Trọng Sinh, Cả Nhà Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Sát Xuyên Mạt Thế - Chương 67: Họ trông như bọn cướp

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-09 11:01:19
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chỉ mới về gian của cô. Nếu cô , cô thể một bước, cuốn sạch hết vật tư, đó với họ rằng đồ khác nhanh chân hơn dọn .

 

Ở đó tổng cộng bao nhiêu vật tư, ai rõ.

 

Hoặc cách khác: Ôn Thiển ở đó bao nhiêu vật tư, thì bấy nhiêu vật tư.

 

Ôn Thiển thấy Mặc Hàn vẻ đùa giỡn, : "Chọn những gì cô thích, phần còn chia năm năm, thành ý đủ ?"

 

"Thời gian hành động?"

 

"Bên căn cứ năm giờ sáng xuất phát."

 

Ôn Thiển cúi mắt trầm tư.

 

Trước đây cô thực sự từng tích trữ xe, trong gian trạm xăng cần lo lắng về vấn đề năng lượng, ba chiếc xe ở nhà một ngày nào đó sẽ hỏng.

 

Còn về t.h.u.ố.c và thiết y tế, thứ ai chê nhiều.

 

Cô ngẩng mắt lên đối diện với Mặc Hàn. " sẽ đến công ty độ xe để hội quân với các ."

 

"Được."

 

"Được, đây. Cái trả ."

 

Ôn Thiển ném thẻ phòng ký túc xá lên bàn, tiện thể cầm luôn bản đồ của , vội vàng về nhà.

 

về muộn hơn kế hoạch một ngày, bố cô chắc chắn lo lắng lắm.

 

Mặc Hàn liếc thẻ phòng, đáp một câu " đường cẩn thận", đó tiếp tục công việc của gì thêm.

 

Sau khi Ôn Thiển rời , cô thẳng cổng căn cứ. Từ xa thấy trai và Cố Nhiên đeo mấy khẩu s.ú.n.g trường cổ, bên hông cũng gài nhiều.

 

Nghiệp Tinh Hoa bên cạnh, đau lòng đến rỉ máu, vẻ mặt thôi, đau đớn vô cùng, khiến Ôn Thiển bật .

 

Thấy Ôn Thiển đến, hai Ôn Nhượng mặt mày tươi , vẻ mặt tự hào khoe với cô.

 

Ôn Nhượng: "Nhìn , đội trưởng Nghiệp hôm nay tâm trạng , cho đấy."

 

Nghiệp Tinh Hoa: "..." Anh thấy thực sự giống đang tâm trạng ?

 

Cố Nhiên: "Vốn định lấy thêm chút nữa, nhưng những thứ cũng đủ dùng ."

 

Nghiệp Tinh Hoa: "..." cảm ơn các nương tay?

 

Trong túi lưng hai họ đầy ắp đạn, đến hàng vạn viên.

 

Nghiệp Tinh Hoa trơ mắt họ như bọn cướp, điên cuồng nhét đạn túi.

 

Nhét đầy hai túi lớn họ còn thỏa mãn, đầu hỏi túi hành lý nào cho họ mượn hai cái .

 

Nghiệp Tinh Hoa nào dám chứ?

 

Anh vội vàng lắc đầu, kéo hai vẫn còn tiếc nuối khỏi kho vũ khí.

 

Ôn Thiển thấy mắt của Nghiệp Tinh Hoa Cứ chằm chằm khẩu s.ú.n.g hai Ôn và Nhượng, thật sự đau lòng, nhưng đồ cho lý do gì để đòi , nên chỉ thể đau lòng, gì.

 

Ôn Thiển sợ một lúc nữa sẽ đau lòng đến , vội vàng chuyển chủ đề.

 

"Cảm ơn món quà của đội trưởng Nghiệp. gặp Mặc Hàn, với về việc ngày mai thu thập vật tư, là dẫn đội phụ trách ?"

 

Nghiệp Tinh Hoa sững một lúc, ", là ."

 

"Vậy thì , ngày mai sẽ đợi ở nhà máy ô tô."

 

Ôn Thiển xong định , Nghiệp Tinh Hoa nghi ngờ xung quanh cô, hỏi: "Tiểu Bạch ?"

 

Tiểu Bạch đang ngủ ngon lành trong gian.

 

Tuyền Lê

"Biến thành bướm bay ." Ôn Thiển mở mắt dối trắng trợn, "Anh thú cưng của biến dị lợi hại lắm ? Bất kể nó ở , chỉ cần nó về nhà là thể về ngay lập tức."

 

Nghiệp Tinh Hoa: "??????"

 

Anh rốt cuộc nên tin chuyện ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ca-nha-mang-theo-tram-ty-vat-tu-sat-xuyen-mat-the/chuong-67-ho-trong-nhu-bon-cuop.html.]

 

Nghiệp Tinh Hoa vẻ mặt ngơ ngác, Ôn Thiển nhịn tạm biệt , đó dẫn Ôn Nhượng và Cố Nhiên rời .

 

Ra khỏi phạm vi của căn cứ, Ôn Nhượng đưa s.ú.n.g cho Ôn Thiển, Ôn Thiển tiện tay ném gian.

