TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 74
Cập nhật lúc: 2025-02-08 17:08:15
Lượt xem: 113
Mùng sáu vẫn còn nằm trong lễ mừng năm mới, Triệu Giới lớn tuổi hơn Ngụy La, đưa tiền mừng tuổi cũng không có gì lạ. Chu Cảnh và Trương quản sự lại ngoài ý muốn, bởi vì Triệu Giới trước nay chưa từng chuẩn bị mấy thứ này, đừng nói quà cho tiểu hài tử, chính là Thiên Cơ Công Chúa Triệu Lưu Ly hắn cũng chưa đưa bao giờ.
Có phải đối với Ngụy La quá khác biệt rồi không?
Chu Cảnh muốn nói lại thôi, cuối cùng nhìn Triệu Giới một cái, cứng rắn đem lời muốn nói nuốt trở về.
Ngụy La mở hà bao ra, bên trong chứa một túi kim qua tử, kim đậu tử , khó trách nàng cầm trong tay thấy nặng, hóa ra đều là vàng. Ánh mắt nàng sáng rỡ, ngẩng đầu nhìn Triệu Giới, bộ dáng nhỏ nhắn hỏi--- đều cho muội sao?
Triệu Giới nhếch mép: “Phải, đều tặng cho muội”.
Nàng là người thấy tiền sáng mắt, đại khái là vì kiếp trước sống cơ cực, đời này phá lệ quý trọng tài phú không dễ tới. Nàng ngọt ngào nói một tiếng cảm ơn Đại ca ca, đem hà bao cất kỹ, treo ở trên eo.
Canh giờ lúc này không sai biệt lắm, nên đến phòng trước. Triệu Giới đứng dậy vào thư phòng đổi một bộ đồ khác, mặc trường bào thiên thanh thêu hoa văn, bên ngoài khoác một áo khoác nhung cá chuồn, dắt tay Ngụy La, mang theo nàng đi ra ngoài. Bên ngoài vừa vặn rơi một hồi tuyết, bông tuyết bay bay trong gió, bị gió thổi xoay vòng, xoắn tới một trận gió rét.
Triệu Giới cúi người giúp Ngụy La buộc lại dây lụa của áo choàng đỏ thẫm, thay nàng đội mũ lên, lại hỏi: “Lạnh không?”
Ngụy La lắc đầu, chỉ chỉ n.g.ự.c mình: “Nơi này có ngọc bội Đại ca ca tặng, làm ấm!” Trong mắt hắn lộ ra vui vẻ, hiển nhiên vì lời nói lấy lòng của nàng.
Hai người đang chuẩn bị đi tiếp, phía trước hành lang nhỏ đột nhiên có một thiếu nữ xông ra, bay thẳng tới chỗ bọn họ. Thiếu nữ mặc áo choàng đỏ bừng thêu chồn, chân đi ủng làm bằng da hoẵng, bôi phấn đơn giản, xinh đẹp động lòng. Ngụy La nhận ra nàng, chính là cháu gái của Trần Hoàng Hậu – Cao Đan Dương. Lần trước ở trong cung, Triệu Giới muốn tặng nàng con mèo, nàng ta hiển nhiên không vui.
Cao Đan Dương đứng cách bọn họ vài bước, vốn nàng ta muốn đến tìm Triệu Giới, bây giờ lại nhìn thấy Ngụy La, ánh mắt có chút phức tạp. Nàng ta vừa rồi ở xa xa nhìn thấy Triệu Giới cúi người thay Ngụy La thắt áo choàng, Triệu Giới khi nào lại đối xử với người khác tỉ mỉ như vậy? Tiểu nha đầu này rốt cuộc có lai lịch thế nào, có thể làm hắn để tâm như thế. Trong lòng nàng ta nghi hoặc cũng không để lộ ra mặt, cười nói với Triệu Giới: “Tĩnh biểu ca, tân khách đang ở trong phòng chờ đã lâu, sao huynh còn chưa đi qua?”
Bởi vì quan hệ với Trần Hoàng Hậu, Cao Đan Dương ngẫu nhiên sẽ tới Phủ Tĩnh Vương một chuyến. Hạ nhân trong phủ biết rõ giao hảo của nàng ta và Tĩnh Vương nên chưa từng ngăn trở, vì thế nàng ta mới có thể tùy ý ra vào trong phủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-74.html.]
Triệu Giới nhíu nhíu mày: “Mới rồi có việc nên chậm trễ, bây giờ đang đi qua”.
