Trọng Sinh: Cùng Vương Gia Tàn Tật Bị Lưu Đày( Có không Gian) - Chương 54
Cập nhật lúc: 2025-10-21 09:26:32
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thanh Minh: “Bẩm chủ tử, ước chừng mười ám vệ, võ công hề thấp.”
Giang Lâm Lang tiếp lời: “Chỉ mười tên thôi ? Vậy là chúng đến để thăm dò xem sống thế nào, chứ để lấy mạng .”
Khóe miệng Thanh Minh khẽ giật. Lời thẳng thừng đến , bọn họ nào dám thốt , vẫn là Giang tiểu thư gan hơn.
“Thuộc hạ sẽ giải quyết ngay, khiến bọn chúng về.”
“Khoan , cái tặng ngươi.”
Giang Lâm Lang lấy một lọ chất lỏng màu xanh nhạt đưa qua.
“Giang tiểu thư, đây là gì ?”
“Cứ gọi là Giang cô nương .”
“Giang cô nương, đây là gì ?”
“Chốc nữa ngươi g.i.ế.c mười tên , chẳng sẽ xử lý t.h.i t.h.ể , phiền phức lắm. Cái là hóa thi thủy nghiên cứu gần đây, chỉ cần nhỏ một giọt lên, t.h.i t.h.ể sẽ biến mất dấu vết. Cẩn thận một chút, đừng để chạm nhé.”
Thần sắc Thanh Minh kinh hãi, trong lòng dậy sóng kinh hoàng, kìm nuốt nước bọt. Thứ quá đáng sợ, y cẩn thận từng li từng tí bỏ trong túi áo, sợ hãi ngay cả một giọt cũng dám dính .
Giang cô nương thì vẻ vô hại, yếu đuối, nào ngờ khi về cảnh tượng đẫm m.á.u đến mà mắt hề chớp lấy một cái.
“Vậy thuộc hạ xin cáo lui.”
Y cùng Lưu Vân bên cạnh trao đổi ánh mắt, hai đeo mặt nạ, trường kiếm tuốt trần, hình như quỷ mị thoắt cái lao về phía mười tên chân núi.
Giang Lâm Lang cảm thán: “Khinh công thật lợi hại, khi nào mới thể đạt cảnh giới như đây?”
Diệp Lâm Thiên xoa đầu nàng, vẻ mặt đầy cưng chiều : “Lang nhi trời sinh là tài liệu luyện võ, thông tuệ như , nhất định sẽ ngày đuổi kịp .”
Giang Lâm Lang chớp chớp mắt. Tên dám dùng chiêu xoa đầu sát thương nàng. Giang Lâm Lang ngẩng đầu Diệp Lâm Thiên cao hơn một cái đầu: “Không ngờ cái tên cẩu hoàng đế , dù núi cao hoàng đế xa, vẫn ngừng nhung nhớ .”
Diệp Lâm Thiên cúi mắt đôi mắt nàng rực rỡ như tinh tú, khuôn mặt nàng dù điểm trang phấn son vẫn thanh lãnh tuyệt mỹ, cùng đôi môi đầy đặn hồng hào. Chàng kìm nén sự thôi thúc nếm thử, sợ nàng sợ hãi, cho rằng khinh bạc, nên vẫn là đợi nàng yêu mới dám càn chăng.
“Lang nhi, đừng sợ, năng lực bảo vệ nàng. Ta còn thế lực trong bóng tối, đáng ngại.”
Nghe giọng trầm thấp của , Giang Lâm Lang cảm thấy an tâm một cách khó hiểu. Hai gần đến , nàng bỗng nhiên tim đập nhanh hơn. Nàng vén một góc rèm cửa, quan sát tình hình xung quanh. Nam nhân thật sự quá tuấn tú, khá thu hút nàng.
Chỉ thấy chân núi vài đang giao chiến cùng . Dưới ánh trăng mờ nhạt, trường kiếm tỏa ánh sáng lạnh lẽo. Thân hình Thanh Minh và Lưu Vân nhanh như chớp giật, kiếm như gió lốc, thế như chẻ tre, vô cùng sắc bén, đ.á.n.h lui mười tên áo đen khiến chúng liên tục thất bại. Nhìn thấy chúng định bỏ trốn, nhưng hai để bọn chúng toại nguyện, nhanh chóng chặn đường lui, từng một, một kiếm phong hầu mười tên.
