Trọng Sinh: Cùng Vương Gia Tàn Tật Bị Lưu Đày( Có không Gian) - Chương 14

Cập nhật lúc: 2025-10-20 06:05:10
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm lão thái nhiễm phong hàn

Bình minh hé rạng, trời mờ sáng, còn vương chút se lạnh.

Hà Minh thống lĩnh để thể thành nhiệm vụ sớm, trở về kinh thành, liền nhẹ nhàng bước tới.

Diệp Lâm Thiên khẽ nghiêng đầu, gương mặt đối diện Hà Minh, toát khí lạnh. Sớm thế đến gọi , còn Giang Lâm Lang ngủ thêm một lát nữa.

Giang Lâm Lang mơ màng mở mắt, dậy.

Hà Minh trong lòng chút e sợ. Khí chất của Chiến Vương điện hạ ngày vẫn cường đại như , sợ chọc giận , một chưởng đ.á.n.h bay . Cả gia đình dường như cô Khương đây mới là chủ chốt, đó đành c.ắ.n răng chắp tay về phía Giang Lâm Lang, giọng lớn nhỏ: “Khương cô nương, trời sáng, khi rửa mặt đơn giản, chúng sẽ xuất phát.”

Giang Lâm Lang ngáp một cái, mắt còn ngái ngủ: “Ừm, .”

Những còn thấy tiếng động, cũng lượt thức dậy, rửa mặt.

Một bên khác,

“Ê ê ê, còn ngủ gì nữa? Mau dậy ! Sửa soạn đơn giản một chút, ăn chút gì đó xuất phát!”

“Mau dậy , thấy !”

Khương Tuyết dụi dụi đôi mắt còn ngái ngủ, trong mắt dường như phun lửa, nàng lớn tiếng quát: “Các ngươi ? Trời mới sáng, còn cho ngủ nữa ?”

Những khác đều đồng loạt oán trách.

Thẩm Thanh Thanh vẻ mặt chua ngoa khắc nghiệt: “Sớm như , là đang vội vàng đầu thai ?”

Chỉ thấy giọng sai dịch càng thêm hung dữ, vung vẩy chiếc roi trong tay, phát từng đợt âm thanh xé gió.

Mọi đều giật , cơn buồn ngủ tan biến, lúc mới hồn. Hiện giờ đang lưu đày, còn ở trong phủ của , sự vinh hoa phú quý ngày xưa chẳng còn nữa.

Nhận sự nghiêm trọng của vấn đề, chỉ trong chốc lát, hai gia đình họ Khương và họ Thẩm lập tức rụt rè, dám thở mạnh, âm thầm dậy.

Mọi đều cảm thấy đau nhức. Tuy rằng đêm qua tìm một ít cỏ khô để lót, nhưng đất vẫn thấy cứng vô cùng, đêm đầu xuân còn chút lạnh, chăn để đắp. Bà lão họ Thẩm sáng sớm thấy đầu nặng chân nhẹ, miệng ngừng rên ư ử.

Thẩm Văn lo lắng : “Mẫu , ? Bị bệnh ?”

Mấy khác cũng vây , Thẩm Tình và Thẩm Nhu đồng thanh : “Tổ mẫu bệnh ?”

Đích tử nhà họ Thẩm là Thẩm Dư cũng bước tới, trong mắt đầy lo lắng. Bình thường tổ mẫu cưng chiều nhất, thấy tổ mẫu như trong lòng cũng dễ chịu.

Thẩm Thanh Thanh lo lắng vô cùng: “Đại ca, mẫu bệnh , bây giờ?”

Thẩm Văn : “Chỉ thể hỏi Hà thống lĩnh xem t.h.u.ố.c . Ai hỏi đây?”

Mấy ngươi , ngươi, đều . Tên Hà Minh bình thường đối xử với hai gia đình họ hung dữ, ai ăn mắng.

