Trọng sinh chi chí tôn tiên lữ - 46

Cập nhật lúc: 2025-11-19 02:02:14
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM6If9Rw5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Đại ca, đến lúc ? Có việc gì quan trọng ?" Yến Thiên Ngân phần bất ngờ, liền hỏi ngay.

Lận Huyền Chi cố ý mặt lạnh, : "Đương nhiên là chuyện quan trọng."

"Làm ? Lại tìm đại ca gây phiền phức ?" Yến Thiên Ngân nghĩ đến một điều quan trọng, chính là việc . Đại khái đối với , chuyện quan trọng nhất đều liên quan đến Lận Huyền Chi.

Lận Huyền Chi giữ kín như bưng : "Không ai tới tìm gây phiền phức, chẳng qua khi chuẩn ngủ thì đột nhiên phát hiện, tiểu lò sưởi bên cạnh còn."

Yến Thiên Ngân ngây , đó lập tức hiểu ý ngoài lời của Lận Huyền Chi, liền luống cuống tay chân : "Đại ca, đây ngủ chung với là vì hai con hổ con ngoan, thế nào, ngày nào cũng tè bậy lên giường , tiểu viện t.ử còn phòng nào khác, mới bất đắc dĩ quấy rầy đại ca. Bây giờ chuyển sang đại viện t.ử , A Bạch và Hổ Phách cũng đều ngoan ngoãn , liền tiện tiếp tục chen chúc với đại ca nữa."

Huống hồ, mỗi sáng sớm thức dậy, đều phát hiện tay chân thành thật quấn lấy cơ thể Lận Huyền Chi, điều khiến hổ.

Lận Huyền Chi , Yến Thiên Ngân một lúc, với vẻ thâm ý: "A Ngân, đôi khi thật sự rõ, là khờ thật giả ngốc."

Yến Thiên Ngân buột miệng: "Ta đương nhiên ngốc, cha còn là đứa trẻ thông minh."

Lận Huyền Chi , : "Xem là khờ thật."

Yến Thiên Ngân chút buồn bực, sai điều gì khiến Lận Huyền Chi hình dung như .

Tuy nhiên, chắc chắn là chỗ nào đó đúng.

"Nếu A Ngân nghĩ như , thì tối nay cứ nghỉ ngơi ở đây ." Lận Huyền Chi xong, nán thêm một chữ nào, ung dung bỏ .

Yến Thiên Ngân nhăn nhó khuôn mặt nhỏ bé suy nghĩ một lát, đột nhiên bừng tỉnh: Vừa Lận Huyền Chi "tiểu lò sưởi bên cạnh còn", lẽ nào là đang ?

Nói như , Lận Huyền Chi cũng là sưởi ấm giường cho ?

mà... cơ thể rõ ràng luôn lạnh, so sánh , Lận Huyền Chi càng giống một cái lò sưởi hơn a!

Yến Thiên Ngân tìm Lận Huyền Chi hỏi cho rõ, nhưng nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy Lận Huyền Chi bảo ngủ ở đây , cũng ngại chen chúc với Lận Huyền Chi nữa.

Thôi, cứ thành thật ngủ một giấc trong phòng .

Chất lượng giấc ngủ của Yến Thiên Ngân luôn , đầu chạm gối, liền chìm giấc mộng đen kịt, cái gì mà "tiểu lò sưởi của Lận Huyền Chi", tất cả đều vứt đầu.

Nói cho cùng, mặc dù Yến Thiên Ngân trong lòng vẫn luôn sùng bái, tôn trọng Lận Huyền Chi, nhưng dù khi Lận Huyền Chi thương, một ở Lận gia, một ở Huyền Thiên Tông, từng sống cùng . Sau khi Lận Huyền Chi về nhà, trưng vẻ mặt lạnh lùng với Yến Thiên Ngân.

Mặc dù thái độ của Lận Huyền Chi trong thời gian đổi một cách ngoạn mục, nhưng vẫn đủ để xóa bỏ cái cảm giác xa cách và sự cẩn trọng ăn sâu bám rễ của Yến Thiên Ngân đối với .

