Trọng Sinh: Cùng Vương Gia Tàn Tật Bị Lưu Đày( Có không Gian) - Chương 46

Cập nhật lúc: 2025-10-21 09:26:24
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm gia phẫn nộ

Thẩm Văn cũng mặt đầy tức giận, “Phụ , Thanh Thanh từng là đích nữ của Thẩm gia , ngờ Giang Xuyên đối xử với nàng như .”

Thẩm lão gia tử trầm giọng , “Hắn Giang Xuyên thật sự quá đáng .”

Giang Uyển và Giang Tuyết mặt đầy nước mắt, quỳ thẳng mặt Thẩm lão gia tử.

Giang Uyển ngẩng đầu lên, “Ngoại tổ phụ, cầu xin , tìm một đại phu cho nương xem bệnh ạ.”

Thẩm lão gia tử , “Việc , nhất định sẽ khoanh tay , nhưng tìm tên Giang Xuyên lang tâm cẩu phế mà lý luận một phen.”

Hai lòng thót một cái, liệu phụ trút giận lên đầu hai .

Chưa kịp đợi hai , Thẩm lão gia tử nhanh chóng bước ngoài, phía là Thẩm Văn, cùng với Thẩm Vũ, Thẩm Tình và Thẩm Nhu. Lý Ngọc thấy cũng theo.

Thẩm Văn , “Ba con các ngươi cứ ở nhà, Thẩm Vũ theo là .”

Lý Ngọc rụt rè , “Vâng, lão gia.”

“Vâng, phụ .”

Giang Uyển và Giang Tuyết chạy lạch bạch theo , hy vọng đừng gây chuyện gì nghiêm trọng.

Không lâu , đến căn nhà đất của Giang gia, trong phòng của Thẩm Thanh Thanh, thấy nữ nhi bộ dạng ma như , cũng giật một thoáng, Thẩm lão gia tử cũng xót xa, Thẩm Văn cũng xót thương cho .

Thẩm Thanh Thanh nước mắt như đê vỡ, “Phụ , đại ca, con đau quá, con khổ quá, con hối hận , hối hận vì gả cho Giang Xuyên.”

Thẩm lão gia tử mắt đỏ hoe, “Thanh Thanh, tóc con, thành trọc lóc thế ?”

Thẩm Thanh Thanh thút thít , “Con cũng nữa.”

Giang Uyển mở miệng , “Nương , những vết thương là do mẫu nữ Giang Lâm Lang đánh, lâu khi trở về, tóc của nương liền rụng như .”

Giang Tuyết ở bên cạnh cũng thêm dầu lửa kể một lượt, bất kể chuyện rụng tóc của nương liên quan đến Giang Lâm Lang , tóm cứ khăng khăng là nàng thì , ngoại gia tổ phụ cũng nhất định dung tha nàng, tìm cách đối phó nàng .

Nắm đ.ấ.m của Thẩm Văn siết chặt kêu răng rắc, tức giận xông thẳng lên não, “Giang Lâm Lang tiện phụ độc ác !”

Giang Xuyên thấy nhạc phụ và đại cữu tử, cùng với cháu ngoại cũng đến, trong lòng chút hoảng sợ.

Đành cứng rắn , giả vờ một bộ dạng cực kỳ đau lòng, “Thanh Thanh, nàng chịu khổ , chỉ là cũng tiền bạc, cách nào tìm đại phu.”

Thẩm Thanh Thanh mặt , im lặng , nàng thật sự thấy bộ dạng giả dối của Giang Xuyên.

Thẩm lão gia tử nghiêm khắc , “Đồ Giang Xuyên nhà ngươi, năm xưa cầu hôn Thanh Thanh, ngươi hứa hẹn thế nào? Nay đối xử với nữ nhi của như !”

Giang Xuyên chắp tay cúi , “Nhạc phụ đại nhân, tiểu tế vẫn nhớ lời hứa năm xưa, chỉ là tiểu tế thật sự còn tiền bạc.”

“Mười lượng bạc đưa cho ngươi ?”

