TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 266

Cập nhật lúc: 2025-02-14 14:48:03
Lượt xem: 58

Xe ngựa dừng ở cổng trong, Kim Lũ đỡ tay Ngụy La giúp nàng xuống xe, nàng vừa ngẩng đầu liền thấy Tề Vương Phi Cao Uyển Nhi mặc xiêm y nguyệt sắc thêu hoa phù dung và giày bồi tử viền hoa, bên cạnh là một cô nương mặc váy ngắn màu vàng mùa thu – đúng là Cao Tình Dương. Cao Tình Dương và Cao Uyển Nhi là quan hệ đường tỷ muội, bây giờ vừa lúc chạm mặt, đi cùng nhau cũng là hợp tình hợp lý, chỉ là nhìn bộ dáng Cao Tình Dương có vẻ cũng không quá thân cận với vị đường tỷ này.

Cao Uyển Nhi đang nói chuyện với Cao Tình Dương thì nhìn thấy Ngụy La, vội vàng tươi cười, chờ Ngụy La đi tới gần liền nói: “Hoàng tẩu, muội còn mới nói đến tẩu đấy, không ngờ đã thấy tẩu ngay rồi, xem ra thật không nên nghị luận sau lưng người khác”.

Cao Uyển Nhi trời sinh đã có bộ dáng luôn tươi cười, gương mặt tròn, mắt hạnh, có chút đáng yêu. Nếu không phải lập trường của họ không đồng nhất, Ngụy La hẳn có thể làm bạn với nàng ta.

Ngụy La khách khí chào hỏi: “Mọi người đang nói cái gì về ta?”

Cao Uyển Nhi cố tình nhìn nhìn phía sau Ngụy La, thấy Triệu Giới không có cùng đi tới, híp mắt cười nói: “Muội nói chuyện luôn nhanh mồm nhanh miệng, hoàng tẩu không cần để trong lòng”. Nàng ta kéo tay Ngụy La, vừa đi vào nội viện vừa nói: “Muội chỉ là cảm thấy tỷ và Tĩnh Vương khác biệt quá lớn, Tĩnh Vương lãnh khốc vô tình như vậy, tỷ thoạt nhìn lại là người bình dị gần gũi, lại có chút yếu ớt mềm mại, giống như chỉ cần hơi mạnh tay liền vỡ, muội lo lắng Tĩnh Vương bắt nạt tỷ”.

Bình dị gần gũi – đây là lần đầu tiên có người hình dung Ngụy La như vậy. Nàng liễm mắt cười cười, giọng nói nhẹ nhàng: “Tĩnh Vương ca ca đối với ta rất tốt”.

Cao Uyển Nhi tất nhiên không tin, còn cho là Ngụy La vì giữ mặt mũi cho Triệu Giới mới nói vậy, huống gì có ai lại đi công khai nói với người ngoài là phu quân mình không tốt cơ chứ? Đây không phải là tự đánh vào mặt mình sao.

Cao Uyển Nhi cũng không đem lời nói của Ngụy La để trong lòng, đoàn người cùng đi vào phòng khách.

Vĩnh An Vương Phi dẫn một đám mệnh phụ phu nhân hành lễ với Ngụy La và Cao Uyển Nhi, lại mời hai người họ ngồi ở ghế trên, thái độ vô cùng khiêm tốn hòa nhã. Dù sao Vĩnh An Vương cũng là vương gia khác họ, năm đó vì theo Hoàng Thái tổ tranh đoạt quyền vị mà được phong Vương, tới bây giờ cũng đã qua rất nhiều năm, trong tay chẳng còn bao nhiêu thực quyền, chỉ còn lại cái danh rỗng mà thôi. Vì thế Vĩnh An Vương Phi đối đãi với nữ quyến của các Thân Vương vô cùng để tâm, một phần cũng không thiếu.

Vĩnh An Vương Phi nói: “Nhị vị vương phi địa vị cao quý lại tự hạ mình quang lâm tệ phủ đã là phúc khí của Bảo nhi”. nói xong, bà lại kêu ma ma ôm tiểu thế tử ra, mím môi cười nói: “Đứa nhỏ này vừa sinh ra đã bệnh một trận, vô cùng yếu ớt, nhị vị Vương phi không trách hắn khóc nháo ồn ào là tốt rồi”.

