Trọng Sinh, Cả Nhà Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Sát Xuyên Mạt Thế - Chương 53: Dưới núi có người sống sao?

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:55:47
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thấy Ôn Thiển đ.á.n.h ngất Âu Dương Dũng, mấy nhà nghiên cứu khoa học còn đều tức giận, xắn tay áo tiến lên tính sổ với cô.

 

Họ luôn miệng "cô chán sống ?", " đ.á.n.h là ai ?", vẻ như xử lý Ôn Thiển ngay tại chỗ.

 

Nghiệp Tinh Hoa thấy liền hiệu cho thuộc hạ, bảo họ ngăn những đó .

 

Anh sợ những thật sự chọc giận Ôn Thiển, Ôn Thiển vui một cái là tiện tay tháo dỡ chiếc trực thăng, thì hôm nay ai cả.

 

Nghiệp Tinh Hoa đưa tất cả lên máy bay, về phía Ôn Thiển, cau mày hỏi.

 

"Thật sự định cùng chúng ?"

 

"Không !"

 

Ôn Thiển đang trong cơn tức giận, Nghiệp Tinh Hoa nên dám chọc cô, vài câu khách sáo, dặn cô tự chú ý an liền dẫn Âu Dương Dũng và rời .

 

Ôn Thiển ngẩng đầu tiễn chiếc trực thăng bay xa, đó mới với Ôn Nhượng và Cố Nhiên.

 

"Âu Dương Dũng nổi tiếng là lợi hại trong lĩnh vực nghiên cứu zombie biến dị. Lần ông dẫn đội đến đây chắc chắn là phát hiện điều gì đó. Tốc độ biến dị của zombie đảo nhanh, tiếp theo chúng nhất định cẩn thận."

 

Ôn Nhượng và Cố Nhiên gật đầu, xung quanh.

 

Trời gần tối, lúc xuống núi chắc chắn là khôn ngoan, vì ba chọn ở núi qua đêm.

 

Họ trở bên chiếc trực thăng trong rừng, dựng một cái lều xong, Ôn Thiển lấy mấy hộp bánh chẻo và một túi lớn thịt sống xương chuẩn cho Tiểu Bạch từ trong túi.

 

Bánh chẻo là cô lấy từ gian từ , lúc nguội nhưng ảnh hưởng đến hương vị.

 

Cố Nhiên vốn tưởng buổi tối sẽ ăn bánh quy hoặc mì ăn liền, ngờ còn ăn bánh chẻo mang từ nhà , cảm giác hạnh phúc ngập tràn, cũng quên hỏi Ôn Thiển tại bánh chẻo vẫn còn ấm.

 

Ôn Thiển lấy nước giếng trong gian chuẩn từ , chia cho hai để họ bổ sung thể lực.

 

Còn bản cô thì ăn no uống đủ chui lều, lấy cớ nghỉ ngơi để gian.

 

Cô tắm rửa, ngâm trong suối nước nóng, một bộ quần áo sạch sẽ. Lúc ngoài, Cố Nhiên và Ôn Nhượng vẫn đang canh gác bên ngoài lều. Hai khẽ trò chuyện, cảnh giác xung quanh.

 

Tiểu Bạch thì trong lều, thấy cô đột nhiên biến mất xuất hiện, vẻ mặt như quen từ lâu, lười biếng lật , bốn chân chổng lên trời nũng đòi gãi.

 

Ba Ôn Thiển phiên canh gác nghỉ ngơi, một đêm trôi qua yên bình.

 

Trong khi đó, Nghiệp Tinh Hoa và thuận lợi trở về căn cứ, ngay lập tức báo cáo với Mặc Hàn về quá trình thực hiện nhiệm vụ.

 

"Thủ trưởng, ba Ôn Thiển nhất quyết đảo, chúng khuyên , nên chỉ thể..."

 

Nghiệp Tinh Hoa quan sát vẻ mặt của Mặc Hàn. Anh vốn nghĩ rằng thể đưa Ôn Thiển trở về an , Mặc Hàn sẽ nổi trận lôi đình.

 

ngờ Mặc Hàn xong lời bình tĩnh gật đầu, một câu "Biết ", gì thêm.

 

Nghiệp Tinh Hoa khỏi ngẩn , lấy hết can đảm hỏi .

 

"Thủ trưởng, ngài... phạt chúng ạ?"

 

Mặc Hàn ngạc nhiên tại hỏi như , "Không Ôn Thiển tự ?"

 

"Vâng ạ, nếu thì ai thể ép chứ!"

 

Nghiệp Tinh Hoa thật, đó vẻ mặt chút tiếc nuối thở dài.

 

Mặc dù thừa nhận, nhưng thực lực của Ôn Thiển quả thực cao hơn họ.

 

Một nhân tài như nếu thể chiêu mộ căn cứ, đó tuyệt đối là một điều may mắn. bây giờ...

 

"Thủ trưởng, cô còn thể trở về ?"

 

Nghiệp Tinh Hoa trong lòng câu trả lời, nhưng vẫn nhịn hỏi một câu.

 

Như thể chỉ cần câu trả lời tàn nhẫn đó do chính miệng , thì thể giảm bớt một chút cảm giác tội trong lòng .