Cao Đan Dương nói khách ở phía trước sốt ruột chờ đơi, lại không có ý định nhường đường cho hắn đi. Xoay chuyển ánh mắt nhìn trên người Ngụy La, giả bộ hiếu kỳ: “Đây không phải Tứ tiểu thư của Phủ Anh Quốc Công sao? Sao lại ở đây?” Dừng một chút, nàng ta như có điều suy nghĩ: “Lần trước ở trong cung Tĩnh biểu ca cũng có vẻ quen biết nàng ấy, bây giờ vừa nhìn, quan hệ của hai người hình như tốt hơn muội nghĩ. Biểu ca không phải mới vừa trở về kinh thành sao, sao lại biết nhau?”
Lần trước lúc thọ yến của Trần Hoàng Hậu, Cao Đan Dương liền âm thầm sai người thăm dò tin tức của Ngụy La. Đáng tiếc chỉ có thể dò la thân phận của nàng, về phần tại sao hai người quen biết nhau, nàng ta không dò la ra được.
Cao Đan Dương không phải không thừa nhận mình ăn dấm chua với một tiểu nha đầu. Mặc dù tiểu nha đầu này nhỏ hơn nàng ta quá nhiều, căn bản không thể tạo thành uy hiếp, nhưng nàng ta vẫn cảm thấy bất an. Triệu Giới ôn hòa với nàng ta, lại tỉ mỉ chu đáo với một tiểu cô nương, hắn không phải có gì cổ quái chứ? Ngẫm lại cũng không phải không lạ, dù sao Triệu Giới đối với những đứa nhỏ khác đều rất lãnh đạm, chỉ đối với Ngụy La là đặc biệt. Ngụy La này có gì khác biệt sao? Nàng ta nhìn trái nhìn phải, ngoại trừ xinh đẹp hơn so với tiểu cô nương cùng lứa, cũng không có gì khác biệt.
Triệu Giới không muốn nhiều lời, sắc mặt không đổi chuyển đề tài; “Muội đi cùng dì sao?”
Cao Đan Dương bĩu môi, biết rõ hắn không muốn trả lời, khó tránh khỏi có chút thất vọng. Nhưng nàng ta cũng không phải loại người quấn chặt lấy không tha, thức thời nói: “Phụ mẫu đều ở tiền thính, muội thấy huynh mãi không tới, liền lặng lẽ đi tìm”.
Sắc mặt Triệu Giới có chút hòa hoãn: “Ta ở thư phòng”.
Ngụy La nghe bọn họ nói chuyện, cảm giác mình nên rời đi, liền nhẹ nhàng kéo kéo xiêm y Triệu Giới, lôi kéo chú ý của hắn. Hắn cúi đầu nhìn nàng, hai lúm đồng tiền bên má dịu dàng, vô cùng nhu thuận nói: “Đại ca ca và tỷ tỷ nói chuyện, muội đi trước”.
Triệu Giới không lên tiếng, nàng có tâm nhãn nhiệt tình đi trước với Trương quản sự, không quấy rầy hắn với Cao Đan Dương nói chuyện.
Người đi xa rồi, Triệu Giới mới từ từ thu hồi ánh mắt, suy nghĩ một chút, nói với Cao Đan Dương: “Sau này không có lệnh của ta, muội không cần tự ý ra vào vương phủ”.
Cao Đan Dương lộ vẻ mặt kinh ngạc, khó hiểu hỏi: “Vì sao? Trước kia muội cũng tới nhiều lần, Tĩnh biểu ca cũng không có nói muội. Lần này vì sao không được?”
Hắn nói: “Muội đã trưởng thành. Nếu tiếp tục như vậy sẽ bị người ta đàm tiếu”.
Trưởng thành thì sao? Trưởng thành thì không phải biểu muội của hắn sao? Huống gì ở Thành Thịnh Kinh này ai mà không biết, nàng ta và biểu ca là thanh mai trúc mã, là một đôi trời đất tạo thành. Ngay cả Trần Hoàng Hậu cũng có ý tác hợp bọn họ, hắn vì sao luôn đối xử ôn hòa với nàng? Trước kia thì thôi, dù sao cũng còn nhỏ, bây giờ bọn họ đều đã tới tuổi đính hôn, có một số việc chậm trễ cũng không được. Không ít trọng thần tới phủ cầu hôn đều bị Trấn Quốc Công cự tuyệt. Nàng một lòng chờ hắn, hắn lại nói những lời khiến người khác nghĩ không ra.