Đây cũng coi như là Lận Huyền Chi tự rước họa .

Và hiện tại, Lận Huyền Chi đang xếp bằng giường, cánh cửa tối đen, trong lòng suy nghĩ chính là những điều .

Lận Huyền Chi ngừng thở dài trong lòng.

Muốn đạt sự tin tưởng tâm ý của Yến Thiên Ngân, e rằng con đường còn gánh nặng và xa vời a.

Nửa đêm, trong một căn phòng của một viện t.ử nào đó, phát ánh sáng vàng nhạt mỏng manh.

Dụng cụ chiếu sáng trong căn phòng là đuốc cũng minh châu, mà là một loại đom đóm thể phát ánh sáng nhờ hấp thụ nhiệt lượng.

Loại đom đóm , từ khi sinh , lớn lên trong mộ địa, cho dù thể phát sáng, cũng là vật tuyệt đối âm hàn.

Lận Chiến Thiên nắm tay Lận Vũ Hàm, khẽ : "Vũ Hàm, đêm khuya , nên ngủ ."

Lận Vũ Hàm với khuôn mặt bỏng, chi chít vết sẹo, lộ thần sắc mơ màng.

"Ca ca, nhiều lúc đều tự hỏi, ý nghĩa tồn tại của rốt cuộc là gì?"

Sắc mặt Lận Chiến Thiên cứng , dịu dàng : "Vũ Hàm, đừng suy nghĩ lung tung."

"Muội suy nghĩ lung tung." Lận Vũ Hàm khó khăn : "Hôm nay, thấy cha và mẫu , ở bên ngoài cãi vì chuyện của ."

Lận Chiến Thiên sửng sốt, : "Họ cãi chuyện gì?"

Lận Vũ Hàm Lận Chiến Thiên : "Đại ca, và mẫu , chuyện gì ?"

Lận Chiến Thiên cau mày, : "Ai ?"

"Cha mắng mẫu , ông nhà chúng loại thất tín bội nghĩa , cho dù là để giữ mạng cho , cũng thể loại hành động bỏ đá xuống giếng, khiến chế giễu. Ông còn , khí phách, cho dù còn tính mạng, cũng thể tôn nghiêm."

Đôi mắt Lận Vũ Hàm ngấn lệ, : "Ca ca, từ khi sinh đến nay, cha và mẫu vì chuyện của , bao nhiêu bất đồng, cãi bao nhiêu . Muội tiếp tục như nữa, hai đừng quản nữa."

"Nói bậy bạ gì đó." Lận Chiến Thiên Lận Vũ Hàm thể rơi lệ, trong lòng đau đớn thôi như vạn luồng chân khí đồng thời đ.â.m thủng. Hắn c.ắ.n chặt răng, : "Vũ Hàm, nếu hiện tại, ca ca lấy một giọt tâm đầu huyết của , nhưng trong vòng ba năm, thể sống như bình thường, hoặc là sẽ t.ử vong, bằng lòng ?"

Lận Vũ Hàm yếu ớt, tái nhợt: "Đương nhiên bằng lòng a, chỉ cần một tia hy vọng sống bình thường, sẽ từ bỏ. cứ sống bằng c.h.ế.t như thế , thà rằng c.h.ế.t quách cho xong."

Nếu vì nàng sinh ở Lận gia, nếu vì phụ nàng là đường chủ Chấp Pháp Đường, nhà đẻ của mẫu nàng hậu thuẫn vững chắc, bản mẫu nàng cũng là một Luyện Đan Sư lợi hại, thì Lận Vũ Hàm nghĩ, lẽ ngay từ khi mới sinh , nàng Sí Dương Chi Hỏa thiêu đốt thành một đống tro tàn còn cả hồn phách .

Sống nhiều năm như , Lận Vũ Hàm cảm thấy đủ .

Nàng quá đủ với những ngày tháng như , và cũng phát ngán việc cứ liên lụy nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-chi-chi-ton-tien-lu/46.html.]