Giang Xuyên vẻ mặt đau khổ, “Trong nhà ăn mặc tiêu dùng cái gì cũng cần bạc, việc qua lâu như , còn bao nhiêu nữa, tiểu tế cũng chỉ còn một lượng bạc thôi, tìm đại phu, thế thì cũng đủ.”

Giang Tuyết và Giang Uyển trong lòng kinh ngạc, phụ rõ ràng hai lượng bạc, giấu một lượng.

Thẩm lão gia tử nhắm mắt , “Ai, thôi thôi , Thẩm Văn, con đưa cho năm lượng bạc.”

Giang Xuyên , vẻ mặt vui mừng.

Thẩm Văn nghiến răng nghiến lợi đưa năm lượng bạc qua, nghiêm nghị , “Số bạc để ngươi dùng, mà là để tìm đại phu cho . Nếu chúng phát hiện ngươi tìm đại phu, hậu quả tự gánh lấy.”

Giang Xuyên nhận lấy bạc, vội vàng cảm ơn, và đảm bảo nhất định sẽ tìm đại phu về.

Thẩm lão gia tử , “Giờ còn sớm, để Thẩm Vũ cùng ngươi, mau .”

“Vâng.”

Thẩm Văn gọi riêng nhi tử một bên, đưa cho ba lượng bạc, thì thầm vài câu.

Nghe , ánh mắt Thẩm Vũ đầy vẻ độc ác và đắc ý.

Sau đó hai vội vàng đến nhà Dương Thiết Ngưu, chuẩn thuê xe bò của .

--- Một mặt khác ---

Suốt cả buổi sáng, trồng xong khoai tây, chỉ còn khoai lang trắng và khoai lang tím.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-cung-vuong-gia-tan-tat-bi-luu-day-co-khong-gian/chuong-46.html.]

Sau bữa trưa, tinh thần phấn chấn cầm nông cụ ruộng, tiếp tục trồng khoai lang trắng và khoai lang tím.

Gà Mái Leo Núi

Vì đêm qua trời mưa xong, đất vẫn còn ẩm, nên cần tưới nước đặc biệt.

Ngay đó, Giang Lâm Lang khoanh thêm hai mảnh đất, dùng nan tre và cành cây chặt từ núi, dùng giấy dầu hai nhà kính lớn. Giấy dầu thời cổ đại thô ráp, màu nâu sẫm, nhưng cũng tương tự như thời hiện đại, thể mái nhà kính. Cứ thế, đồng lòng hợp sức thêm hai nhà kính nữa.

Mọi cũng hiểu vì như , trồng rau bên trong. Giang Lâm Lang cũng kiên nhẫn giảng giải một phen.

Ai nấy đều chỉ mong chờ đến ngày những cây trồng lớn lên.

Cho đến khi mặt trời lặn về phía Tây mới thành tất cả công việc, Giang Lâm Lang phát cho mỗi mười đồng tiền, tặng thêm cho mỗi gia đình một hũ mỡ heo nhỏ, bởi vì chậm trễ công việc của một chút, nàng cũng cảm thấy chút ngại ngùng.

Mấy giúp việc lúc mới cảm thấy ngại ngùng, mỡ heo đắt, đối với họ, chỉ đến Tết mới dám mua một hũ nhỏ về ăn, ngờ nha đầu họ Giang hào phóng đến , đều vô cùng cảm kích nàng, thiện cảm dành cho nàng tăng vọt.

Lý Hoa , “Nha đầu con thật đáng yêu, nếu còn việc gì , nhất định gọi nhà đấy nhé.”

Giang Lâm Lang , “Lý thẩm, nhất định .”

Triệu Lý Chính cũng nhận một hũ mỡ heo nhỏ, nhận một hũ mỡ heo của nha đầu , chút ngại ngùng, “Nha đầu Giang , cũng về đây.”

“Ừm, , Triệu gia gia thong thả, đường cẩn thận nhé.”

“Được .”

Cứ thế cũng vui vẻ về nhà.

