Trọng Sinh: Cùng Vương Gia Tàn Tật Bị Lưu Đày( Có không Gian) - Chương 33

Cập nhật lúc: 2025-10-20 23:46:01
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thanh Minh và Lưu Vân Diệp Lâm Thiên giường, đôi chân cố định bằng thứ gì, chỉ thấy nó trắng xóa. Đây chính là thứ mà Giang tiểu thư là thạch cao ?

Giang tiểu thư cũng giải thích, nó tác dụng bảo vệ và cố định đôi chân, để xương mọc lệch, thúc đẩy quá trình liền xương.

Lại còn một mùi hăng hắc trong khí, giống mùi rượu nhưng hẳn, chính là thứ mà Giang tiểu thư là nước khử trùng.

Hai họ sống lâu như , cũng từng trải qua khắp nơi, nhưng những thứ họ thực sự từng thấy, từng . Thật sự mới nhận thức của cả hai.

Chẳng bao lâu , t.h.u.ố.c mê của Diệp Lâm Thiên hết tác dụng, tỉnh : “Lãng Nhi?”

“Mùi gì thế ? Còn thứ chân là gì?”

Thanh Minh và Lưu Vân lộ rõ vẻ vui mừng: “Chủ tử.”

Hai cũng kiên nhẫn giải thích một lượt.

Lưu Vân : “Giang cô nương nghỉ .”

Thanh Minh hân hoan : “Chủ tử, mắt và chân một tháng sẽ từ từ khỏe .”

Diệp Lâm Thiên khẽ cong khóe môi, cuối cùng cũng thể thấy Lãng Nhi ? Đứng bên cạnh nàng, bảo vệ nàng, yêu thương nàng.

“Ừm, lắm, vất vả cho hai ngươi . Giờ nơi đây an , hai ngươi cũng nghỉ .”

Hai ngạc nhiên, phận ám vệ thì phép nghỉ ngơi. Ban đêm hai luôn phiên trực, cả hai đều cảm thấy vẫn nên như thì hơn, dù bao năm nay thành thói quen .

Thanh Minh : “Chủ tử, hai chúng cứ trực đêm.”

Diệp Lâm Thiên khẽ gật đầu.

“Vậy chủ tử hãy nghỉ ngơi cho , chúng xin cáo lui.”

“Ừm.”

Thanh Minh cẩn thận nhẹ nhàng đóng cửa phòng, trong lòng thực sự vui mừng cho chủ tử.

Ngày hôm , giữa trưa, mặt trời chói chang, thời tiết chút oi bức.

Quả nhiên vẫn những vị khách mời mà đến. Giang Lâm Lang thì khá bình tĩnh, Triệu Lý Chính tức đến râu cũng run lên. Ông còn cảm thấy hổ cho cả nhà , gắt gao : “Bốn nhà các ngươi đến nữa? Trong nhà việc gì để ?”

Chủ yếu là cả nhà bốn đến thẳng, xuống, cầm đũa bát lên ăn ngấu nghiến, tự động coi thường Triệu Lý Chính, chỉ qua loa chào hỏi Giang Lâm Lang một tiếng.

Hoa Ảnh thấy cũng tức giận, lấy thêm bốn bộ bát đũa cho công nhân đang việc.

Nhìn cái cách ăn uống của cả nhà bốn họ, như những quỷ đói đầu thai, đều tức giận.

Trương Thúy Hoa ăn : “Triệu Lý Chính, ông ăn thì tại chúng ăn ?”

“Ngươi… ngươi quả là lý sự cùn!”

“Giang nha đầu , con xem đây…, con xử lý thế nào?”

Ông vẫn hỏi ý kiến, vạn nhất Giang nha đầu là thiện lương, vui lòng cho họ ăn uống miễn phí thì ? Vậy thì ông cũng còn lời nào để , nhưng nếu đổi là ông gặp những mặt dày vô sỉ như , ông cũng thể nào hiền lành và bụng đến thế.

Giang Lâm Lang khẽ nhếch môi : “Triệu gia gia, chuyện tôn trọng ý kiến của ?”

“Con xử lý thế nào cũng , sẽ giúp con.”

Giang Lâm Lang gật đầu: “Được.”

Nàng khoanh tay đến mặt bốn : “Thiên hạ bữa trưa miễn phí. Các ngươi còn dùng bữa ở đây ?”

Bốn liên tục gật đầu, đồng thanh : “Đương nhiên là .”

“Vậy , cần các ngươi dùng lao động để đổi lấy. Có ? Nếu , cũng thể cung cấp bữa trưa miễn phí cho các ngươi ăn. Ta thể kẻ chịu thiệt thòi.”

Trương Thúy Hoa liên tục gật đầu, đôi đũa trong tay ngừng nghỉ: “Ừm ừm, ngươi .”

“Mảnh đất đầy cỏ dại chân núi giao cho các ngươi , hãy nhổ bỏ chúng tận gốc, thế nào? Cả những hòn đá cứng bên trong cũng hãy khuân ngoài.”

Cả nhà bốn ngạc nhiên vô cùng, giọng sang sảng của Trương Thúy Hoa vang lên: “Cái gì? Cỏ dại dày đặc như , mọc cao thế, đất cứng, nhổ dễ dàng!”

Vu Đại Chùy cũng : “Cả một mảnh đất lớn như , còn nhổ tận gốc, đây lấy mạng chúng ? Ta .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-cung-vuong-gia-tan-tat-bi-luu-day-co-khong-gian/chuong-33.html.]

