TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 164

Cập nhật lúc: 2025-02-12 15:58:28
Lượt xem: 38

Ngụy La đứng yên tại chỗ, im lặng nhìn hắn, không tiến lên thêm bước nào.

Triệu Giới bị thương, mất m.á.u quá nhiều, sắc mặt tái nhợt rõ rệt. Mặc dù là như vậy nhưng hắn vẫn thong dong điềm tĩnh như trước, ngước mắt nhìn nàng, đôi môi mỏng mang ý cười yếu ớt. Nhìn hồi lâu, cũng không để ý có người ngoài ở đây, duỗi cánh tay không bị thương kia ra chào hỏi nàng: “Đến đây, để bản vương nhìn xem một tháng này muội thay đổi thế nào rồi”.

Đã bị thương thành như vậy còn muốn đùa giỡn nàng. Ngụy La mím môi, không nhúc nhích.

Ngụy La không động, Triệu Giới cũng không miễn cưỡng. Đại phu ở bên cạnh giúp hắn băng lụa trắng, hắn lại im lặng nhìn nàng, trong mắt có ý cười, giống như không thấy một chút đau đớn nào.

Không lâu sau, đại phu quấn xong vòng lụa cuối cùng, rồi thức thời lui xuống nói: “Lát nữa viết xong phương thuốc, lão thần sẽ đưa cho Chu thị vệ, mỗi ngày Vương gia đều phải uống thuốc, mười ngày sau thần sẽ đổi một phương thuốc khác”.

Cuối cùng Triệu Giới cũng chịu thu hồi ánh mắt, mặt không biến sắc gật đầu, nói với Chu Cảnh: “Ngươi cùng đi với hai vị đại phu, lấy phương thuốc về rồi đưa cho hạ nhân sắc thuốc”.

Chu Cảnh gật đầu, dẫn hai vị đại phu rời khỏi nội thất.

Triệu Lưu Ly đứng ở đầu giường, vừa thấy tình hình bất thường, phản ứng rất nhanh, cười cười nói: “Muội đi xem có cần dược liệu gì không, chỗ muội có nhiều dược liệu quý, nếu hoàng huynh cần, muội kêu Dương Chẩn ca ca lấy tới”. Vừa nói xong liền xoay người bỏ qua Ngụy La mà chạy ra ngoài.

Trong nháy mắt, trong phòng chỉ còn lại hai người Triệu Giới và Ngụy La.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-164.html.]

Ngụy La biết rõ Triệu Lưu Ly cố ý, thầm oán nàng ấy một phen, ngẩng đầu nhìn Triệu Giới nằm trên giường, rồi lại dời mắt đi: “Tĩnh Vương ca ca mặc xiêm y vào, có gì lát nữa nói sau”.

Bởi vì lúc nãy mới bôi thuốc lên vết thương nên thân trên của Triệu Giới hiện vẫn để trần như cũ.

Thân thể Triệu Giới không phải dạng gầy yếu như thư sinh, là cứng cáp rắn chắc do được tôi luyện nhiều năm, trên bụng còn có từng khối cơ hiện rõ. Ngụy La chưa từng nhìn thấy thân thể nam nhân, ngay cả sau khi Ngụy Thường Hoằng lớn lên, nàng cũng hiếm khi nhìn thấy bộ dáng của hắn khi cởi sạch y phục, bây giờ Triệu Giới lại để người trần ngồi đối diện nàng, thật khiến nàng không thích ứng được.

Triệu Giới cũng không làm khó nàng, gật đầu, suy nghĩ một chút lại nói: “Y phục của ta trong tủ áo sau lưng, bây giờ ta không tiện xuống giường. A La, muội lấy giúp ta được chứ?”

Nói thật, Ngụy La rất muốn xoay người rời đi.

Cô nam quả nữ, không danh không phận, ở chung một phòng thì sẽ bị nói thành cái gì? Ngụy La do dự một chút, coi như nể mặt Triệu Giới đang bị thương, nàng liền không so đo nhiều với hắn, miễn cưỡng đi qua lấy xiêm y giúp hắn.

Ngụy La xoay người đi tới phía trước tủ đồ, lấy ra một trường sam màu xanh ngọc, đi tới đầu giường đưa cho Triệu Giới: “Đây”.

Triệu Giới không nhận lấy, lông mày cong lên, đôi mắt đen sâu không thấy đáy nhìn nàng chằm chằm, môi mỏng không nhanh không chậm khẽ nhếch lên.

Trong thoáng chốc, Ngụy La có dự cảm không tốt lắm.

Quả nhiên, Triệu Giới thuận thế nắm tay nàng, kéo nàng vào trong lồng n.g.ự.c hắn, xoay người, nhanh chóng đè nàng trên giường - -

Trong nháy mắt, trời đất bỗng nhiên quay cuồng, Ngụy La còn chưa kịp phản ứng, Triệu Giới đã áp người lên, ghé vào tai nàng, thấp giọng hỏi: “Bảo bối, muội nghĩ thông suốt chưa? Có muốn gả cho bản vương không?”

Loading...