Hoa Ảnh và Bạch Sơ Vy, Dương Sơ Tuyết ba chuẩn xong bữa tối, chỉ chờ Giang Lâm Lang trở về. Diệp Lâm Thiên cũng đang ngóng trông, chỉ là hiện giờ hai chân vẫn còn khó khăn, thể ở bên cạnh nàng.

Giang Lâm Lang và Hoa Ảnh trở về trạch viện, Tiểu Bạch lập tức vui vẻ đón lên.

Giang Lâm Lang xuống, Hoa Ảnh xoa bóp vai cho nàng, đau lòng , “Tiểu thư, hôm nay thật sự vất vả , nô tỳ cũng hiểu những việc , giúp nhiều lắm.”

Giang Lâm Lang nhắm mắt , xoa bóp vai thật thoải mái, cảm giác mệt mỏi đều tan biến nhiều, “Không .”

Thu Nhi rót một ly nóng đưa qua, “Tiểu thư, vất vả .”

Cả nhà đều dành cho nàng sự quan tâm, trong lòng nàng khẽ ấm áp.

Sau bữa tối, Giang Lâm Lang liền trở về phòng, chợt lóe gian, uống một ít linh tuyền thủy, ăn viên Bồi Nguyên Đan do nàng chế tạo, thứ ăn cho việc luyện võ, thể củng cố gốc rễ, bồi đắp nguyên khí.

Sau đó tiếp tục luyện võ trong gian.

Ngày hôm , rạng đông hé rọi.

Giang Lâm Lang trong gian thở một ngụm trọc khí, chợt lóe khỏi gian, mở cửa phòng ngoài, nàng hiện giờ cảm thấy pháp ngày càng nhẹ nhàng phiêu dật, khinh công tiến thêm một bậc.

Diệp Lâm Thiên sớm thức dậy, đang trong sân, hiện giờ ngày càng thành thạo hơn.

“Lang Nhi, dậy sớm , ngủ thêm một lát?”

Dương Sơ Tuyết cũng , “ , hôm qua vất vả .”

Bạch Sơ Vy cũng ở bên cạnh phụ họa gật đầu.

Giang Lâm Lang nở nụ tươi tắn, “Ta ngủ đủ .”

Sau đó vội vàng đến chỗ vòi nước tự chế bên ngoài phòng tắm để rửa mặt.

Diệp Lâm Thiên từ tốn mở miệng, “Lang Nhi, liệu thể luyện kiếm chứ?”

Giang Lâm Lang gật đầu, "Phục hồi tệ, thể luyện tập , nhưng nhớ kỹ đừng dùng chân quá sức."

"Ừm, ."

"Thanh Minh."

Sau đó Thanh Minh ném kiếm cho y.

Thanh Minh và Lưu Vân liền phi lên mái nhà, cảnh giác ẩn trong bóng tối, luôn chú ý động tĩnh tứ phía, chỉ e Hoàng thượng sẽ phái ám vệ đến dò xét tình hình của chủ tử. Nếu để Hoàng thượng chủ tử khỏi mắt và chân, e rằng sẽ còn ngày yên bình, sát thủ sẽ ngừng kéo đến, cuộc sống an tĩnh sẽ chấm dứt. Tạm thời thể để đế vương chuyện , trừ khi chủ tử thực lực nhất định. Bọn họ thì sợ, chỉ sợ sẽ liên lụy đến Giang tiểu thư và hai vị phu nhân.

Mấy đều chăm chú Diệp Lâm Thiên luyện kiếm. Chỉ thấy y pháp nhanh nhẹn, ánh mắt kiên định, kiếm thế sắc bén, nhanh như chớp giật. Mỗi chiêu thức đều tràn ngập sát khí. Một luồng kiếm khí vung , lá cây trong sân xào xạc rơi xuống.

Giang Lâm Lang mà mắt sáng rực, vô cùng ngưỡng mộ. Không ngờ võ công của y cao cường đến thế. Nàng cũng nhanh chóng luyện võ, đuổi kịp bước chân y, cùng y kề vai chiến đấu.

 

Loading...