TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 152

Cập nhật lúc: 2025-02-12 11:22:16
Lượt xem: 77

Ôn thị nhẹ nhàng cười một tiếng, đáp lại: “Không sợ Hoàng Hậu Nương Nương chê cười, tính tình Huân nhi cổ quái, không thích tiếp xúc với các cô nương, bây giờ ngay cả một mối hôn sự cũng chưa định ra được”.

Trần Hoàng Hậu a một tiếng, nghi hoặc hỏi: “Bản cung nhớ trước đây hắn rất hoạt bát, còn tới Chiêu Dương Điện mấy lần, khi đó chơi với Lưu Ly cũng không tệ, lúc nào thì lại cổ quái”.

Ôn Thị lại nói: “Nương nương có điều không biết…”

Câu nói kế tiếp Ngụy La không nghe nữa, nàng xoay người đi theo một đường khác về hậu điện.

Ý tứ trong lời Trần Hoàng Hậu vô cùng rõ ràng, Triệu Lưu Ly đã cập kê, nhiều nhất một hai năm nữa sẽ xuất giá. Trần Hoàng Hậu còn chưa biết quan hệ giữa Triệu Lưu Ly và Dương Chẩn, cho dù biết rõ, cũng sẽ không đồng ý gả nữ nhi bảo bối cho một thị vệ. Bây giờ chỉ mới bắt đầu, Trần Hoàng Hậu chọn trúng Tam công tử của Phủ Định Quốc Công – Cao Tụng Huân, nói không chừng chẳng bao lâu nữa sẽ chuẩn bị chuyện chung thân cho bọn họ…

Cho dù không phải Cao Tụng Huân, cũng sẽ là một công tử thế gia khác. Không biết kết quả cuối cùng của Triệu Lưu Ly và Dương Chẩn thế nào.

Ngụy La đi về hậu điện, đang băn khoăn suy nghĩ, vừa vặn thấy Lý Tương từ bên trong đi ra. Hai người gặp nhau ở cửa, Lý Tương nghiêng đầu liếc nhìn nàng, ánh mắt khiêu khích, trên môi còn cười giống như đang cười trên sự đau khổ của người khác.

Ngụy La nhíu mày, nàng không hiểu vì sao Lý Tương lại ở đây, lúc này không phải nàng ta nên ở tiền điện sao? Nhưng Ngụy La không nghĩ nhiều, bởi vì cung nữ cầm hộp tử đàn khắc hoa mai mạ vàng, đưa cho nàng: “Ngụy tiểu thư, kê lễ đã bắt đầu, ngài đến tiền điện thôi”.

Ngụy La gật gật đầu, nhận lấy cái hộp.

Trong hộp là cây trâm dùng trong lễ cập kê của Triệu Lưu Ly hôm nay, rất giống cái của Triệu Giới tặng cho nàng, bướm tơ vàng và hoa mai. Nàng đã nhìn thấy nhiều lần, lần này cũng không mở ra xem bên trong mà trực tiếp đi tới tiền viện.

*** *** ***

Trong Chiêu Dương Điện.

Trần Hoàng Hậu đứng trước giường ngọc của Triệu Lưu Ly, phía dưới là Triệu Lưu Ly một thân xiêm y hoa lệ, hai bên là mệnh phụ và quý nữ tới dự lễ.

Triệu Lưu Ly quỳ trên đệm quỳ màu đỏ nhung, hai tay hành lễ với Trần Hoàng Hậu.

Kê lễ có tổng cộng ba bước, một là mở trâm, hai là cài trâm, ba là đội mũ trâm . Ngụy La đứng ở một bên, chờ sau khi xong bước đầu tiên sẽ cài trâm lên tóc cho Triệu Lưu Ly, ai ngờ nàng vừa mở hộp ra nhìn, trên trâm vốn có hai con bướm tơ vàng, bây giờ lại thiếu mất một con! Chỉ còn lại một con bướm trơ trọi trên cây trâm, mất giá thảm hại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-152.html.]

Một con bướm nữa đâu?