Giang Lâm Lang xem đến say sưa, hai mắt sáng ngời. Diệp Lâm Thiên một bên, sườn mặt nàng, càng càng thấy xinh .
“Không để sống để ép cung ?”
“Không cần.”
“Ồ, , cần nghĩ cũng , kẻ tám chín phần là tên cẩu hoàng đế , cần thừa thãi.”
Nghe nàng cứ ‘cẩu hoàng đế’ ‘cẩu hoàng đế’ nọ, Diệp Lâm Thiên chỉ cảm thấy vô cùng đáng yêu.
Thanh Minh lấy lọ thuốc. Lưu Vân thu kiếm, lau chùi kiếm, nghi hoặc hỏi: “Đây là gì ?”
“Hóa thi thủy, Giang cô nương cho.”
Thanh Minh thoắt cái biến mất, nhỏ mỗi trong mười tên một giọt. Chỉ trong chốc lát, mười t.h.i t.h.ể biến mất dấu vết với tốc độ mà mắt thường thể thấy , ngay cả y phục cũng còn, chỉ còn một vũng máu, mà vũng m.á.u cũng biến thành nước trắng.
Ngay cả hai trải qua phong ba bão táp, m.á.u tanh mưa m.á.u , trong lòng cũng run rẩy, mà da đầu tê dại. Thứ quá kinh khủng, trong lòng tính toán, tuyệt đối đắc tội Giang cô nương. Nếu đắc tội nàng, e rằng khi c.h.ế.t giữ thây cũng là một điều xa xỉ.
Diệp Lâm Thiên thấy việc giải quyết xong, liền ôm ngang eo nữ tử tuyệt mỹ mắt, bay đến mặt Thanh Minh và Lưu Vân.
“Ngơ ngẩn cái gì ?”
Giọng lãnh đạm của Diệp Lâm Thiên kéo tư tưởng của hai trở về.
Thanh Minh kinh ngạc : “Chủ tử, hóa thi thủy của Giang cô nương hiệu quả cực kỳ !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-cung-vuong-gia-tan-tat-bi-luu-day-co-khong-gian/chuong-54.html.]
Diệp Lâm Thiên qua, nào còn bóng , trong khí chỉ còn mùi m.á.u tanh thoang thoảng. Chàng khỏi kính phục thêm vài phần nữ tử tuyệt mỹ mắt, quả thực lợi hại.
Thanh Minh đưa phần hóa thi thủy còn đến mặt Giang Lâm Lang: “Giang cô nương, vẫn còn khá nhiều.”
Giang Lâm Lang khẽ cong môi : “Cái tặng ngươi, còn nhiều, cứ dùng thoải mái, đừng tiết kiệm.”
Gà Mái Leo Núi
Trong lòng Thanh Minh vui mừng: “Đa tạ Giang cô nương.”
Có thứ , g.i.ế.c thì cần phí thời gian xử lý t.h.i t.h.ể nữa , trực tiếp nhỏ một giọt là biến mất , khiến đối phương thể truy tìm dấu vết.
Lưu Vân một bên mà mắt đỏ hoe. Thanh Minh giành hết chuyện , chốc nữa y quyết định , y giành lấy mới .
Thấy dáng vẻ mong mỏi của Lưu Vân, Giang Lâm Lang chỉ cảm thấy buồn : “Lưu Vân, ngày mai sẽ tặng ngươi một lọ.”
Lưu Vân mừng rỡ mặt: “Đa tạ Giang cô nương.”
Trong lòng Diệp Lâm Thiên chút buồn bực. Sao thứ gì tặng ? Hơn nữa Lang nhi còn để ám vệ của gọi nàng là Giang cô nương, chẳng nên gọi là Dạ phu nhân ? Thôi , nương tử là lớn nhất, chỉ cần nương tử vui là , cứ để nàng tùy ý.
“Thôi , về phòng ngủ đây, các ngươi cũng nghỉ ngơi sớm .”
