7.
Mặc cho thế nào, kiếp chấp nhận phụ nữ , sống hơn từng trong bọn họ.
Tối đó, Vinh Đình về nhà, vẻ uống rượu, loạng choạng bước tới ôm .
đẩy mạnh .
Say rượu chẳng qua chỉ là cái cớ, nếu thật sự say đến mức mất ý thức thì gì còn nhớ đường mà .
Anh chỉ mượn danh say rượu để mấy chuyện đắn.
:
“ chuyện mà.”
“ đang nghĩ định dùng mấy thủ đoạn khác để giữ , đúng , đúng là đối xử tệ với Bạch Mạt Lị.”
“Anh thật sự nghĩ lòng gì ?”
“ cho , khi , tiền, sẽ khiến thể rời khỏi .
Nghe rõ ?”
Miệng ngược như , nhưng trong lòng nghĩ: Đến lúc đó, còn để quản ? Nếu biên chế , nhất định bỏ mà theo khác. Kiếp phản bội như thế, còn thể một lòng vì ? đồ ngốc. Lấy oán báo ơn, thì lấy gì báo đức? Nếu đối xử tệ với , mà còn đáp bằng sự dành cho kẻ tồi, thì đó mới thật sự là bệnh.
Vinh Đình , trong lòng dễ chịu hơn nhiều:
“Được, đừng quên những gì em . Trong lòng em vẫn còn .”
thuận miệng dối:
“Trong lòng đương nhiên ! Không ở với thì ở với ai? Còn đàn ông nào hơn ? Chỉ là thấy Bạch Mạt Lị cướp , nên nhỏ nhen thôi.”
Nghe , càng thấy dễ chịu.
sẽ hầu hạ như nữa.
Trước mỗi uống say, vật đó, mùi rượu thối kinh khủng, thì bẩn, còn rửa mặt cho , nôn mửa khắp nơi, cuối cùng ngoài xúc cát
đem chôn đống bẩn đó .
8.
Giờ thì đẩy thẳng , tự tắm.
Anh đất.
Trước đây mỗi như , hoặc là giả say, hoặc là lười thu dọn, tất cả đều để hầu hạ.
Bây giờ thì thôi, bà đây hầu nữa, xem còn gì.
Ngày hôm , giả vờ ngửi thấy mùi hôi, vẫn nấu cơm như thường lệ, đồ cần mang sang cho Bạch Mạt Lị thì vẫn mang.
chuyên nghiệp, cho một suất việc như , thì hầu hạ cô coi như trả lễ.
Hơn nữa, cũng thấy vì là vợ chồng mà nợ cái gì.
Anh đối xử với là lựa chọn của , chứ vì đăng ký kết hôn thì tài sản của đương nhiên chia cho .
Chúng chỉ là cầm một tờ giấy hôn thú, cũng định dựa tờ giấy đó mà mưu đoạt bộ gia sản của , tham như .
Bạch Mạt Lị thì còn dám gây chuyện nữa, bây giờ chỉ sợ loạn sẽ khiến Vinh Đình chịu ly hôn.
Con của cô năm tháng, bụng to như phụ nữ sắp sinh, cô sợ chịu ly hôn, đến lúc đó nuôi nổi đứa con trong bụng?
Cô chỉ dám rón rén dò hỏi:
“Chị, chị định khi nào giấy ly hôn ? Em thấy chị , mà là Vinh Đìnhbây giờ chịu. Chị khuyên giúp em .”
Vinh Đình mắt đỏ ngầu xuất hiện mặt , vẫn là bộ quần áo bẩn thối từ hôm qua:
“Sao em giúp đồ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-cho-qua-phu-bach-lien-hoa-uong-thuoc-tam-thai/4.html.]
lạnh:
“Anh giờ là đàn ông tương lai của Bạch Mạt Lị, thể chạm đàn ông của khác.”
“Anh điên ?”
“Nếu còn là chồng , đương nhiên thể chạm .”
“ bây giờ chuẩn bỏ , dùng để đổi lấy một suất việc, còn thế nào nữa?”
9.
Vinh Đình thêm lời nào.
Bạch Mạt Lị bụng lớn toan quỳ xuống cầu xin , nhưng chặn .
Thấy Bạch Mạt Lị như , Vinh Đình còn cách nào khác, cứng rắn kéo hai bọn họ tới Cục Dân chính, ép đóng dấu giấy ly hôn.
Không mấy ngày , đến ngày nhận việc.
Con gà cuối cùng trong nhà cũng g.i.ế.c nốt, bộ tiền dùng để mua gà giống mới về nuôi.
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
Gạo, muối, dầu, củi đều chuẩn xong, ngoài mang theo thứ gì khác, chỉ trực tiếp tới xưởng thủ tục báo danh.
Ký xong hợp đồng ở phòng nhân sự, chính thức trở thành công nhân của xưởng.
Điều tuyệt nhất là hướng dẫn chính là nhà khoa học Bùi Tô, và trở thành trợ lý của Bùi Tô.
chẳng gì cả.
Khi gặp , Bùi Tô rõ ràng bực bội:
“Nhìn là xưởng sắp xếp cô tới để gì, cô cũng hiểu rõ trong lòng, đừng ý đồ gì nên .”
gật đầu:
“Anh yên tâm, tuyệt đối .”
Nói xong còn hề hề với .
Anh dường như tò mò hơn:
“Ai bảo cô tới?”
“ ly hôn, yên tâm, ý gì khác với .”
Bùi Tô dường như hạ thấp cảnh giác.
Thấy tiếp thu công việc nhanh, dần đổi cách , thậm chí còn khá hài lòng.
Thú thật, kết hôn, là độc vàng chính hiệu.
Chuyện giữa và Vinh Đình, rõ như lòng bàn tay.
Biết Vinh Đình đối xử với thế nào, trong mắt nhiều thêm mấy phần thương xót, mà cầnsự thương xót .
Bởi vì yêu một , chính là bắt đầu thương.
Một đêm khuya nọ, đang tính liệu, bên cạnh cùng.
Bùi Tô bỗng hỏi:
“Ly hôn, cô hối hận ?”
“Anh nghĩ ? Giờ việc chính thức,
lương tháng 30 đồng, còn ký túc xá xưởng cấp, tuy là phòng hai , nhưng ít nhất sống chung với thích .”
tiếp:
“Hơn nữa điều quan trọng nhất là cần hầu hạ Bạch Mạt Lị nữa.
Trước tan là chạy sang hầu cô ,
cả xưởng ai cũng .
Đám bà nhiều chuyện tuy chỉ trỏ thẳng mặt, nhưng mỗi về đều ít lời xì xào.”