TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 84
Cập nhật lúc: 2025-02-10 16:07:02
Lượt xem: 97
Bạch Lam ngồi trong xe ngựa phía sau suy nghĩ, nghĩ tới một năm nay Ngụy La đối với nàng rất tốt, ở trong lòng âm thầm thề, về sau nhất định phải dụng tâm hầu hạ Tứ tiểu thư, báo đáp ơn cứu mạng của tiểu thư.
Trên đường về kinh thành, trong xe ngựa có nắp màu xanh của Triệu Giới.
Ngụy La làm bộ không thấy ánh mắt của Triệu Giới, cúi đầu phân cao thấp với đĩa hạt thông. Từ lúc nàng lên xe liền liên tục ăn hạt thông, bộ dáng sột soạt, cực kỳ giống con chuột nhỏ. Ăn ăn, đĩa ngọc phỉ thúy trước mắt bị một bàn tay hiện khớp xương rõ ràng bưng đi. Bất đắc dĩ nàng đành ngẩng đầu nhìn người đối diện.
Triệu Giới cầm đĩa để bên cạnh mình, con ngươi đen nhánh thần định khí nhàn nhìn nàng, môi mỏng khẽ mím, lông mày cong lên. Rõ ràng một câu cũng chưa nói nhưng lại giống như cái gì cũng đều đã nói.
Phản ứng lúc này của hắn cũng là bình thường, nàng lừa gạt hắn đưa nàng tới đây, mỗi một việc đều lộ ra vẻ quỷ dị, lại cái gì cũng không giải thích. Đổi lại là người khác đã sớm không nhịn được, nhưng hắn lại là nàng nói gì nghe nấy, đợi tới khi sự tình kết thúc mới đặt câu hỏi cho nàng.
Đoạn đường này Ngụy La có chút cảm kích Triệu Giới, cũng không còn thái độ đề phòng giống như trước, thanh âm mềm nhũn, ngọt ngào nhu nhược nói: “Đại ca ca, muội muốn ăn hạt thông”.
Triệu Giới không hề bị lay động, trong mắt lộ ra vui vẻ: “Nói cho Đại ca ca nghe chuyện gì xảy ra, sau đó liền để cho muội tiếp tục ăn”.
Ngụy La chớp mắt, dáng vẻ thập phần thiên chân khả ái:”Chuyện gì xảy ra cơ?”
Hắn ý vị sâu xa nói: “Muội cứ nói đi!” Nói xong, nhớ tới đối mặt với mình là một tiểu cô nương không thông suốt, thủ đoạn áp bách người khác không thể dùng, đổi lại lời nói: “Tại sao lại quen thuộc chỗ đó như vậy!”
Những vấn đề này Ngụy La sớm đã suy tính qua, bây giờ hắn hỏi, nàng đáp được có vẻ rõ ràng: “Trước kia muội đi qua chỗ đó rồi”.
Triệu Giới nhướng mày.
Nàng tiếp tục nói: “Có một lần phụ thân đi xa nhà, cũng mang muội theo, trên đường về mưa rất lớn, không có cách nào đi tiếp. Chúng ta vừa vặn đi ngang qua chỗ đó, liền ở lại qua đêm tại một nhà kia”. Nàng nói người kia chính là Bạch Lam, Bạch Lam tặng cho nàng một đóa hoa lụa, đến nay vẫn còn nhớ. “Về sau Bạch Lam tỷ đến kinh thành bán hoa lụa, muội nhận ra tỷ ấy, liền kêu tỷ ấy cứ mỗi nửa tháng đưa hoa lụa tới Phủ Anh Quốc Công một lần”.
Triệu Giới nhớ tới những lời Dương Hạo báo lại, quả thật có một cô nương cứ mỗi nửa tháng sẽ tới Phủ Anh Quốc Công, bộ dáng cũng rất giống nàng ta.
A La chống cằm nâng má, khổ sở thở dài một hơi: “Có một lần Bạch Lam tỷ nói về sau không thể tới đây nữa, muội liền hỏi có chuyện gì… Tỷ ấy lúc đầu cũng không chịu nói, về sau muội cầu xin, mới chịu nói cho muội biết”. Tiểu cô nương bĩu môi, làm ra bộ dáng muốn khóc: “Về sau tỷ ấy thật sự không tới, muội lo lắng Bạch Lam gặp chuyện không may, cho nên mới nhờ huynh dẫn muội tới đó”.
Nói xong, nàng ngẩng hai tròng mắt đẫm nước nhìn hắn, con ngươi trong vắt, không giống nói dối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-84.html.]