“Vâng, Giang cô nương.”
Giang Lâm Lang vận khinh công, Diệp Lâm Thiên kéo vòng tay rộng lớn, vận khinh công đưa nàng đến ngoài cửa phòng.
Tên thật sự ôm nàng thành nghiện ?
Giang Lâm Lang bước phòng, chuẩn đóng cửa, thấy bóng dáng cao ngất của vẫn ngoài cửa phòng: “Muộn thế , gì ? Mau về ngủ .”
“Nhìn nàng trong đóng cửa cẩn thận mới .”
“Vậy .”
Giang Lâm Lang chút lưu tình đóng sập cửa , cài khóa, thoắt cái tiến trong gian.
Chàng chỉ là nàng thêm một lúc, nỡ rời xa nàng mà thôi. Nữ nhân thật vô tình, chẳng lẽ chút nào luyến tiếc ?
Tại vị trí ám tiêu một góc mái nhà, Thanh Minh chạy đến căn nhà nhỏ của Lưu Vân: “Giang cô nương thật sự lợi hại, nhất định thể cùng chủ tử kề vai sát cánh tác chiến.”
Lưu Vân dùng ánh mắt khinh thường y: “Ngươi cần , đều .”
“Ai da, chẳng qua chủ tử hình như vẫn chiếm trái tim Giang cô nương. Chủ tử đổi thật nhiều, sắp nhận nữa .”
Lưu Vân đỡ trán : “Ngươi mau nghỉ , lát nữa đến phiên .”
“Vậy .”
Thanh Minh miễn cưỡng bay xuống, trở về phòng .
Lưu Vân ngoài rèm cửa, trong lòng cảm thán sự chu đáo và thông tuệ của Giang cô nương. Nàng nghĩ đến việc bố trí hai căn phòng ẩn mái nhà, bốn phía đều mở cửa sổ nhỏ, bên trong còn một chiếc ghế, đặt một cái bàn vuông nhỏ, đó thể quan sát tình hình bên ngoài. Điều so với việc đây bọn họ cây, nấp cây, hoặc ẩn mái hiên, treo ngược xà nhà thì thoải mái hơn nhiều.
Hơn nữa, căn nhà trông bình thường gì đặc biệt, khác cũng sẽ cố ý chú ý. Ai thể nghĩ rằng bên trong ám vệ đang theo dõi tình hình xung quanh? Nhiều lúc y cũng xuống căn phòng phụ bên để ngủ, mà trực tiếp nhắm mắt nghỉ ngơi trong căn nhà nhỏ . Làm ám vệ nhiều năm như , từng đãi ngộ đến thế. Đôi khi y còn sợ quá thoải mái sẽ mất thiên tính của một ám vệ.
Mặt khác, đêm nay định sẽ bình yên.
Đêm nay là đêm động phòng hoa chúc của Vu Sơn và Vu Tài.
Đối với hai nam nhân đầu chạm nữ nhân, bọn họ quả thực si mê thú vui đến cực điểm. Tuy thể mỹ nhân tuyệt sắc như Giang Lâm Lang, nhưng thể cưới vợ, trong lòng bọn họ vô cùng vui sướng. Mặc dù hai nữ nhân bằng một phần vạn của Giang Lâm Lang, nhưng hai bọn họ ngoài hai mươi mà vẫn cưới vợ, chỉ vì những cô nương đều gả nhà bọn họ.
Cả hai đều thấy lời to.
Vu Sơn tủm tỉm : “Nương tử, chúng ân ái .”
Khương Uyển sợ đến tái mét mặt mày, ngừng lắc đầu, nước mắt tuôn rơi: “Không… …”
Vu Sơn chút vui: “Chúng thành , đây vốn dĩ là chuyện đương nhiên.”
Vu Sơn vồ lấy Khương Uyển, Khương Uyển sức lực yếu ớt, cuối cùng vẫn chống cự nổi nam nhân, chỉ đành mặc chà đạp. Bị một nam nhân xí đến mức thể tả đè mà nhục nhã, nàng chỉ thấy ghê tởm vô cùng, càng thêm căm hận Giang Lâm Lang.