TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 225

Cập nhật lúc: 2025-02-14 07:03:21
Lượt xem: 66

Thua rồi?

Ngụy La cảm thấy hơi kinh ngạc. Người Ổ Nhung lớn lên trên yên ngựa, nghe nói bọn họ bắt đầu học cưỡi ngựa từ khi lên năm, ai cũng học cưỡi ngựa, ngay cả phụ nữ cũng có thể cưỡi ngựa rong ruổi trên thảo nguyên. Cho dù Triệu Chương thua trận này cũng không hẳn là việc quá mất mặt, nhưng nghe theo ý tứ của Triệu Lưu Ly, hình như cuộc tranh tài này vốn sẽ không thua.

Chẳng lẽ là xảy ra chuyện gì?

Ngụy La vốn muốn hỏi Triệu Lưu Ly liền thấy sắc mặt Sùng Trinh hoàng Đế ở bên cạnh không tốt lắm, nàng ngập ngừng một chút, vẫn là không hỏi nữa.

Cũng vừa kịp lúc trận tranh tài thứ ba bắt đầu.

Trận này là đấu cưỡi ngựa b.ắ.n cung, mặc dù mỗi đội có ba người thi đấu, nhưng chủ yếu vẫn là quyết đấu giữa Triệu Giới và Mặc Sĩ Chân. Quy tắc trận đấu là mỗi người cưỡi tuấn mã quanh võ trường một vòng, đồng thời có cung nhân ở ngoài sân thả chim sẻ, đội nào b.ắ.n được tổng số chim sẻ nhiều nhất thì đội đó thắng. Bởi vì hai trận trước Đại Lương và Ổ Nhung hòa nhau nên trận đấu này rất quan trọng, ánh mắt mọi người đều đặt lên những người trên sân, ngay cả Ngụy La và Triệu Lưu Ly trên khán đài cũng không tự chủ mà trở nên khẩn trương.

Trống da trâu bên ngoài vang lên những tiếng “thùng thùng” vang dội, một dũng sĩ đầu tiên của Ổ Nhung ra sân.

Hai khắc sau, người Đại Lương và Ổ Nhung mỗi bên lần lượt b.ắ.n được mười lăm và mười tám con chim sẻ, phần còn lại quyết định bởi Triệu Giới và Mặc Sĩ Chân.

Mặc Sĩ Chân cưỡi tuấn mã thượng cấp màu đen đi ra, trên người hắn là Hồ Phục thêu chữ Mặc, lưng dài vai rộng, khí thế uy phong lẫm liệt. Hắn ta nâng tay phải đập lên n.g.ự.c trái, hướng về Sùng Trinh Hoàng Đế và Ổ Nhung Hoàng Đế trên khán đài thi lễ một cái, tiếp theo nắm chặt dây cương trong tay, hào khí ngất trời hô lên một tiếng Giá, cả người giống như tên rời cung xông ra ngoài - -

Cùng lúc đó, hơn mười con chim sẻ bị cung nhân thả ra ngoài đều cất cánh, cùng nhau phóng lên trời xanh, xẹt quả đỉnh đầu Mặc Sĩ Chân.

Mặc Sĩ Chân rút tên lắp lên cung, động tác lưu loát sinh động như mây bay nước chảy, nhắm ngay một con chim sẻ liền b.ắ.n tên đi. Chim sẻ rơi xuống chỗ hắn ta đang đứng, hắn ta cũng không thèm nhìn một cái, liên tiếp b.ắ.n tên thứ hai, thứ ba… Dường như không trật phát nào, bách phát bách trúng! Cung nhân ở bên cạnh trợn mắt há mồm đếm: “Mười bốn, mười lăm, mười sáu…”

Hắn ta chạy hết một vòng võ trường rồi quay về, tổng cộng b.ắ.n trúng hai mươi mốt con chim sẻ! Hơn nữa lúc nãy người Ổ Nhung b.ắ.n được mười tám con, mọi người đang lặng lẽ tính toán trong lòng, nhịn không được toát mồ hôi thay Triệu Giới. Nếu muốn Đại Lương thắng, Triệu Giới ít nhất phải b.ắ.n được hai mươi lăm con, nhưng vừa rồi Mặc Sĩ Chân b.ắ.n tên cực nhanh lại không hề ngừng nghỉ mới được nhiêu đó, Triệu Giới có thể nhanh hơn hắn ta sao?

Ngay cả Sùng Trinh Hoàng Đế cũng nhíu chặt mày.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-225.html.]

Ngụy La nhìn về hướng Triệu Giới, nói nàng không hề lo lắng là giả, dù sao nàng vẫn muốn hắn có được chiến thắng, nhưng lại không muốn làm hắn có áp lực quá lớn. Khi tham dự một cuộc đấu, chỉ cần làm hết sức là tốt rồi.

