Trọng sinh cho quả phụ bạch liên hoa uống thuốc tám thai - 1
Cập nhật lúc: 2025-12-25 15:42:02
Lượt xem: 187
Trọng sinh, viên t.h.u.ố.c “tám thai”, cho góa phụ của bạn chồng uống sạch.
Kiếp , chồng là Vinh Đình ép tận tụy hy sinh cả đời vì Bạch Mạt Lị và con trai của cô .
Bọn họ tuy vợ chồng, nhưng tình cảm chẳng khác nào phu thê.
Kiếp , để xem chỉ với một đồng lương của , nuôi nổi tám đứa con.
1.
Nhìn khẩu hiệu mắt: Chỉ sinh một con là , Nhà nước sẽ lo lúc về già, bật .
trọng sinh.
Nhìn viên thuốc tám thai đang trong tay, là mơ.
tận mắt chứng kiến kiếp , lao lực suốt cả đời, cuối cùng tất cả đều dâng hiến cho Bạch Mạt Lị và con trai của cô .
Vinh Đình thích Bạch Mạt Lị.
Dù cô chỉ là quả phụ, bạn cùng xưởng của Vinh Đình, nhưng bọn họ từng là bạn học cấp hai.
Sau đó Bạch Mạt Lị ngoài ý gả cho khác, còn Vinh Đình thì gia đình ép xem mắt cưới .
Cả một đời ở bên , lấy một đứa con, bởi vì Vinh Đình từng chạm .
Trong khi đó, đứa trẻ của Bạch Mạt Lị rõ ràng con của , mà vẫn luôn đối xử với Bạch Mạt Lị đến như thế.
viên t.h.u.ố.c tám t.h.a.i mà ông trời ban cho , thể lãng phí.
Về nhà, dứt khoát g.i.ế.c gà, hầm canh, thả viên t.h.u.ố.c tám t.h.a.i nồi, mang thẳng tới mặt Bạch Mạt Lị.
Lúc , cô mới m.a.n.g t.h.a.i tròn một tháng.
Vinh Đình vốn tưởng nỡ g.i.ế.c con gà cho Bạch Mạt Lị ăn.
Mà lúc đó, Bạch Mạt Lị kiểm tra thai, trong xưởng đều sốt ruột cô , rằng khi chồng c.h.ế.t, tương lai sống thế nào.
Để tránh dị nghị, Vinh Đình liền nhận cô em gái, bảo đến chăm sóc cho cô .
Kiếp , chính vì cãi với rằng con gà nên g.i.ế.c cho cô ăn, mà Vinh Đình tát một cái.
Kiếp , chỉ lặng lẽ tự chuốc lấy hậu quả của .
Bát canh gà nóng hổi bưng tới mặt Bạch Mạt Lị, trong mắt cô là tham lam.
2.
Bạch Mạt Lị chẳng còn sợ nóng nữa, cô nhận lấy bát canh gà, nước mắt lưng tròng, đáng thương :
“Chị Oánh Oánh, chẳng chị từng trong nhà một con gà cũng cho em ăn ? Sao giờ mang tới?”
“Em ép chị… em chỉ là… chồng em mất , em với Đình thật sự gì.
“Em với Đình chỉ là bạn học cấp hai, với chị mới là vợ chồng kết tóc, hai mới là một gia đình.”
“Còn em… em chỉ là một cọng bèo, một ngọn cỏ dại mà thôi…”
Nghe tới đó, Vinh Đình càng sốt ruột, trừng mắt :
“Ngụy Oánh Oánh, bây giờ cô mang canh tới gì? Trước thì với Mạt Lị trong sạch, giờ giả ?”
Đám công nhân xung quanh cũng nhao nhao lên tiếng:
“ đấy, Oánh Oánh, cô đối xử với Mạt Lị như thế, giờ đột nhiên tỏ ân cần, ai tin cô là thật lòng? Chẳng qua là vá víu thôi!”
giải thích, chỉ khổ:
“ cuối cùng vẫn mang canh tới, đúng ?”
