TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 292

Cập nhật lúc: 2025-02-15 19:03:48
Lượt xem: 45

Ngụy La chọn lấy mười cuộn vải, nữ chưởng quầy hỏi nàng: “Số đo lần trước của Vương phi vẫn còn giữ lại, lúc này có muốn may luôn không?”

Ngụy La có chút giật mình, hỏi: “không phải các ngươi chỉ nhận năm đơn hàng thôi sao?”

Nữ chưởng quầy cười cười, đáp án cực kỳ vừa ý: “Vương phi sao có thể so với người thường chứ?”

Xiêm y do Tú Xuân Cư làm rất đặc biệt, mỗi một món đồ mới cũng có thể dẫn tới một trào lưu mới ở Thịnh kinh thành, không ít cửa hàng tranh nhau bắt chước, đáng tiếc vẫn không làm ra được ý vị của bộ đồ, đây cũng là điểm độc đáo của Tú Xuân Cư. Nếu chưởng quầy đã mở miệng, Ngụy La tất nhiên đồng ý.

Nữ chưởng quầy nói: “Chờ xiêm y làm xong, thần liền kêu người đưa tới Phủ Tĩnh Vương”.

Ngụy La gật đầu, thấy Chu Cảnh đi theo chưởng quầy đi tới trong bình phong, chắc là đi thanh toán. Ngụy La và Triệu Giới cùng đi ra khỏi Tú Xuân Cư, Ngụy La trêu ghẹo nói: “Lần này Đại ca ca ra giá mấy chục lần?”

Triệu Giới nói: “Năm trước ta đã sang lại gian hàng này, sau này muội muốn làm bao nhiêu xiêm y liền làm bấy nhiêu”.

Ngụy La há hốc mồm, lần đầu cảm thấy gả cho Vương gia thật tốt.

Ra khỏi Tú Xuân Cư, Ngụy La chuẩn bị lên xe ngựa, khóe mắt liền nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc.

Cao Tình Dương đi từ cửa Tú Xuân Cư ra, nhìn đối diện thấy có một tiểu cô nương mặc áo quần lam lũ đang xin ăn, nàng ấy nghiêng đầu nói hai câu với nha hoàn, nha hoàn kia gật gật đầu, đi tới bên cạnh mua hai cái bánh bao để trước mặt tiểu cô nương nọ, không đợi cô nương ăn xin cảm ơn, nha hoàn đã trở lại bên cạnh Cao Tình Dương. Cao Tình Dương thu hồi ánh mắt, trên mặt cũng không có gì thay đổi, xoay người đi về hướng xe ngựa nhà mình.

Ánh mắt nàng ấy chuyển một chút, nhìn thấy đôi mắt mỉm cười của Ngụy La.

Cao Tình Dương dừng lại, không đoán được lại gặp ở chỗ này, cũng khẽ mỉm cười, xem như chào hỏi, rồi ngồi lên xe ngựa Phủ Trấn Quốc Công.

Ngụy La vẫn có vài phần hảo cảm với Cao Tình Dương, mặc dù hồi bé hai người bọn họ gặp nhau khôngvui vẻ gì, nhưng không nghĩ tới nhiều năm trôi qua tính cách nàng ấy thay đổi nhiều như vậy. Lúc trước không chỉ giúp nàng thắng bài, còn giúp nàng cản một cái tát của Lý Tương, tính tình bây giờ quả thật không thể chê.

không biết nàng ấy đã đính hôn chưa?

Triệu Giới kéo Ngụy La vào trong xe ngựa, chọt chọt trán nàng hỏi: “Nghĩ gì thế?” Ngụy La cười có chút thần bí, nói: “không nói chàng biết”.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-292.html.]

Tay Triệu Giới đặt trên m.ô.n.g nhỏ của nàng, híp mắt: “nói hay không?”

Ngụy La thật bị hắn dọa sợ, cho dù hắn giảm lực đạo, nhưng cũng vẫn rất đau. Nàng chui ra khỏi n.g.ự.c hắn, ngồi ở phía đối diện, nói: “Lúc nãy thiếp thấy Cao cô nương của Phủ Trấn Quốc Công, chàng không phải biểu ca của nàng ấy sao, ấn tượng với nàng ấy thế nào?”

Triệu Giới suy nghĩ một chút, nói: “Cao Tình Dương?”

Ngụy La gật đầu: “Đúng vậy”.

Triệu Giới suy nghĩ một lát, hắn đối với các cô nương bên cạnh quả thật không có chút để tâm nào, đối với Cao Tình Dương thì số lời nói với nhau chắc đếm trên đầu ngón tay chứ đừng nói tới ấn tượng. hắn thản nhiên nói: “Nghe mẫu hậu nhắc tới vài câu, là người tính tình ổn trọng, yên tĩnh”.

Ngụy La suy nghĩ một chút, rất nhanh lại ỉu xìu. Thường Hoằng là một người trầm mặc ít nói, Cao Tình Dương lại yên tĩnh, hai người này ở chung với nhau, chẳng phải là ai cũng không nói chuyện với ai sao? Xem ra là không thích hợp, nàng cũng không nên quan tâm nữa.

*** *** ***

Vài ngày sau, Ngụy La Và Triệu Giới đi tới nhà vài vị trưởng bối, nhận được không ít hồng bao.

Năm mới này coi như yên bình trôi qua, thời tiết cũng dần dần ấm lại, không lạnh như đợt vừa rồi. Hôm nay thôn trang ngoài thành đưa tới anh đào mới hái, Kim Lũ rửa sạch mang một đĩa tới thư phòng, Ngụy La vừa nhúng anh đào với bơ sữa ăn, vừa nằm sấp trên giường cạnh cửa sổ xem kỳ văn.

Triệu Giới ở một bên xử lý công vụ, ngẫu nhiên nhìn dò xét một cái, tiểu cô nương kia xem vô cùng hứng thú, căn bản không rảnh quan tâm hắn.

Triệu Giới để bút tuyên thành xuống, xoa xoa mi tâm, đang muốn mở miệng gọi Ngụy La tới thì Chu Cảnh từ bên ngoài đi vào, sắc mặt nghiêm trọng nói: “Vương gia, chuyện ngài dặn thuộc hạ làm, đã có tin tức”.

Tai Ngụy La thính, tất nhiên cũng nghe được những lời này, lập tức buông anh đào trong tay xuống, nghiêng đầu nhìn lại.

Triệu Giới nói: “nói đi!”.

Chu Cảnh đáp: “Ma ma mười lăm năm trước từng hầu hạ Ninh Quý Phi, sau đó bị thả ra khỏi cung đã tìm được rồi”.

Loading...