Trọng Sinh: Cùng Vương Gia Tàn Tật Bị Lưu Đày( Có không Gian) - Chương 27:cấp

Cập nhật lúc: 2025-10-20 13:22:52
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Hoa Ảnh, ngươi cần theo nữa, cứ để một yên tĩnh.”

“Tiểu thư, nhưng yên lòng, trời gần tối .”

Hoa Ảnh thấy lúc hai dạo đến chân núi, phía ngôi nhà, nơi đây mọc đầy cỏ dại, còn lác đác vài bông hoa dại đang nở, bên cạnh còn một con suối chảy xuống làng.

“Không , sẽ về ngay thôi, vài chuyện cần một mới nghĩ thông , xem kỹ xem ngôi nhà còn cần tu sửa những gì?”

“Ồ, thôi, tiểu thư, cẩn thận nhé. Nếu hai khắc mà vẫn thấy , sẽ lên tìm .”

Giang Lâm Lang khẽ mỉm : “Được.”

Nhìn Hoa Ảnh xa, biến mất khỏi tầm mắt, Giang Lâm Lang lúc mới gian. Nàng thử một chút, dù gian của nàng khi đến cổ đại thăng cấp, liệu nàng thể trực tiếp . Nàng tập trung ý niệm, thầm niệm trong lòng: "Tiến gian."

Chỉ trong chớp mắt, cả nàng biến mất khỏi vị trí cũ. Giang Lâm Lang khung cảnh quen thuộc xung quanh, mừng rỡ ngây ngô khanh khách. Đây chẳng là phòng thí nghiệm kiếp của nàng ? Đi ngoài, bên cạnh là một trạm y tế, bên trong đủ loại t.h.u.ố.c Tây y và Đông y, chủng loại nhiều, còn cả những viên t.h.u.ố.c nàng nghiên cứu ở kiếp .

Đi xa hơn nữa, còn ba căn nhà gỗ cổ kính mà nàng từng thấy qua. Xung quanh các ngôi nhà còn vài cây táo, bên cạnh là một hồ nước suối trong vắt thấy đáy, bên cạnh ghi "Linh Tuyền Thủy", uống thể tẩm bổ cơ thể, tiêu trừ mệt mỏi cùng nhiều công dụng khác.

Giang Lâm Lang vui vẻ nhảy nhót vài bước tại chỗ. Đây chính là kim thủ chỉ của nàng ở cổ đại ? Thật lợi hại!

Nàng hứng một ngụm uống, nước suối miệng, ngọt ngào mát lạnh, dường như còn mệt mỏi nữa.

Xung quanh còn những đất trống, thể trồng một d.ư.ợ.c liệu.

Sau đó nàng trở về trạm y tế, định nghiên cứu t.h.u.ố.c sinh cơ, đồng thời vẫn chú ý đến tình hình bên ngoài, hai khắc nếu Hoa Ảnh thấy nàng trở về, nàng sẽ đến tìm.

nàng cảm thấy qua lâu, t.h.u.ố.c sinh cơ cũng xong, thế mà sắc trời bên ngoài vẫn tối hẳn, vẫn còn một tia sáng nhỏ, Hoa Ảnh cũng đến tìm nàng. Hoa Ảnh quan tâm nàng, tuyệt đối thể thất hứa.

Điều đó chứng tỏ tốc độ thời gian trong gian của nàng chậm, điều thật tuyệt! Nếu đúng như , nàng luyện võ trong gian, nhất định sẽ đạt hiệu quả gấp đôi.

Ngay đó, nàng điều chế thêm một ít son dưỡng da, dùng bình sứ để đựng. Những bình sứ nàng mua ở trấn, mua xong liền lặng lẽ ném gian. Chúng đều là hàng , đồ giả, giá rẻ, lớn nhỏ, dùng để đựng cao d.ư.ợ.c và viên t.h.u.ố.c nàng tự chế.

Làm năm bình, lúc nàng mới thấy một bóng dáng nhỏ bé xuất hiện ở chân núi. Nàng nhanh chóng lóe khỏi gian, bãi cỏ, ngắm những đốm lấp lánh bầu trời.

Hoa Ảnh vội vã chạy đến, vì là đường dốc, trong lòng còn chút lo lắng, lúc thở hồng hộc, trán lấm tấm mồ hôi.

Nhìn thấy bóng dáng đang bãi cỏ, Hoa Ảnh nét mặt căng thẳng: “Tiểu thư, ? Sao đất?”

Giang Lâm Lang đầu mỉm : “Hoa Ảnh, ngươi đến ?”

“Đã hai khắc trôi qua , tiểu thư, đến lúc về , đất lạnh lắm, còn đó, cẩn thận cảm lạnh.”

“Nằm thế yên tĩnh, thật sự tuyệt, ngươi cũng thử xem .”

“Thật ? Tiểu thư, .”

Hoa Ảnh thuận thế xuống bên cạnh Giang Lâm Lang, bầu trời xanh sẫm, dường như sắp bóng đêm nuốt chửng.

Giang Lâm Lang khóe môi nở nụ nhạt, hai tay gối đầu, Hoa Ảnh cũng học theo nàng xuống, thấy tiểu thư nhà tâm trạng , nàng cũng vui lây.

“Tiểu thư, cảm thấy những ngày tháng như thật .”

“Xa rời sự ồn ào của kinh thành, bớt những mưu mô lừa lọc, những chuyện lén lút, cuộc sống thật tự do. Đợi khi xây xong trạch viện, thêm chút chuyện buôn bán, chúng cũng bạc để kiếm .”

Hoa Ảnh đầu Giang Lâm Lang với ánh mắt sùng bái: “Tiểu thư còn ăn buôn bán ?”

