TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 286
Cập nhật lúc: 2025-02-15 15:36:54
Lượt xem: 52
Hôm nay là ngày cuối cùng của năm Nguyên Gia hai mươi lăm, qua giờ tý sẽ là năm Nguyên gia hai mươi sáu. Sùng Trinh Hoàng đế vừa thay đồ ngủ xong, liền nghe thấy bên ngoài vang lên tiếng pháo hoa đùng đoàng, tiếng nổ lớn kéo dài gần cả một chum trà, năm mới đã đến. Trần Hoàng hậu ngồi ở bên giường, quay đầu nhìn ông, trong mắt không có chút tình cảm nào, một hồi lâu sau, bà mới mỉm cười nói: “Lại thêm một năm mới, thần thiếp sai người nấu ít bánh sủi cảo nhân măng mùa đông, Bệ hạ nếm thử đi”.
Sùng Trinh Hoàng đế không nhúc nhích, trong đầu vẫn là vẻ mặt của bà. Tại sao bà lại nhìn ông như vậy? Giống như bà đối với ông đã là vô dục vô cầu, chỉ còn lại mệt mỏi. Lạnh lùng làm ông kinh hồn táng đảm.
Sùng Trinh Hoàng đế ăn sủi cảo, lại nhìn Trần Hoàng hậu một lúc, bây giờ ông đã không nhìn thấy vẻ mặt đó nữa.
Hai người đều tự ngủ, suốt một đêm không nói chuyện.
*** *** ***
Mồng một đầu năm, Ngụy La và Triệu Giới không đi đâu hết. Bên ngoài là hàn thiên địa đống, Ngụy La choàng áo choàng bằng lông hồ ly, trong tay ôm một lò sưởi nhỏ, ngồi trên đùi Triệu Giới ngủ gật. một tay Triệu Giới ôm lấy eo nàng, một tay cầm quyển , chốc lát lại lật thêm một trang.
Đột nhiên Ngụy La nghe được bên tai có tiếng thanh thúy dễ nghe. Nàng tò mò nghiêng đầu, chỉ thấy trên bàn tử đàn có một cái hộp bằng sắt và trúc, cái bệ rất dày, tiếng động chính là truyền từ nơi này ra. không những thế, bên trong nó còn có hai con chim sơn ca trông rất sống động, đậu trên cành cao mà hót, cánh và tròng mắt cũng cùng chuyển động, ngay cả phiến lá và bươm bướm cũng sẽ vỗ cánh, không biết còn tưởng đây đều là thật. Ngụy La hiếm khi tò mò: “Đây là gì?”
Triệu Giới thấy nàng thích, cười một tiếng, nói: “Là món đồ chơi nhỏ từ ngoại quốc đưa tới, tên là hộp bát âm, tặng cho nàng”.
Chỉ một lát sau, thanh âm ngừng lại, chim sơn ca trong hộp cũng bất động. Ngụy La ngẩng đầu xin Triệu Giới giúp đỡ, Triệu Giới sờ sờ dây cót hai bên một chút, cái hộp kia liền vang lên tiếng nhạc. Ngụy La đưa tay đụng mỏ chim sơn ca một cái: “thật thú vị”.
Triệu Giới xoa xoa đầu nàng, nói: “A La, hài nàng làm cho ta đâu?”
Ngụy La lúc này mới nhớ tới còn có chuyện như vậy, lập tức nhảy xuống khỏi đùi hắn: “Chàng chờ ta một lát”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-286.html.]
Lúc bọn họ đi Thiên Thiền Sơn Trang, nàng cũng mang theo đôi hài đã làm được một nửa. Ở Sơn trang cũng không có chuyện gì để làm, chưa tới nửa tháng, Ngụy La đã làm xong hài cho Triệu Giới. Chỉ là nàng quên bẵng đi mất, nên không lấy ra. Nàng đi tới trước tủ vuông khắc hoa, lấy ra đôi giày ở tầng trên, đi tới chỗ Triệu Giới: “Thiếp dựa theo hài của chàng mà làm, kích thước chắc là vừa vặn, chàng thử xem”.
Triệu Giới nhận lấy, nhìn nhìn, trên giày thêu cây kim ngân, hình thức có chút đơn giản, nhưng thắng ở đường may tỉ mỉ, vừa nhìn liền biết người làm dụng tâm. Triệu Giới vô cùng thích, hắn cũng không vội thử, kéo tay nhỏ của Ngụy La qua nhìn nhìn: “Làm bao lâu? Có đ.â.m vào tay không?”
Ngụy La yêu kiều hừ một tiếng: “Lúc này chàng mới nhớ hỏi tới sao? Đây là lần đầu thiếp làm giày, làm hơn nửa năm, đầu ngón tay đều đ.â.m hư rồi, khi đó chàng còn bận rộn giám sát hà đạo, cũng không quan tâm thiếp”.
Triệu Giới hôn lên mặt nàng một cái, đau lòng nói: “Đều là ta không tốt. Nàng chỉ cần làm một đôi này thôi, ta có thể mang suốt đời”.
thật ra cũng không hẳn là hắn không quan tâm nàng, lúc đó Triệu Giới đi Vu sơn trang cùng vào trong thành mấy ngày, vừa được rảnh rỗi liền ở cùng nàng. Tay nàng bị kim đâm, là Triệu Giới giúp nàng mút máu. Lúc này nói như vậy, chẳng qua là tiểu cô nương muốn tranh công mà thôi.
Triệu Giới thử giày một chút, rất phù hợp, nhưng hơi mỏng, lúc này không mang được, đợi tới đầu xuân mang là vừa hợp.
Triệu Giới cười nói: “Giày A La làm thoải mái hơn hẳn người khác”. Ngụy La biết hắn dỗ nàng, nhưng vẫn rất cao hứng.
Dùng xong cơm trưa, Ngụy La nhớ tới hai chuyện hôm qua nàng nhờ hắn, liền hỏi hắn. Triệu Giới nói“Ta đã kêu Chu Cảnh phái người đi Quảng Đông rồi, nếu ra roi thúc ngựa mà chạy, trong một tháng sẽ có tin tức của Dương Chẩn”. nói xong, hắn dừng một chút, lại nói tới chuyện khác: “Còn truyện Lưu Ly bị trúng độc, ma ma và cung nữ mười năm trước đều đã thả ra ngoài cung, tìm người có chút khó khăn, sợ là phải chờ thêm một thời gian nữa”.
Ngụy La hỏi: “Có thể tìm được không?”
Triệu Giới nói: “Người trong cung đều có danh sách, tất nhiên có thể tìm được”. Lúc này Ngụy La mới an tâm
Ngày hôm sau, Ngụy La và Triệu Giới rời giường sớm một chút, chuẩn bị trở về Phủ anh Quốc Công thăm người thân.
Ngụy La trở về kinh đã muộn nửa tháng, bỏ lỡ hôn sự của Ngụy Thường Dẫn và Lương Ngọc Dung. Lúc này Lương Ngọc Dung đã ở Phủ anh Quốc Công ba ngày rồi.