Triệu Giới nhìn nhìn nàng, đưa tay, vuốt vuốt nốt ruồi nơi mi tâm, không nói gì. Tiểu cô nương này giải thích thật hợp lý, nhưng chẳng biết tại sao, hắn chính là không có cách nào hoàn toàn tin tưởng nàng. Nàng quỷ kế đa đoan, tâm tư phức tạp, đi tới nơi này, thật sự chỉ vì nguyên nhân đơn giản vậy sao?
Vậy tối hôm qua sao nàng lại khóc tới thương tâm ủy khuất như vậy? Nàng oán hận phụ nhân kia, cầm cây trâm hung hăng đ.â.m xuống không chớp mắt, không phải chỉ dùng vài ba câu là có thể thuyết phục.
Ngụy La thấy hắn không có phản ứng, kêu một tiếng, chỉ chỉ đĩa ngọc phỉ thúy trong tay Triệu Giới, hỏi: “Muội có thể ăn chưa?”
Triệu Giới cong môi, từ tốn nói: “Ăn đi!”
Có lẽ là hắn suy nghĩ quá nhiều, cũng có thể là nàng thật sự gạt hắn. Nếu là vế sau cũng không sao, nàng không muốn nói, hắn cũng không vội mà bức nàng, một ngày nào đó hắn sẽ biết rõ toàn bộ.
*** *** ***
Xe ngựa từ từ đi vào Thành Thịnh Kinh, dừng trước cửa Phủ Anh Quốc Công.
Ngụy La đi một ngày một đêm không về, khiến người bên trong phủ lo lắng. Ngụy Côn sai người ở cổng thành đợi, thủy chung vẫn tìm không thấy nàng. Nếu không phải sáng nay có người của Tĩnh Vương tới nói, A La đi cùng với Triệu Giới, không có gì nguy hiểm, chỉ sợ lúc này ông đã phát điên rồi.
Sau khi Ngụy Côn biết tối hôm qua bọn họ đi cứu người, sợ hết hồn, chờ Triệu Giới rời khỏi, vội hỏi Ngụy La chuyện gì xảy ra. Ngụy La liền đem lý do thoái thác giống như đúc nói lại một lần, chỉ giảm bớt việc nàng và Ngụy Côn từng đi qua Long Thủ Thôn kia. Lúc nàng ba tuổi, Ngụy Côn xác thật mang nàng đi xa nhà một chuyến, nhưng không có đi qua Long Thủ Thôn, cũng không có trận mưa to nào, bọn họ một đường thông suốt trở lại kinh thành, việc gì cũng không xảy ra.
Ngụy Côn nghe xong ôm nàng ngồi lên đùi, sợ hãi nói: “A La, sau này cho dù là ai có việc, cũng không thể đi chỗ nguy hiểm như vậy”.
Ngụy La hồ đồ, lờ mờ gật đầu một cái, tỏ vẻ nghe rõ.
Nàng sẽ không đi, sẽ không tới chỗ đó nữa. Đời này nàng là Tứ tiểu thư Phủ Anh Quốc Công, ăn sung mặc sướng, sống cuộc sống an nhàn, tiểu cô nương thắt hai b.í.m tóc, mặc váy ngắn điểm hoa li ti, rốt cuộc cũng không còn quan hệ gì với nàng.
Sau khi Triệu Giới hồi phủ liền lệnh Chu Cảnh điều tra, năm năm trước Ngụy Côn xác thật đi qua huyện Dương Châu một chuyến, lúc đó chỉ mang theo tỷ đệ Ngụy La và Thường Hoằng. Lúc trở về xác thật có đi qua Long Thủ Thôn, chỉ là có tá túc hay không, thời gian trôi qua đã lâu, cũng không tra ra được.
Phủ Anh Quốc Công.
Trải qua chuyện này, Ngụy La kêu A Đại làm nha hoàn thiếp thân, hầu hạ sinh hoạt thường ngày của nàng. Nàng nói tên A Đại quá tùy ý, liền kêu nàng ấy tiếp tục dùng tên Bạch Lam đi. Tên này dùng một chút, chình là dùng thật nhiều năm.
Ngụy La ở Phủ Anh Quốc Công yên tĩnh mà lớn lên, mỗi ngày việc làm thường xuyên nhất chính là náo loạn viện của Hàn Thị, dùng hương lộ Hàn Thị làm ra tắm rửa, càng ngày càng kiều nhược non nớt. Đảo mắt vài cái xuân thu qua đi, tiểu cô nương phấn điêu ngọc trác ngày xưa, nháy mắt liền trở thành thiếu nữ trưởng thành dung mạo vô song.