 

Trên đường trở về, Nghiệp Tinh Hoa vẫn luôn suy nghĩ, nếu lúc đó lệnh cưỡng chế đưa mấy Ôn Thiển trở về, tỷ lệ thành công sẽ là bao nhiêu?

 

dù câu trả lời thế nào, cũng còn ý nghĩa nữa. Bởi vì dốc lực để ngăn cản hành vi tìm cái c.h.ế.t của ba Ôn Thiển, nên dù bây giờ hối hận thế nào, cũng vô ích.

 

Dù thực lực của ba Ôn Thiển mạnh đến , cũng thể sống sót hòn đảo đó một tuần.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ca-nha-mang-theo-tram-ty-vat-tu-sat-xuyen-mat-the/chuong-53-duoi-nui-co-nguoi-song-sao.html.]

Mặc Hàn câu hỏi của Nghiệp Tinh Hoa, im lặng vài giây, "Cô khi nào trở về?"

 

"...Sáu ngày ! Ôn Thiển sáu ngày sẽ đưa trực thăng đến căn cứ của chúng ."

 

"Ừm, còn sớm nữa, về nghỉ ngơi ."

 

Mặc Hàn gật đầu, tiếp tục cúi đầu xem tài liệu bàn, hề một chút nghi ngờ nào đối với lời hứa của Ôn Thiển.

 

Nghiệp Tinh Hoa thấy dáng vẻ bình tĩnh của , dám hỏi thêm, rời .

 

Đảo Ngư.

 

Đêm khuya, vạn vật tĩnh lặng.

 

Ôn Thiển tựa gốc cây, ngẩng đầu vầng trăng tròn màu m.á.u , luôn cảm thấy gì đó .

 

Cô cứ suy nghĩ như một lúc lâu, bỗng nhiên vỡ lẽ.

 

Quá yên tĩnh!

 

Trong rừng luôn thể thiếu tiếng côn trùng kêu chim hót, nhưng bây giờ yên tĩnh đến mức chỉ thấy tiếng gió.

 

Ôn Thiển nghiến răng lều, Ôn Nhượng và Cố Nhiên lúc đang nghỉ ngơi bên trong.

 

đầu xung quanh, đột nhiên, thấy một tràng tiếng trống từ núi vọng lên.

 

Ôn Thiển nhướng mày, hòn đảo còn sống ?

 

Ôn Nhượng và Cố Nhiên trong lều, nhưng cả hai đều ngủ. Nghe thấy tiếng trống, họ chui khỏi lều, vẻ mặt nghi hoặc về phía Ôn Thiển.

 

Ôn Nhượng: "Tiếng động ở ?"

 

Cố Nhiên: "Dưới núi ?"

 

" , từ manh mối của Nghiệp Tinh Hoa và , hòn đảo thể nào còn sống. mà..."

 

Tuyền Lê

Ôn Thiển do dự về phía tiếng trống truyền đến, phân vân quyết.

 

Theo thông lệ của các bộ phim kinh dị, càng tò mò thì càng dễ mất mạng.

 

bây giờ là tận thế, dù cô quan tâm đến bất cứ điều gì, nhưng khi zombie tìm đến cửa, c.h.ế.t thì vẫn sẽ c.h.ế.t.

 

Hơn nữa động tĩnh núi lớn như , zombie chắc chắn âm thanh thu hút đến đó. Cô chỉ ở núi lén xem ai to gan như , chắc là vấn đề gì chứ?

 

Ôn Thiển đưa quyết định, với hai Ôn Nhượng.

 

"Em qua đó xem thử."

 

"Đi!"

 

Hai đồng thanh, lập tức dậy xuất phát.

 

Nương theo ánh trăng, ba cẩn thận về phía bìa núi.

 

Khi cách ngày càng gần, tiếng trống núi cũng ngày càng rõ ràng.

 

Cuối cùng, trong tầm của ống nhòm, ba dừng bước, tò mò xuống chân núi.

 

Dưới chân núi một mảnh tối đen, Ôn Thiển tìm một lúc lâu mới xác định vị trí cụ thể mà tiếng trống truyền đến. khi rõ những gì đang xảy ở đó, cô kinh hãi đến nổi cả da gà.

 

"Mẹ kiếp!"

 

"Thứ quỷ gì thế ?!"

 

Bên cạnh, Ôn Nhượng và Cố Nhiên đồng thanh thốt lên. Họ hạ ống nhòm xuống, một cái, đó như thể tin , một nữa xác nhận những gì thấy.

 

Phản ứng của Ôn Thiển cũng giống như họ, cô dám tin mắt .

 

Sau khi xác nhận xác nhận rằng chân núi quả thực là một đám zombie đang tiến hành một nghi lễ cúng bái gì đó, Ôn Thiển lạnh toát.

 

Giáo sư Âu Dương và nhóm của ông đặc biệt đến hòn đảo để nghiên cứu khoa học, chắc chắn là lý do.

 

Ôn Thiển sớm đoán zombie ở đây bình thường, nhưng tiến hóa đến mức độ , vẫn vượt xa sức tưởng tượng của cô!

 

 

 

Loading...