TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 29
Cập nhật lúc: 2025-02-04 11:16:45
Lượt xem: 114
Tiếng kêu của Ngụy La khiến Ngụy Côn và Anh Quốc Công chú ý, mấy vị đại nhân vội vàng cúi đầu, Ngụy Côn kinh ngạc nói: “A La? Sao con lại ở đây?”
Ngụy La ngẩng gương mặt trong sáng lên, đôi mắt long lanh, má lúm đồng tiền dịu dàng khiến nàng có vẻ hiểu chuyện: “Con đến đưa thuốc cho Tĩnh Vương ca ca. Tay Tĩnh Vương ca ca bị thương, bôi thuốc này rồi sẽ tốt hơn!”
Nói xong, nàng nâng cánh tay ngắn ngủn của mình lên, thấy Triệu Giới không nhận lấy, một tay Ngụy La rất tự nhiên nắm tay hắn, tách mở ra, sau đó đem bình sứ bỏ vào: “Mỗi ngày Đại ca ca bôi hai lần, rất nhanh sẽ khỏi thôi”.
Thanh âm tiểu nha đầu ngọt ngào lại nhu thuận, từ góc độ này nhìn xuống, lông mi nàng vừa dài vừa dày, cặp mắt to long lanh ngập nước lại sáng ngời. Triệu Giới không biết trong đôi mắt kia hiện tại đang nghĩ gì? Giảo hoạt hay chân thành? Triệu Giới suy nghĩ một lát, sau đó nắm tay lại, đem bình sứ bỏ vào trong túi, môi cong lên tạo ra nụ cười nhẹ: “Làm sao muội biết tay ta bị thương?”
Ngụy La rụt bả vai, lui về sau hai bước chống lại tầm mắt của hắn. Triệu Giới cao hơn Ngụy La nhiều, ở tuổi này của nàng, có muốn cao cũng không cao được bao nhiêu, lúc nào cũng phải ngẩng đầu lên nhìn người khác. Trên mặt Ngụy La không tìm thấy chút bối rối nào, nàng nói: “Vừa rồi nói chuyện ở đại sảnh, tay áo của đại ca ca rớt xuống, A La vừa lúc nhìn thấy”.
Nói chuyện như thật vậy!
Triệu Giới cười tươi, đưa tay xoa xoa đỉnh đầu nàng, ngón tay di di trên trán nàng, nói chuyện đầy thâm ý: “Cảm ơn muội, thật có tâm”.
Ngón tay của hắn thon dài có lực, dưới ánh nắng trắng sáng như ngọc, hiển nhiên là đôi tay của người sống trong an nhàn. Trong lúc vô tình, Triệu Giới đẩy tóc mái của Ngụy La ra, lộ ra vết bớt đỏ thẫm trên mi tâm, vết bớt trên gương mặt trắng nõn càng trở nên nổi bật, lộ vẻ yêu kiều, khả ái. Nhìn nàng như vậy, quả thật có điểm giống tiểu nhân nhi trong tranh, môi anh đào, răng đều tăm tắp. Triệu Giới thu hồi tầm mắt, không nhìn lâu, cùng Anh Quốc Công cáo biệt, ra khỏi Phủ Anh Quốc Công.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-29.html.]
Ngụy La đứng trong viện, nhịn không được nghĩ thầm, đồ cũng đã nhận rồi, chắc là cũng có ý tha thứ cho nàng chứ?
Ngụy La không đoán ra tâm tư của Triệu Giới, chỉ cảm thấy tâm tình người này thật phức tạp, cũng thật khó dò. Trong đầu nàng liền lục lại ký ức về Triệu Giới ở kiếp trước, Triệu Giới là người thông minh vô cùng, là rồng trong biển người, vô cùng được Thái Thượng Hoàng yêu thích. Hắn được phong Vương từ năm mười hai tuổi, phong cách làm việc quả quyết, rất nhanh liền thu phục được người tâm huyết dưới trướng. Sau khi Thái Thượng Hoàng băng hà, Hoàng Đế Sùng Trinh không thích dã tâm của hắn, liền điều Tĩnh Vương gia tới Ổ Nhung để rèn luyện, mà lần này đi mất ba năm. Tình ra, đây quả thật là thời gian mà Tĩnh Vương gia từ Ổ Nhung trở về. Sau khi hắn trở về, phát hiện trong triều có biến hóa lớn, Hoàng Đế Sùng Trinh lại ra sức nâng đỡ đệ đệ của hắn là Triệu Chương, còn có ý lập Triệu Chương làm Thái tử…
Nếu nàng nhớ không lầm, Triệu Chương chính là nhi tử của Ninh Quý Phi.
Hoàng đế là bị mỡ heo úng não sao, đang yên lành không lập đích, lại muốn lập thứ làm Thái tử?
Trong lòng Ngụy La thầm oán vài câu, bí mật trong hoàng thất quá nhiều, quá phức tạp, nàng không thể hiểu hết chỉ trong chốc lát. Dù sao Ngụy La nàng chỉ cần nhớ rõ, sau này Triệu Giới sẽ trở thành người khuynh đảo triều chính!
*** *** ***
Sau khi tiễn bước Triệu Giới, Ngụy Côn và Ngụy La cùng nhau trở về Tùng Viên.
Ngân Hạnh Viên vẫn chưa yên tĩnh trở lại, Đỗ thị không thấy Ngụy Côn, liền muốn tìm biện pháp liên lạc với Tam phu nhân Liễu thị. Bà ta ở trước mặt Liễu thị oán thán, than thở khóc lóc, sau lại muốn nhờ Liễu thị tới Tùng Viên làm thuyết khách, để Ngụy Côn đón bà ta về, bà ta một khắc cũng không muốn tiếp tục ở lại Ngân Hạnh Viên này.
Ngụy Côn lắc lắc tay áo, không hề bị xúc động: “Nếu nàng ta không ở được, liền để nàng ta trở về Phủ Trung Nghĩa Bá!”
Mang thai đứa nhỏ còn bị đuổi về nhà mẹ đẻ, đó là sỉ nhục lớn đến cỡ nào? Người bên ngoài sẽ nghĩ sao, còn không phải suy đoán Đỗ thị cấu kết với người khác, đứa nhỏ không phải của Ngụy Côn, cho nên Ngụy Côn mới không thể tha thứ cho bà ta được. Đến lúc đó, không phải chỉ mình thanh danh của Đỗ thị bị hủy hoại, mà các cô nương khác của Phủ Trung Nghĩa Bá cũng không thể gả ra ngoài.