Bà lão họ Thẩm ho khan ngừng, chỉ cảm thấy đầu đau như nổ tung. Thẩm lão gia ở một bên chăm sóc.

Thẩm Thanh Thanh c.ắ.n răng: “Ta .”

đó cũng là mẫu của nàng, từ nhỏ đến lớn đều bà nâng niu trong lòng bàn tay, nàng thể lùi bước.

Không lâu , Thẩm Thanh Thanh run rẩy bước đến mặt Hà Minh.

Hà Minh nàng thiện cảm, giọng trầm trầm: “Ngươi chuyện gì?”

Thẩm Thanh Thanh mắt đẫm lệ: “Thưa đại nhân, mẫu của tiểu nữ phong hàn, hiện giờ bệnh nặng, t.h.u.ố.c trừ phong hàn , thể cho tiểu nữ một ít ?”

Hà Minh thấy , bảo sai dịch bên cạnh lấy cho nàng ba thang thuốc, thêm: “Có một cái vại chuyên dùng để sắc thuốc, ngươi cứ hỏi sai dịch là .”

Thẩm Thanh Thanh cúi hành lễ: “Đa tạ đại nhân.”

Hắn vốn quản nhiều, nhưng nếu áp giải đến nơi lưu đày mà quá nhiều c.h.ế.t đường, Hoàng thượng mà quở trách xuống, tất cả bọn họ đều sẽ giáng tội. Bị phạt bổng lộc là chuyện nhỏ, nếu mất luôn chức quan thì sẽ đáng chút nào.

Còn về t.h.u.ố.c trị ngoại thương, t.h.u.ố.c cảm mạo và một loại t.h.u.ố.c đơn giản khác, mỗi áp giải phạm nhân họ đều chuẩn nhiều, là để đề phòng phạm nhân mắc bệnh hiểm nghèo, đến nơi lưu đày c.h.ế.t vì bệnh.

Thẩm Thanh Thanh cầm ba gói t.h.u.ố.c thảo d.ư.ợ.c gói kỹ, chỉ thấy vô cùng quý giá. Ngày xưa ở trong phủ, nàng chỉ thấy những thứ là chuyện nhỏ nhặt, chỉ đáng mấy văn tiền, nhưng giờ đây mấy văn tiền cũng lấy , thật sự là khác xưa .

Mấy thấy nàng thành công lấy thảo dược, trong lòng vui mừng. Thẩm lão gia lên tiếng: “Ai sắc đây?”

Mấy ngươi , ngươi. Khương Uyển rụt rè : “Tổ phụ, con từ nhỏ sống trong nhung lụa, con sắc thuốc.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-cung-vuong-gia-tan-tat-bi-luu-day-co-khong-gian/chuong-14.html.]

“Con .”

“Ta cũng .”

Không một ai sắc thuốc, bởi vì từ nhỏ đến lớn họ đều tỳ nữ và nô bộc hầu hạ, từng những công việc nặng nhọc .

Thẩm lão gia tức giận: “Chẳng lẽ lão già , một chân đặt quan tài , sắc ?”

Trong lúc mấy đang tranh cãi, sai dịch phát cho mỗi một cái bánh bao nguội cứng, và một tô rau luộc.

Mọi đói bụng cồn cào, cũng còn để ý nó ngon , liền ăn ngấu nghiến.

Sau khi ăn xong mới thấy dễ chịu hơn một chút, tuy vẫn còn đói nhưng dù cũng hơn .

Khương Uyển đảo mắt: “Ngoại tổ phụ, nương , chi bằng để Giang Lâm Lang sắc thuốc.”

Thẩm Thanh Thanh quát mắng: “Không ! Lỡ nàng bỏ độc thì ? Ngươi quên , nàng hận c.h.ế.t gia đình chúng đó!”

Khương Tuyết thêm: “Vậy thì chỉ nương sắc thôi, hỏi sai dịch bên cạnh cách sắc.”