Cao Uyển Nhi ở trước mặt người khác luôn bày ra bộ dáng đoan trang hiền thục, hoàn toàn không có chút bộ dáng tinh quái nào: “Sao có thể như vậy được, ta rất thích tiểu hài tử”.

Lúc ma ma ôm tiểu thế tử tới, Ngụy La nhìn qua, bộ dáng đứa nhỏ tinh xảo đáng yêu, mắt to tròn vo, môi phấn mềm mềm, còn có cái mũi xinh xắn, khó trách Vĩnh An Vương Phi vừa nhìn thấy hắn liền cười, thật là đứa bé khiến mọi người yêu thích.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-266.html.]

Cao Uyển Nhi yêu thích đến không buông tay, ôm đứa nhỏ vào n.g.ự.c dỗ rồi lại dỗ: “Đứa nhỏ này có đôi mắt thật đẹp, không biết sau này hài tử của ta có thể xinh đẹp bằng một nửa hắn không”.

Cao Uyển Nhi thành thân sớm hơn Ngụy La một tháng, bây giờ đã chẩn ra được là đang mang thai.

Vĩnh An Vương Phi lấy lòng nói: “Hài tử của Vương Phi và Tề Vương tất nhiên là anh kiệt long phụng trong loài người”.

Cao Uyển Nhi cười cười, không nói đúng sai.

“Hoàng tẩu, tỷ cũng nhìn một chút đi, hắn cười lên rất đáng yêu”. Cao Uyển Nhi ôm đứa nhỏ tới trước mặt Ngụy La.

Ngụy La để chén trà nhỏ xuống, cũng không muốn quét đi mặt mũi của Cao Uyển Nhi, nàng đưa tay sờ sờ gò má đứa bé. Nào biết tiểu gia hỏa này lại nắm lấy ngón tay nàng, bàn tay nhỏ nắm thành quả đấm, “y y nha nha” rồi ngậm vào trong miệng.

Ngụy La giật mình, vô thức rút tay về.

Vĩnh An Vương Phi vội ôm đứa nhỏ lại, chê cười nói: “Bảo nhi hình như rất thích Tĩnh Vương Phi”.

Ngón tay Ngụy La dính nước miếng của đứa nhỏ, cũng không nói gì: “không có gì đáng ngại, hắn còn nhỏ”. Kim Lũ cầm khăn lau tay cho nàng, Ngụy La bất giác nghĩ tới, bộ dáng hài tử của nàng và Triệu Giới sẽ như thế nào? Trước kia nàng cũng không nghĩ tới chuyện này, dù sao hai người cũng mới vừa thành thân, bây giờ lại thấy qua đứa nhỏ, còn có Cao Uyển Nhi đang mang thai, khó trách nghĩ ngợi nhiều hơn một chút.

Sau đó, Vĩnh An Vương Phi sai người ôm tiểu thế tử về phòng, bà dẫn Ngụy La và Cao Uyển Nhi cùng mọi người đi hậu viện thưởng mai.

Trong Vĩnh An Vương Phủ có một mai viên, hoa mai nở sớm hơn so với các nhà khác, bây giờ mới chỉ vừa vào đông, nhưng hoa trên cây đã lần lượt nở rộ, phủ đầy trên cành, đi dạo một vòng, Vĩnh An Vương Phi lo lắng mọi người bị lạnh, liền đề nghị mọi người vào trong lầu các nghỉ ngơi một lát.

không quá nửa ngày, Ngụy La liền để lại ấn tượng vô cùng tốt trong lòng các mệnh phụ phu nhân này, nàng không kiêu ngạo, không nóng nảy, có tri thức, biết lễ nghĩa, lại thông tuệ tinh tế, chiếm được không ít hảo cảm của mọi người. Chỉ là có người không khỏi thở dài, cô nương tốt như vậy, lại gả cho “Diêm vương sống” Tĩnh Vương, cũng không biết đang sống trong cuộc sống dầu sôi lửa bỏng thế nào.

Loading...