.”

tiểu thư từ nhỏ đến lớn ở Khương phủ, Thẩm thị từng mời thầy dạy học cho , mấy mặt chữ lớn, mà học ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-cung-vuong-gia-tan-tat-bi-luu-day-co-khong-gian/chuong-27cap.html.]

“Đương nhiên là mấy năm nay tự lén lút tự học.”

“Thì .”

Hai ngươi một lời một lời trò chuyện, dường như quên cả thời gian.

Lúc Bạch Sơ Vy, Dương Sơ Tuyết, Thu Nhi cùng Thanh Minh đều đến. Mấy cầm đuốc, thấy hai bãi cỏ vui vẻ, trái tim lo lắng cũng nhẹ nhõm.

Giang Lâm Lang đột ngột dậy: “Nương , bà mẫu, các đến đây?”

Hoa Ảnh sắc trời, tự trách thôi. Vừa nãy cùng tiểu thư tâm sự, nhất thời quên mất thời gian.

Bạch Sơ Vy trách yêu: “Hoa Ảnh tìm con, trời tối mà vẫn thấy hai đứa , lo lắng lắm nên mới qua xem thử.”

Hoa Ảnh cúi đầu, véo vạt áo: “Đều tại , trò chuyện với tiểu thư quá hợp ý, quên cả thời gian.”

Dương Sơ Tuyết : “Nghe ngươi và Lang Nhi lớn lên cùng , tình nghĩa sâu nặng, chuyện tâm tình với cũng , chúng trách tiểu nha đầu như ngươi chứ.”

Hoa Ảnh lúc mới thở phào nhẹ nhõm, nở nụ tươi: “Đây là điều nên .”

Thanh Minh khẽ nhếch mày. Chủ tử ở đằng đang trông ngóng đến cháy lòng, lo lắng đến c.h.ế.t sống , mà Khương tiểu thư đây thì cùng thị nữ của ngắm cảnh đêm, vui vẻ.

Mấy cầm đuốc trở về nhà, ai về phòng nấy. Giang Lâm Lang và nương cùng một phòng.

“Nương , cái tặng .”

“Đây là gì?”

“Đây là sinh cơ cao, con thoa cho , một tháng những vết sẹo mặt sẽ biến mất , khôi phục dung mạo.”

Bạch Sơ Vy khẽ mỉm , mắt ngấn lệ: “Thật quá!”

Giang Lâm Lang khẽ , đặt bình sứ tay bà: “Ngày thoa hai , mỗi sáng và tối một .”

Bạch Sơ Vy trân trọng cất : “Ừm, .”

“Còn bình sứ màu trắng là cao dưỡng nhan, thể thoa khắp mặt, cũng thể thoa ở cổ và tay. Sau mỗi rửa mặt chỉ cần thoa một lớp mỏng là , da dẻ sẽ ngày càng trắng nõn, ngày càng mềm mại.”

Sinh cơ cao đựng trong bình sứ màu đỏ, Bạch Sơ Vy cũng ghi nhớ, trong lòng vui mừng: “Bà mẫu của con đối xử với con như , bà mẫu ? Nếu thì cứ đưa cái của cho bà dùng , ban đầu ở vương phủ gặp bà vẫn là một phụ nữ trắng trẻo mềm mại, giờ đây già nhiều.”

Giang Lâm Lang nghịch ngợm : “Có chứ, chỉ bà mẫu , con cũng , còn Hoa Ảnh, Thu Nhi, mai con sẽ đưa cho các nàng.”

“Vậy thì quá, nữ nhi thật là tuyệt vời, ngủ ngoan con.”

Giang Lâm Lang ôm một cánh tay của nương nhắm mắt . Chiếc giường đêm nay mềm mại thật dễ ngủ. Ban ngày nàng mua nhiều chăn bông, nệm. Đêm qua còn chăn để đắp, chỉ ngủ tấm ván gỗ cứng trải đầy cỏ khô. Đêm nay rốt cuộc thể thoải mái ngủ một giấc .

Bạch Sơ Vy yêu chiều nữ nhi , trong mắt đầy vẻ mãn nguyện. Sự đổi của nữ nhi thật sự quá lớn, năng lực cũng ngày càng mạnh mẽ. Mặc dù nàng gặp một cao nhân ẩn sĩ dạy cho nàng nhiều thứ, tâm tư tinh xảo, nhưng bà vẫn tin lắm, đây rốt cuộc là ái nữ của ? chỉ cần là mắt , bà cũng thích đứa nữ nhi hiện tại, cách bảo vệ bản , thông minh mạnh mẽ, sẽ khác ức hiếp. Những thứ còn bà cũng đào sâu.

Diệp Lâm Thiên vẫn ngủ, y đang nghĩ mắt y rốt cuộc khi nào mới thể chữa , còn đôi chân nữa. Y quá thấy thê tử mà y cưới hỏi đàng hoàng, y bảo vệ nàng cả đời, yêu thương nàng trọn kiếp, chỉ là nàng dường như vẫn khai khiếu về mặt tình cảm. Mấy ngày nay y càng ngày càng hiểu rõ tâm ý của , y thích nàng .

Hoa Ảnh và Thu Nhi cùng một phòng, Thu Nhi cảm thán: “Hoa Ảnh, tiểu thư nhà ngươi thật sự quá , đối xử với ai cũng cả, tấm chăn bông mềm mại đắp lên thật thoải mái.”

Hoa Ảnh kiêu hãnh : “Phải đó, tiểu thư nhà thông minh, xinh , thiện lương, đối xử với rộng lượng.”

“Ha ha, vẻ đắc ý của ngươi kìa.”

Hai tiểu nha ở cùng cực kỳ hòa thuận, ngươi một lời một lời trò chuyện.

Gà Mái Leo Núi

 

Loading...