Trọng Sinh, Cả Nhà Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Sát Xuyên Mạt Thế - Chương 76: Đừng giận nữa được không?
Cập nhật lúc: 2025-12-09 12:53:02
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đôi mắt đục ngầu của zombie tràn đầy sợ hãi, nó một nữa phát động "dịch chuyển tức thời", biến mất tại chỗ.
Ôn Thiển mỉm , khóa chặt chính xác vị trí nó xuất hiện.
như cô dự đoán, cho dù là dịch chuyển tức thời cũng giới hạn phạm vi, phạm vi của nó chỉ giới hạn trong vòng mười mét.
Hơn nữa, việc phát động dị năng tốn thể lực, vì chỉ vài như , cộng thêm sự truy đuổi ngừng của Ôn Thiển, chặt đứt cánh tay và chân của nó, nên nó mệt, còn sức để chạy nữa.
Ôn Thiển phanh thây nó tám mảnh, thì sẽ chỉ hơn chứ kém.
Cô chút biểu cảm mà tàn sát con zombie mới đây còn ăn thịt , tiếng gào thét của nó khiến những zombie cấp thấp xung quanh sợ hãi dám đến gần.
Ôn Thiển thả Tiểu Bạch từ gian , Tiểu Bạch ngoài thấy những mảnh t.h.i t.h.ể đầy đất, kêu một tiếng với Ôn Thiển đầu bắt đầu ăn bữa tiệc lớn của .
Ôn Thiển con zombie chỉ còn nửa và cái đầu nhưng vẫn còn sống, rơi trầm tư.
Hai cái đầu, chẳng lẽ hai tinh hạch ?
Ôn Thiển nghĩ đến đây, trong mắt tràn đầy hưng phấn. Zombie thấy cảnh đó, vô cùng hối hận vì sự bốc đồng nhất thời của .
Thực , buổi sáng nó ăn no một bữa, xử lý sạch sẽ một nhóm khác đến nhà máy d.ư.ợ.c phẩm thu thập vật tư.
Chính vì đói, nên khi nhóm Nghiệp Tinh Hoa đến, nó xuất hiện, cảm nhận sức chiến đấu mạnh mẽ của Ôn Thiển, mới ý định ăn thịt cô.
bây giờ... nó trở thành kẻ ăn.
Ôn Thiển lượt chặt hai cái đầu của nó, sự hưng phấn trong mắt cũng dần dần biến mất, cuối cùng chỉ còn sự nhàm chán.
Phì!
Uổng công mọc hai cái đầu!
Lại chỉ một tinh hạch! Lãng phí tài nguyên!
Trước đó, khi Ôn Thiển g.i.ế.c zombie trong tòa nhà mở khóa một phần thưởng thành tựu, tất cả các thành viên liên kết trong hệ thống, mỗi khi g.i.ế.c một zombie, tinh hạch sẽ tự động thu gian, cần lãng phí thời gian nhặt từng cái nữa.
Tinh hạch túi, Ôn Thiển thả nhóm Ôn Nhượng khỏi gian. Mọi thấy cô bình an vô sự, lúc mới thở phào nhẹ nhõm.
Ôn Trường Ninh và Lý Mặc vây quanh cô, kiểm tra từ đầu đến chân xem cô thương , mặt đầy nước mắt.
Cố Nhiên ngây những mảnh t.h.i t.h.ể zombie đất, còn Ôn Nhượng thì cánh tay đứt mặt đất ở phía xa, sa sầm mặt một lời.
Ôn Thiển cất xe và t.h.u.ố.c trong tòa nhà gian, đó mấy lái một chiếc xe về nhà.
Ôn Nhượng là lái xe, Ôn Thiển cảm thấy đang tức giận, cũng đoán nguyên nhân, nên dám gì.
Đợi đến khi an về đến cổng tiểu khu, Ôn Thiển mới phát hiện, hóa vẻ ngoài của tiểu khu cũng đổi.
Hệ thống hôm qua quy hoạch tiểu khu thành gian căn cứ của cô, bộ đều nâng cấp. Chất liệu tường đổi, chất lượng ngang với lô cốt, đại bác xe tăng đến cũng phá nổi.
Mấy Ôn Thiển sáng nay ngoài quá sớm, trời vẫn còn tối, cũng để ý đến sự khác biệt bên ngoài tiểu khu.
Bây giờ, cô thấy tên tiểu khu vốn khắc bức tường bên ngoài biến mất, lối hầm để xe bịt kín, một nữa cảm thán sự vô địch của hệ thống.
Toàn bộ tiểu khu, ngoài một cổng chính , chỉ còn lối hầm để xe .
Bây giờ nơi bịt kín, thì hầm để xe chính là nơi an .
Hầm để xe của tiểu khu họ ba tầng hầm, mỗi tòa nhà đều thể từ thang máy và cầu thang trong tòa nhà xuống hầm.
Nơi vốn là một hầm trú ẩn phòng khẩn cấp trong thành phố, gian cực lớn.