"Cho dù, mất một giọt tâm đầu huyết, sự tra tấn của dương khí trong cơ thể đối với sẽ càng sâu hơn?" Lận Chiến Thiên khàn giọng hỏi.

Đôi mắt Lận Vũ Hàm bỗng nhiên mở to, nàng nắm c.h.ặ.t t.a.y Lận Chiến Thiên, hô hấp dồn dập : "Ca, thật sự cách ?"

Lận Chiến Thiên gật đầu, : "Huyền Chi đường của , đại khái khả năng ."

Lận Vũ Hàm lập tức : "Muội như ! Ca ca, đến đây là một cơ hội, chỉ riêng việc và mẫu chuyện với , đủ để cho một giọt tâm đầu huyết để bù đắp !"

"Ta lo lắng cho ..."

"Không cần lo lắng cho , chịu !" Lận Vũ Hàm vội vàng , sợ Lận Chiến Thiên đồng ý, "Muội sợ đau, cũng sợ bỏng rát, cho dù cuối cùng vẫn c.h.ế.t , cũng chấp nhận! Ca ca, hãy để đ.á.n.h cược một phen !"

Lận Chiến Thiên Lận Vũ Hàm với đôi mắt đầy khát vọng, cuối cùng vẫn cố nén nỗi đau xé lòng, c.ắ.n chặt răng gật đầu, : "Được, ngày mai sẽ tìm Lận Huyền Chi."

Lận Vũ Hàm lộ nụ thoải mái.

Sáng sớm ngày hôm , Lận Chiến Thiên liền đến cửa thăm hỏi.

Yến Thiên Ngân đang bên bàn đá nhỏ trong sân, lén nhét đồ ăn do chính tay Lận Huyền Chi miệng, thấy Lận Chiến Thiên liền vẫy vẫy tay với , : "Đại ca đang đợi trong phòng, cứ thẳng là ."

Lận Chiến Thiên gật đầu, về phía trong phòng.

Khi ngang qua Yến Thiên Ngân, ánh mắt Lận Chiến Thiên lướt qua mấy chiếc chén rượu nhỏ bày biện chỉnh tề bàn.

Lận Chiến Thiên dừng bước một chút, : "Chiếc chén rượu , là do Huyền Chi tự ?"

Yến Thiên Ngân gật đầu, : " , đại ca nửa đêm hôm qua thức dậy luyện chế, 250 kim một cái, tiện thể mang về một cái ?"

Lận Chiến Thiên lập tức kinh ngạc, tới cầm lấy chiếc chén rượu, , : "250 kim, chẳng quá đắt ."

Tiền trợ cấp hàng tháng nhận , cũng chỉ một trăm kim mà thôi.

Yến Thiên Ngân xua tay : "Không đắt đắt, đây là thứ đấy, tự thử sẽ ."

Lận Chiến Thiên lắc đầu, : "Tạm thời mua nổi."

Tiền của , đều dùng để mua linh thảo cho Lận Vũ Hàm.

Mặc dù Lận gia sẽ chuẩn linh thảo cho , nhưng dù Lận gia cơ quan từ thiện, mà linh thảo Lận Vũ Hàm sử dụng chính là một cái động đáy, vì căn bản thể miễn phí cung cấp cho Lận Chiến Thiên.

Chỉ là thể tìm những linh thảo , cung ứng gián đoạn, Lận Chiến Thiên cũng cảm kích thôi.

Yến Thiên Ngân gật đầu, : "Không mua nổi thì thôi, nhưng quả thực thành thật, loại phùng mang giả mập."

Lận Chiến Thiên khóe miệng giật giật, đặt chiếc chén rượu mà cho là chỉ là đồ chặt c.h.é.m xuống, về phía căn phòng khách lớn cửa mở toang.

Lận Huyền Chi đang thu dọn xỉ Đoán Thạch, thấy tiếng bước chân, ngẩng đầu lên mà : "Ngồi ."