“Mạt Lị, giận cô nữa, chỉ là nghĩ thông suốt . Cô yên tâm, sẽ chăm sóc cô.”
“Canh nên uống thì cứ uống. Cô xem, hai cái đùi gà đều để cho cô. Cô bồi bổ, giờ cô t.h.a.i .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-cho-qua-phu-bach-lien-hoa-uong-thuoc-tam-thai/1.html.]
“Trước đây là keo kiệt, là sai.”
Nói xong, sắc mặt dịu , nhất là Vinh Đình.
Anh , trong mắt cuối cùng cũng thêm mấy phần hài lòng:
“Ngụy Oánh Oánh, như thế còn tạm . nếu cô dám hại Mạt Lị, thì cô cứ chờ đó!”
cúi đầu, giả bộ ngoan ngoãn thuận theo.
Bạch Mạt Lị cầm thìa, thổi thổi bát canh, dịu dàng uống xuống.
Cô tin dám bỏ t.h.u.ố.c.
Thấy cô nuốt trôi, trong lòng khoái chí: Ăn , ăn , c.h.ế.t . Kiếp sinh đủ tám đứa! Để xem các nuôi kiểu gì!
Sau khi đưa canh xong, Vinh Đình kéo hành lang, lạnh giọng:
“Cô vốn bụng thế . Nói , rốt cuộc cô đang tính gì? Trước còn mắng Mạt Lị là tiểu tam, đòi lên xưởng tố cáo chúng ‘quan hệ bậy bạ’, giờ giả ?”
cố nén , ép một giọt nước mắt:
“Không lẽ thể tỉnh ngộ ?
Chẳng lẽ thì đến cùng?”
“Người xưa chẳng từng : ‘Có sai thì sửa, sửa thì nên tha thứ’ ?”
“Giờ sửa , đúng ? Anh cô là em gái , nể mặt ‘em gái’ đó mà đối xử với cô , ?”
Vinh Đình vẫn tin:
“Được, mỗi ngày g.i.ế.c một con gà mang sang.”
Nếu là kiếp , bật dậy mắng : Anh quản việc nhà thì gạo đắt! Trong nhà chỉ hơn chục con gà, còn nuôi bằng chỉ tiêu xưởng, trứng còn nộp công! G.i.ế.c hết gà lấy gì nộp nhiệm vụ?!
kiếp , thẳng thắn gật đầu:
“Được. Anh g.i.ế.c thì g.i.ế.c. Tiền lương cũng giao hết, mua đồ ngon cho cô .”
“Cô m.a.n.g t.h.a.i mất chồng, nhà chồng ai chăm sóc, ngoài thì chỉ còn .”
“Chị dâu như , ‘’ của cô cũng .”
Sắc mặt Vinh Đình cuối cùng cũng dịu hẳn.
Đám công nhân hóng chuyện xung quanh cũng đổi giọng:
“Con nhỏ keo kiệt cuối cùng cũng thông suốt !”
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
“ đó, Bạch Mạt Lị dễ dàng gì…”
3.
Sau khi về đến nhà, gom bộ tiền lương và tiền tiết kiệm của Vinh Đình.
Căn nhà đang ở là nhà xưởng phân cho.
Trước đây, bộ tiền tích cóp của là 382 đồng, mà 382 đồng , từ nay về , chính là “tiền ăn” của Bạch Mạt Lị.
gà trong nhà cũng ăn chứ!
và Bạch Mạt Lị mỗi một con gà, những ngày đều sẽ mang canh gà sang cho cô .
Khi Vinh Đình từ bệnh viện trở về, là nửa đêm.
Anh , trong mắt hiếm khi thêm vài phần dịu dàng:
“Oánh Oánh, hôm nay cố ý hung với em.”
“Em mà, đối xử tệ với em, chỉ là chồng của cô mất vì chuyện trong xưởng, đối xử với cô hơn một chút, đúng ?”
“Nếu , trong xưởng sẽ lạnh lòng.”
gật đầu, trong lòng lạnh.