Ngụy La nhớ hôm qua lúc nàng đến xem nó vẫn còn tốt, hôm nay vẫn nằm ở trong hộp, không có ai động tới, sao lại thiếu mất một con? Cây trâm này tuyệt đối không thể cài lên đầu Triệu Lưu Ly, Trần Hoàng Hậu chỉ cần liếc mắt một cái cũng có thể nhìn ra khác thường. Trần Hoàng Hậu coi trọng kê lễ như vậy, nàng làm ra chuyện sơ suất gì, không chỉ làm nhục mặt mũi hoàng thất, còn khiến Trần Hoàng Hậu bất mãn với nàng.

Nếu không phải chuyện ngoài ý muốn, vậy là có ai đó muốn hại nàng?

Ngụy La nhớ tới lúc nãy gặp Lý Tương ở cửa hậu viện, nàng liếc mắt nhìn nàng ta.

Chỉ thấy Lý Tương cũng nhìn nàng, vẻ mặt vui vẻ châm biếm, khóe môi nhếch lên, rất có bộ dáng như xem kịch vui.

Ngụy La rũ mắt, ánh mắt trầm xuống, đại khái cũng đoán ra việc gì rồi.

Bước đầu đã xong, chỉ còn chờ nàng tiến lên cài trâm cho Triệu Lưu Ly. Thu ma ma nháy mắt với Ngụy La, nàng ổn định tinh thần, giơ tay lên, mặt không biến sắc đem cây trâm Triệu Giới tặng nàng bỏ vào trong hộp, thay cho cây trâm của Lưu Ly. Cũng may chỗ nàng đứng khó nhìn thấy, không ai chú ý tới động tác của nàng.

Ngụy La đi lên, hành lễ với Trần Hoàng Hậu, lại đứng dậy, nửa quỳ đi tới trước mặt Triệu Lưu Ly, cầm cây trâm bướm tơ vàng trên nền lụa đỏ thẳm lên, cài trên búi tóc của nàng ấy.

Triệu Lưu Ly nhìn cây trâm kia một cái, trong phút chốc kinh ngạc mở to mắt, thấp giọng nói: “A La…” Ngụy La nhẹ nhàng xuỵt một cái, cái gì cũng không nói, đứng dậy đi về chỗ của mình.

Cây trâm của nàng và trâm của Triệu Lưu Ly cơ hồ giống nhau như đúc, chỉ có một vài chỗ bất đồng rất nhỏ, về cơ bản nếu không nhìn kỹ sẽ không thấy khác biệt. Trần Hoàng Hậu đứng ở chỗ cao, nếu không tỉ mỉ quan sát, tự nhiên cũng không nhìn ra.

Lúc Ngụy La đi về chỗ liền bắt gặp ánh mắt của Lý Tương, quả nhiên trên mặt nàng ta tràn ngập vẻ không tin được, vừa tức giận vừa không cam lòng trừng mắt nhìn nàng, hẳn là nghĩ không ra vì sao nàng lại có thể đổi lại một cây trâm giống y như đúc.

Kê lễ còn chưa kết thúc, Ngụy La đã trở về hậu điện, nàng muốn hỏi cung nhân có thấy ai chạm qua hộp trâm không, lại thấy Triệu Giới đứng ở cửa, đôi mắt đen nhìn nàng, hiển nhiên là chờ lâu rồi.

Bước chân Ngụy La khựng lại một chút, cuối cùng cũng đi tới trước mặt Triệu Giới.

Hắn nhìn nhìn hộp tử đàn trong tay nàng, lại nhìn nàng, đi thẳng vào vấn đề hỏi: “Vì sao đem cây trâm bản vương tặng muội cài cho Lưu Ly?”

Quả nhiên Triệu Giới thấy được.

Cho nên mới đợi nàng ở đây, muốn nàng cho hắn một cái công đạo sao?

Ngụy La không muốn để Triệu Giới hiểu lầm, đành phải mở hộp ra cho hắn xem cây trâm ở bên trong: “Trâm của Lưu Ly không biết bị ai làm hư, thiếu mất một con bướm, nếu muội không dùng cây trâm đó thay thế, Hoàng Hậu Nương Nương nhất định sẽ nổi giận”.

Loading...