Như , thể cho trẻ con trong tiểu khu chơi trong hầm để xe, cũng cần lo lắng tiếng ồn ào gây chú ý của zombie.
Ôn Thiển vô cùng hài lòng, khi mấy xuống xe, Ôn Thiển ném chiếc xe gian, cổng chính căn cứ tự động mở , họ đẩy lùi zombie bước cổng, thuận lợi trở về nhà.
Đóng cửa , Ôn Thiển thấy Ôn Nhượng chui tọt phòng, với cô một lời nào.
Cô giúp Lý Mặc sắp xếp chỗ cho bé , đó đến cửa phòng Ôn Nhượng, cẩn thận gõ cửa.
Ôn Nhượng ít khi giận cô, từ nhỏ đến lớn đều như , về cơ bản cô gì cũng đồng ý.
Anh lên đại học bắt đầu thêm, kiếm tiền liền chuyển cho cô. Đợi đến khi cô lên đại học, càng mỗi tháng chuyển tiền cho cô một , rõ ràng ba sẽ cho cô tiền sinh hoạt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ca-nha-mang-theo-tram-ty-vat-tu-sat-xuyen-mat-the/chuong-76-dung-gian-nua-duoc-khong.html.]
Vì , mặt , Ôn Thiển bao giờ kiêng dè điều gì. cô cũng sợ tức giận, cô , trai cô lúc tức giận đáng sợ.
Trong phòng tiếng trả lời, Ôn Thiển áp tai cửa ngóng, khi thấy tiếng TV bên trong, liền : "Anh, em nhé?"
Cô đẩy cửa , thấy Ôn Nhượng đang sàn chơi game PS.
Trong game, đại sát tứ phương, ngoài game, mang một bộ mặt đưa đám, Ôn Thiển phòng cũng thèm cô một cái.
Ôn Thiển đột nhiên chút căng thẳng, cô mon men đến bên cạnh Ôn Nhượng, nhẹ nhàng kéo vạt áo .
"Anh, đừng giận nữa ?"
Ôn Nhượng gì.
"Em sai ."
Ngón tay đang bấm nút của Ôn Nhượng khựng .
"Thật đấy! Em hứa! Lần nhất định ném gian nữa!"
Ôn Nhượng ném tay cầm chơi game xuống, đầu cô.
Ánh mắt đỏ ngầu, cảm xúc kích động.
"Em cái gì? Em gì cả! Lần nào em cũng như , nào gặp nguy hiểm cũng một xông lên phía !"
Trong mắt Ôn Nhượng long lanh nước mắt, nghiêm túc cô gái mặt.
Sau khi cô chào đời, ngoài bác sĩ y tá, là đầu tiên bế cô.
Sau khi cô bắt đầu học , tiếng đầu tiên gọi cũng là trai.
Cô bao giờ , cô quan trọng với đến nhường nào.
"Ôn Thiển, thể c.h.ế.t, nhưng em thì ! Anh thể chấp nhận cái c.h.ế.t của chính nhưng thể chấp nhận việc em rời , em hiểu ?!"
Ôn Thiển sững sờ, trong khoảnh khắc chớp mắt, nước mắt liền rơi lã chã.
Ôn Nhượng thấy cô , cũng luống cuống.
"Em đừng , đ.á.n.h em mà em ?"
Nước mắt ấm nóng khiến Ôn Thiển cảm thấy xa lạ, cô lâu .
Cô giơ tay lên quệt loạn mặt, với Ôn Nhượng.
"Anh, em sẽ để c.h.ế.t ."
Kiếp , tất cả đều vì bảo vệ cô mà c.h.ế.t. Lần , cô tuyệt đối sẽ để chuyện như xảy nữa!
"Chúng cùng trở nên mạnh mẽ, em sẽ dễ dàng ném gian nữa, nên đừng giận nữa ? Anh chuyện với em, em sợ lắm."
Tuyền Lê
Ôn Thiển kéo vạt áo Ôn Nhượng, Ôn Nhượng dáng vẻ đáng thương của cô, nặng nề thở dài một .
Anh cụp mắt cô đầy vết máu, mắng: "Cút về phòng em đồ , lát nữa qua đây chơi game với ."
"Dạ!"
Mắt Ôn Thiển sáng lên, lập tức dậy rời .
Ôn Nhượng theo cô ngoài, xòe tay , nắm chặt thành nắm đấm.
Hai ngày gần đây, luôn cảm thấy cơ thể , nhưng là khó chịu ở .
Hôm qua thậm chí còn nghi ngờ ảo giác , vì thấy một ngọn lửa bùng lên từ lòng bàn tay .
Ôn Nhượng định lát nữa sẽ với Ôn Thiển về chuyện .
Ôn Thiển khỏi phòng Ôn Nhượng Cố Nhiên chặn .
Mặt đen y như Ôn Nhượng, một bộ dáng đưa ai đó nhà hỏa táng cho yên nghỉ.
Chưa mấy câu, chủ đề rõ ràng, chính là trong chiến đấu, đừng đưa gian nữa.