 

Cố Nhiên những thứ đó biến mất khỏi trung, sợ đến hít một khí lạnh. "Súng ?"

 

"Vào gian của ."

 

Đến nước , Ôn Thiển cũng giấu nữa. Dù sự kiểm soát tinh thần của hệ thống, sẽ bao giờ phản bội , cũng sẽ bao giờ tiết lộ gian cho ngoài.

 

"Lát nữa về nhà sẽ đưa gian dạo một vòng, gia tài của chúng đều ở trong đó."

 

Cố Nhiên vẫn phản ứng , gian gì? Không gian ở ?

 

Ôn Thiển: " , bây giờ tất cả chúng đều thể bỏ đồ gian, thử , chỉ cần trong lòng nghĩ đến việc ném đồ ."

 

Cố Nhiên thử theo lời cô , quả nhiên, khẩu s.ú.n.g trong tay lập tức biến mất dấu vết!

 

Cố Nhiên kinh ngạc.

 

Anh bỏ nốt s.ú.n.g và đạn còn , đột nhiên hiểu , tại tận thế họ thể vẫn ăn uống đầy đủ , hóa là vì gian .

 

gian thì , nhưng cũng quá nguy hiểm ? Nếu ngoài , chẳng sẽ rước họa sát ?

 

Cố Nhiên nhận sự nghiêm trọng của vấn đề, im lặng .

 

Không , tranh thủ thời gian trở nên mạnh mẽ, như đến lúc quan trọng cũng thể giúp đỡ.

 

Ôn Thiển trong lòng đang nghĩ gì, kế hoạch hành động ngày mai cho hai , đó về phía Ôn Nhượng.

 

"Anh, hôm nay em g.i.ế.c Trương T.ử Dương."

 

Ôn Nhượng thấy điều gì ngạc nhiên, ngược là Cố Nhiên, thấy chữ "Trương" chút phản ứng.

 

Anh đầu Ôn Thiển, : " chuyện với hai ."

 

Nghiệp Tinh Hoa hôm nay tìm Cố Nhiên, với một chuyện.

 

Anh bạn trai của Trương Đóa Đóa c.h.ế.t, chính là Mặc Hàn b.ắ.n c.h.ế.t ở bãi đáp máy bay ngày hôm qua.

 

Sau khi Trương Đóa Đóa , lóc om sòm cả một đêm. Cả ký túc xá cho ngủ , cuối cùng xảy xô xát.

 

Hơn một tháng tận thế , nhà ai mà vài c.h.ế.t? Vì , họ tuy đồng cảm với Trương Đóa Đóa, nhưng cũng mềm lòng đến mức thể để cô cả một đêm, họ ngày mai còn dậy sớm !

 

Trương Đóa Đóa ngờ chỗ dựa của mất như . Tào Ôn khó khăn lắm mới nhóm của giáo sư Âu Dương, cô còn trông mong sẽ cùng bay cao bay xa, kết quả...!

 

Hắn c.h.ế.t , ai sẽ bảo vệ cô ? Một thế nào để vững trong căn cứ?

 

Sau khi Nghiệp Tinh Hoa cấp báo cáo về chuyện ở ký túc xá của Trương Đóa Đóa, chút lo lắng cô sẽ tìm Cố Nhiên.

 

, tiêm phòng cho Cố Nhiên, ngấm ngầm khuyên vài câu, rằng phụ nữ đó căn bản đáng để thích, bảo tuyệt đối đừng tin lời cô nữa.

 

Cố Nhiên chắc chắn sẽ tin nữa, bây giờ thấy tên của Trương Đóa Đóa cũng chút kinh tởm.

 

Ôn Thiển xong lời của Cố Nhiên, trầm ngâm.

 

Mặc Hàn g.i.ế.c chính là bạn trai của con tiện nhân đó, đây đúng là chút trùng hợp.

 

Ba trò chuyện, g.i.ế.c zombie trở về nhà.

 

Mức độ biến dị của zombie trong thành phố mạnh bằng ở đảo biển, đối với ba họ quả thực là dễ như trở bàn tay.

 

Họ bỏ tinh hạch của những con zombie g.i.ế.c gian. Như tốc độ trở về chậm một chút. Đợi vài giờ về đến nhà, Ôn Trường Ninh và Lý Mặc như kiến bò chảo nóng, yên.

 

Hơn một tuần gặp họ, Ôn Trường Ninh và Lý Mặc ngày nào cũng ngủ yên.

 

Đặc biệt là đến thời gian hẹn mà thấy họ trở về, càng sợ hãi vô cùng.

 

Ôn Trường Ninh dám dùng điện thoại vệ tinh để liên lạc với họ, vì đám đông bên ngoài nhạy cảm với âm thanh, ông sợ điện thoại reo sẽ thu hút sự chú ý của zombie, khiến họ càng thêm nguy hiểm, nên chỉ thể nhẫn nhịn.

 

Cả một đêm chợp mắt, đợi thêm nửa ngày, cuối cùng cũng đợi về.

 

 

 

Loading...