồng một cái: "Ông ngốc , kiếm tiền còn nghĩ. Lúc đầu đắn đo là sợ nhỡ mở rộng mà kiếm , mất tiền mua nhà. Giờ ông chắc là kiếm thì còn nghĩ gì nữa. Chờ kiếm nhiều tiền hơn thì nhà nào mà chẳng mua ?"
Tô Trường Vinh ngẩn : "Ý bà là mở rộng cửa hàng?"
" thế, đ.á.n.h cược một nữa. Lần mà thắng thì thu nhập khi gấp đôi. Trường Vinh , lúc đó thành giàu thành phố thật đấy."
Trước ở quê thì là hộ nghèo trong thôn, giờ lên phố sắp thành giàu thành phố.
Tôn Thu Phương tít mắt: "Thử nữa . Mẫn T.ử tuy nhỏ nhưng bản lĩnh nhỏ, đằng nào cơ nghiệp cũng cho nó, nó , thử xem."
Tô Trường Vinh ôm vợ lòng: "Được, vợ ơi, bà tất."
Sáng hôm trong bữa ăn, Tô Trường Vinh tuyên bố quyết định mở rộng cửa hàng.
"Bố, bố nghĩ kỹ ạ?"
Tô Mẫn phấn khích bố.
"Nghĩ kỹ , bố còn trẻ, còn thể đ.á.n.h cược một phen. Chỉ điều con đấy, nếu ăn thì mua nhà đợi sang năm hoặc năm . Còn nếu thì đến nhà cũng chẳng mua nổi ."
Tôn Thu Phương chồng gở, lườm một cái: "Sáng sớm câu gì lành xem nào?"
"Được , sai ." Tô Trường Vinh vỗ vỗ miệng .
Mở rộng cửa hàng cần thêm mặt bằng. Tô Trường Vinh thuê luôn gian bên cạnh, đập thông tường ở giữa. Cam kết dọn sẽ xây như cũ.