Thẩm Thanh Thanh tức giận : "Thuốc cũng là do tự tìm về, cớ gì còn bắt sắc? Phải là các ngươi, những con cháu , cũng nên tận hiếu đạo chứ."

Thẩm lão gia tử thấy , gật đầu: "Thanh Thanh sai, thì Uyển Nhi, Tuyết Nhi hai đứa ."

"Tại ? Ta !" Hai tỷ đồng thanh .

Khương Xuyên cũng chen một câu: "Các ngươi cứ lời ngoại tổ phụ , hai đứa các ngươi ."

"Tại để Thẩm Tình và Thẩm Nhu ?" Khương Uyển hỏi.

Lão phu nhân thấy lạnh lòng tức giận, giọng đứt quãng vang lên: "Ngươi... ngươi... các ngươi đây là c.h.ế.t ? là những đứa con cháu bất hiếu, khụ khụ khụ..."

Thẩm Văn hoảng hốt, vội vàng an ủi: "Mẫu , đừng tức giận, nguôi giận ."

lúc , một tên quan sai vội vã chạy đến, giọng điệu thiếu kiên nhẫn: "Các ngươi rốt cuộc sắc t.h.u.ố.c ? Thống lĩnh một khắc sẽ khởi hành."

Nói xong liền xoay bỏ , thấy gia đình .

Thẩm Thanh Thanh lớn tiếng quát: "Hai tỷ các ngươi rốt cuộc ?"

Thẩm lão gia tử cũng ở bên cạnh gầm lên: "Nếu , đến nơi lưu đày, hai đứa các ngươi hãy tự tìm nơi khác, đừng theo chúng nữa!"

Hai dọa sợ: "Được, ."

Hai lấy hết dũng khí đến chỗ nhóm lửa, tên quan sai bên cạnh thấy hai còn vẻ kiêu căng ngạo mạn như lúc đầu mà thái độ cung kính, cũng c.h.ế.t đường lưu đày, nếu sẽ trừ lương tháng, liền nghiêm túc chỉ dạy hai cách sắc thuốc.

Gà Mái Leo Núi

Một khắc , một bát t.h.u.ố.c sắc xong, nước t.h.u.ố.c đen sì bốc mùi vị đắng chát, hai khẽ bóp mũi.

Đưa đến mặt lão thái thái, Thẩm Thanh Thanh nhận lấy, từng muỗng từng muỗng đút cho bà uống.

Lão thái thái đắng đến mức suýt nôn , đây uống t.h.u.ố.c còn mứt hoa quả, giờ thì chẳng gì, trong lòng vô cùng khó chịu.

Cuối cùng cũng uống hết một bát thuốc, Khương Uyển mang rửa sạch đặt xe đẩy hàng.

Hoa Ảnh : "Lão thái thái bệnh, đáng đời lắm, ai bảo bà ức h.i.ế.p tiểu thư của chúng ."

Mấy Hoa Ảnh , đều bật .

Gia đình họ Khương và họ Thẩm xiềng xích .

Sau đó lượt lên xe tù.

Giữa trưa, mặt trời chói chang, xe tù trật tự chạy một khu rừng.

Để tiết kiệm thời gian, mỗi áp giải phạm nhân đều đường nhỏ, thành, bởi vì đường nhỏ nhanh hơn đường lớn gần mười ngày lộ trình.

Gia đình họ Khương và họ Thẩm nóng đến đổ mồ hôi, so với họ, Giang Lâm Lang cùng mấy thì thoải mái hơn nhiều. Giang Lâm Lang bỏ hai lạng bạc, đặc biệt bảo Hà Minh chuẩn mấy tấm ván gỗ mỏng đặt nóc xe tù, che ánh nắng gay gắt.

Hành động càng khiến trong lòng hai gia đình ghen ghét, hạt giống căm thù trực tiếp bén rễ nảy mầm trong lòng họ, hận thể lóc thịt Giang Lâm Lang và mấy thành ngàn mảnh.

 

Loading...