Lận Chiến Thiên xuống, mà đến bên cạnh Lận Huyền Chi, động tác dọn dẹp những hạt xỉ Đoán Thạch vương vãi khắp nơi, : "Ta suy nghĩ kỹ , đồng ý lấy một giọt tâm đầu huyết của cho ."

Lận Huyền Chi dường như hề bất ngờ, dùng một cái xẻng nhỏ cạy những hạt Đoán Thạch nhỏ vụn khảm bàn, thu trong cái khay đang bưng tay, : "Gần đây ngoài một chuyến, chờ trở về, sẽ lấy tâm đầu huyết."

Lận Chiến Thiên trầm mặc Lận Huyền Chi tiếp tục thu thập xỉ, : "Huyền Chi, tương đương với việc giao mạng sống của tay ."

"Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên. Ta chỉ thể đảm bảo dùng nỗ lực lớn nhất để nhanh chóng chữa trị Thái Diễn Đỉnh, nhưng nhiều hơn nữa, thì thể bảo đảm." Lận Huyền Chi ngước mắt, Lận Chiến Thiên .

Không bất kỳ một vị Luyện Khí Sư nào dám mạnh miệng rằng vĩnh viễn sẽ thất bại.

Chẳng hạn như Lận Huyền Chi, luyện khí bằng hồn thể gần năm năm, một lão làng như , đêm qua vì trong lòng uất ức và buồn bực khó giải, dẫn đến trong quá trình luyện khí, tận dụng đủ linh khí trong Đoán Thạch, khiến Đoán Thạch nổ tung, mà mấy chiếc chén rượu luyện , tuy hình dáng vẫn còn, miễn cưỡng thể sử dụng, nhưng phẩm chất nghiễm nhiên thành trung phẩm.

Trong quá trình luyện khí, tình huống ngoài ý đều khả năng xảy , mà cơ hội chữa trị Thái Diễn Đỉnh chỉ một , nếu thất bại, khả năng lớn nhất là Thái Diễn Đỉnh sẽ hủy hoại.

Lận Huyền Chi hề quá, thản nhiên báo cáo đúng sự thật.

Lận Chiến Thiên hít sâu, trầm trọng : "Vậy chỉ thể tính toán đến trường hợp nhất."

Lận Huyền Chi gật đầu, nhàn nhạt : "Nghe thiên mệnh, tận nhân sự."

Lận Chiến Thiên : "Đệ định ngoài một thời gian, là tìm vật chứa để đựng m.á.u Sí Dương ?"

Lận Huyền Chi : " ."

Lận Chiến Thiên liền hỏi thêm nữa, ngược : "Sau khi rời , bên nhà , gì cần ?"

Lận Huyền Chi suy nghĩ một chút, : "Huynh , quả thực chuyện cần giúp lưu ý một chút."

"Chuyện gì?" Lận Chiến Thiên lúc ước gì thể giúp đỡ Lận Huyền Chi, chỉ như , một mặt mới thể hóa giải sự áy náy và tự trách trong lòng , mặt khác, cũng thể khiến Lận Huyền Chi để tâm hơn đến chuyện của Lận Vũ Hàm.

Lận Huyền Chi khẽ : "Bạch phu nhân góa bụa nhiều năm, dồn hết tâm lực con đường luyện khí, nhưng bà thể địa vị vững chắc trong gia tộc như , thậm chí nắm quyền chưởng gia của bộ Lận gia trong nhiều năm, ắt hẳn bảo hộ phía lưng bà ."

Lận Chiến Thiên cau mày, : "Trước đây cũng nghĩ đến điểm , hơn nữa đó e rằng là một trong năm vị trưởng lão, dù chỉ họ mới tư cách bổ nhiệm quyền chưởng gia, nhưng mà, vẫn nghĩ đó là ai."

Lận Huyền Chi với vẻ thâm ý: "Khoảng thời gian , từng thấy Bạch phu nhân và Tam trưởng lão lượt từ khu rừng nhỏ hoang vắng núi ." Lời đến đây, Lận Huyền Chi liền dừng .

Loading...