Trái lại Triệu Giới căn bản không có lấy một chút sốt ruột, hắn vẫn khí định thần nhàn như cũ, không nhanh không chậm. Mặc Sĩ Chân liếc nhìn Triệu Giới với ánh mắt sâu xa, Triệu Giới cũng không thèm để ý, chỉ quét mắt nhìn qua, vẻ mặt một chút biến hóa cũng không có, nhảy lên ngựa phi tới điểm xuất phát. Triệu Giới cảm nhận được có ánh mắt nhìn mình, hắn nhìn qua chỗ Ngụy La. Bởi vì khoảng cách quá xa, Ngụy La không nhìn được Triệu Giới có vẻ mặt gì, chỉ biết hắn rất nhanh thu hồi ánh mắt, theo tiếng trống mà xông vào võ trường.

Thân hình Triệu Giới cao lớn, lúc cưỡi trên lưng ngựa càng thêm cao ngất, áo bào xanh đen thêu hoa văn tối màu tung bay phần phật trong gió, xen lẫn với tiếng gió rít qua từng đợt. Cả người hắn giống như bảo kiếm tuốt ra khỏi vỏ, tinh xảo lại sắc bén, chỉ đứng nhìn từ bên ngoài liền thấy quả thật là cảnh đẹp ý vui. Người trên khán đài thất thần một lát rồi lại lấy lại tinh thần, lúc đó Triệu Giới đã rút hai mũi tên trong bao đựng ra, lắp lên cung tên khảm sừng, nhắm ngay giữa không trung mà kéo căng dây cung - -

Mọi người rối rít đổ mồ hôi lạnh, Tĩnh Vương định b.ắ.n hai mũi tên cùng lúc sao? Nếu như mục tiêu là vật tĩnh còn dễ, nhưng ở đây là chim sẻ đang bay giữa trời đó!

Không đợi mọi người hoài nghi, Triệu Giới đã b.ắ.n tên đi, hiếm khi hai con chim sẻ từ giữa không trung rơi thẳng xuống đất.

Triệu Giới không ngừng lại, lại lần nữa lấy hai mũi tên từ trong bao đựng ra, vẫn như cũ b.ắ.n trúng hai con chim sẻ.

Hoàng đế Ổ Nhung trên khán đài kinh ngạc tới trợn tròn mắt, ông ta không thể tưởng tượng nổi chuyện này. Bách phát bách trúng cũng coi như thôi, còn là hai mũi tên đều trúng, nên biết cả Triệu Giới và chim sẻ đều di động, chẳng lẽ Tĩnh Vương này là tiên nhân ẩn hình sao? Tám năm trước hắn ra trận khiến quân đội Ổ Nhung thất bại liên tiếp thì thôi, tám năm sau còn lợi hại như vậy! Ban đầu hoàng đế Ổ Nhung trong đầu vẫn còn ý niệm đánh bại Triệu Giới, bây giờ ông ta lại bị Triệu Giới đả kích khiến tâm như tro tàn, nhưng cũng tâm phục khẩu phục.

Lần cuối cùng Triệu Giới lấy ra ba cây tên, cắm cả ba vào cung, nhắm ba con chim cuối cùng giữa không trung, buông tay.

Cung nhân bên cạnh cao giọng đếm: “Ba mươi lăm, ba mươi sáu, ba mươi bảy!” Vẻ mặt Mặc Sĩ Chân lúc xanh lúc đen, biến đổi thật sự là muôn màu muôn vẻ. Không cần nghi ngờ, trận cưỡi ngựa b.ắ.n tên này, Đại Lương thắng.

Triệu Lưu Ly cảm thấy thật là kinh tâm động phách, nàng theo dõi trận đấu vô cùng căng thẳng, từ đầu tới chân đều kéo căng, mắt mở thật to sợ mình bỏ qua điều gì. Bây giờ Triệu Giới thay đổi thế cục, chuyển bại thành thắng, nàng ấy cao hứng lắc lắc cánh tay Ngụy La: “Hoàng huynh thật lợi hại”.

Ngụy La cũng cảm thấy Triệu Giới rất lợi hại, nhưng nàng thẹn thùng, không muốn biểu lộ quá rõ, dù sao Sùng Trinh Hoàng Đế và Trần Hoàng Hậu đều ở đây, nàng cần phải thận trọng một chút. Có điều nàng thật sự cảm thấy Triệu Giới rất oai hùng, rất đẹp mắt, thật sự muốn chạy tới ôm hắn, đồng thời trong lòng cảm thấy vô cùng tự hào, người này là nam nhân của nàng, có thể không lợi hại sao?

Lão công công đứng trên khán đài tuyên bố kết quả của cuộc thi so tài b.ắ.n cung cưỡi ngựa: trận đầu thi b.ắ.n cung – Đại Lương thắng, trận thứ hai thi cưỡi ngựa – Ổ Nhung thắng, trận thứ ba thi cưỡi ngựa b.ắ.n tên – Đại Lương thắng. Theo quy tắc ba trận thắng hai, cuộc so tài này Đại Lương thắng chung cuộc.

Hoàng Để Ổ Nhung thua cam tâm, đứng lên hành lễ với Sùng Trinh Hoàng Đế nói: “Đại Lương quả là nhân tài xuất hiện lớp lớp, lớp sau kế thừa lớp trước, giỏi văn giỏi võ, dũng sĩ Ổ Nhung cam bái hạ phong”.

Ngoài miệng Sùng Trinh Hoàng Đế nói khách sáo khách sáo, nhưng vẻ đắc ý trong mắt thế nào cũng không che dấu được.

Loading...