Triệu Lý Chính , đây quả là một cách . Cỏ dại dễ nhổ chút nào, căn bản cần nhổ tận gốc, cũng đủ cho nhà mệt bở tai. là nên trừng trị nhà một chút .

Vu Sơn và Vu Tài cũng : “Ta cũng .”

Khóe môi Giang Lâm Lang nở nụ nhạt: “Không , thể cho các ngươi ăn , xin mời về cho.”

Trương Thúy Hoa vội vàng : “Chúng .”

, .”

Gia đình vô liêm sỉ đến , việc, cứ nghĩ đến chuyện ăn thịt thơm lừng và cơm trắng tinh, thật sự là đang mơ mộng hão huyền gì .

Hai mươi công nhân đang việc xong cũng nổi nóng. Triệu Hải ăn xong, bước tới, ánh mắt khó chịu: “Trên đời , chuyện như , để các ngươi mà đòi ăn? Các ngươi cứ lời nhà họ Khương .”

, chính là thế.”

“Phải đó.”

“Sao các ngươi thể mặt dày đến ?”

Mọi lượt lên tiếng.

Lần , dù cho bốn trong gia đình mặt dày đến mấy, cũng cho hổ, sắc mặt đỏ bừng.

Trương Thúy Hoa việc, đám cỏ chân núi thôi thấy khó nhổ, mọc dày đặc, rễ sâu, còn nhiều đá dăm vướng víu, chẳng hành hạ c.h.ế.t ?

Trương Thúy Hoa : “Nha đầu Khương , thể việc khác ?”

Vu Đại Chùy đảo mắt: “Phải đó, chi bằng cứ để chúng cắt cỏ cho hai con lừa nhà ngươi ăn .”

Triệu Lý Chính cuộc đối thoại vô liêm sỉ của hai vợ chồng , tức đến trợn trừng mắt.

Giang Lâm Lang gần như bật vì tức giận: “Không còn việc nào khác. Còn về việc xây nhà, hai mươi đủ . Còn đám lừa cần các ngươi bận tâm, nhà nhiều như , tự khắc sẽ chăm sóc.”

Triệu Lý Chính tiếp lời: “Gia đình các ngươi cứ thẳng là . Nếu thì ăn xong bữa thì mau cút , đừng lỡ việc của chúng , chúng rảnh mà ở đây lãng phí thời gian cùng các ngươi.”

Gia đình bao năm nay nổi tiếng trong làng là ham lợi nhỏ, lười biếng, khiến ông đau đầu .

Trương Thúy Hoa dùng khuỷu tay huých Vu Đại Chùy, nhíu mày : “Làm bây giờ?”

Vu Đại Chùy nghĩ nghĩ: “Thôi , chúng .”

đến lúc đó cứ ăn gian lận là , bao năm nay ở trong làng vẫn luôn như , khác cũng chẳng cách nào với .

Trương Thúy Hoa cũng gật đầu: “Được.”

Vu Sơn và Vu Tài thấy cha đều đồng ý, cũng gật đầu theo.

Trương Thúy Hoa hỏi: “Vậy tiền công tính thế nào?”

Giang Lâm Lang trầm tư: “Về tiền công, bốn các ngươi mỗi ngày mỗi một đồng tiền.”

“Cái… cái gì? Chúng lầm chứ? Ít thế ?” Trương Thúy Hoa đột ngột dậy, giọng sang sảng.

Vu Đại Chùy cũng đầy vẻ thể tin , vẻ mặt tức giận: “Ngươi chẳng cố ý ? Tại bọn họ việc mỗi ngày mười đồng, mà chúng chỉ một đồng?”

Gà Mái Leo Núi

Vu Sơn cũng hung ác : “ , ngươi thể như thế?”

Vu Tài đầy vẻ giận dữ : “Không , chúng cũng mười đồng.”

Giang Lâm Lang nhíu mày. Nếu gia đình trộm hai cái bát của nàng, nàng sẽ như . Cũng nàng tiếc hai cái bát đáng bao nhiêu tiền, mà là từ chuyện thể thấy , gia đình thật sự là tham lam vô độ, nhân phẩm vấn đề, đây bao nhiêu chuyện hỗn láo ? Không trừng phạt một chút, tưởng nhà nàng dễ bắt nạt, chẳng là hôm qua thấy nàng dễ chuyện, dễ sai khiến ? Nên hôm nay mới rầm rộ chạy đến ăn chực.

“Các ngươi chỉ là nhổ cỏ thôi, việc nặng nhọc. Nếu , cũng thêm nữa, thôi .”

Trương Thúy Hoa tức đến chỉ tay Giang Lâm Lang: “Ngươi quá đáng , đó là nhổ cỏ đơn giản ? Ngươi đất chân núi cứng cỏi cằn cỗi đến mức nào ? Còn nhiều đá kẹt trong đám cỏ dại nữa.”

Triệu Lý Chính : “Cứ theo lời nha đầu Khương mà . Nếu các ngươi , thì về , đừng lỡ thời gian của , chúng còn bận rộn lắm.”

Trương Thúy Hoa chống nạnh: “Chúng .”

, .” Vu Đại Chùy cũng .

Cứ thế, bốn trừng mắt Giang Lâm Lang đầy vẻ hung ác, như thể nàng thiếu gia đình nhiều tiền , thật sự khiến tức giận.

 

Loading...