Trọng Sinh, Cả Nhà Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Sát Xuyên Mạt Thế - Chương 43: Lại không chọc gì cô, nổi nóng cái gì?

Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:47:22
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tiếng s.ú.n.g thu hút thêm nhiều nhân viên chiến đấu trong căn cứ, họ lượt chạy , thấy nhóm Ôn Thiển g.i.ế.c một đồng đội của , còn cầm s.ú.n.g uy h.i.ế.p một khác, cũng lập tức giơ s.ú.n.g trong tay lên, nhắm họ.

 

"Bỏ s.ú.n.g xuống!"

 

"Thả con tin !"

 

Ôn Thiển họ la hét, chỉ cảm thấy buồn .

 

Cô cúi đầu nghịch khẩu s.ú.n.g trong tay, quyết định thu túi .

 

Tuyền Lê

Ôn Thiển: "Không lãng phí thời gian với các , đưa gặp Mặc Hàn, là bảo đến."

 

Ôn Thiển tên đó, một đám xong , vẻ mặt đều thể tin nổi.

 

"Tất cả đang gì ở đây?!"

 

Phía đám đông, một giọng lạnh lùng vang lên.

 

Ôn Thiển thuận thế qua, liền thấy đội trưởng mà cô gặp ở trung tâm thương mại hôm đó, từ trong đám đông bước .

 

Anh thấy cảnh tượng ở cổng căn cứ cũng sững sờ một lúc, đó vẻ mặt vui về phía Ôn Thiển, hỏi.

 

"Người là do cô g.i.ế.c?"

 

"." Ôn Thiển thẳng thắn thừa nhận, " tay , g.i.ế.c ."

 

Nghiệp Tinh Hoa ngờ địa bàn của gặp kẻ kiêu ngạo như , lửa giận lập tức bùng lên, cũng rút s.ú.n.g .

 

Sau đó, thấy thuộc hạ bên cạnh nhỏ giọng .

 

"Sếp, cô là Mặc trưởng quan bảo cô đến."

 

Nghiệp Tinh Hoa sững , nghi hoặc Ôn Thiển, hỏi: "Cô tên gì?"

 

"Ôn Thiển."

 

Nghiệp Tinh Hoa im lặng, tình nguyện hạ s.ú.n.g xuống, cũng bảo những bên cạnh như .

 

"Tất cả bỏ s.ú.n.g xuống ."

 

Anh chính là nhận lệnh của Mặc Hàn, đến đây để đón ba Ôn Thiển.

 

Nghiệp Tinh Hoa hiểu tại trưởng quan bận rộn như , còn gặp loại .

 

Anh dẫn ba Ôn Thiển đến văn phòng của Mặc Hàn, thầm nghĩ lát nữa gặp , nhất định mách tội họ!

 

Nếu trưởng quan họ g.i.ế.c của , tuyệt đối sẽ tha cho họ!

 

Ôn Thiển cứ như bình an vô sự đưa căn cứ, khiến đám đông xem náo nhiệt vô cùng chấn động.

 

Họ tận mắt chứng kiến Ôn Thiển g.i.ế.c c.h.ế.t ba đàn ông như thế nào, đó còn nghi ngờ video mạng qua chỉnh sửa hiệu ứng, nhưng khi trải qua chuyện hôm nay, họ tin thực lực của Ôn Thiển.

 

Trương T.ử Dương gần, càng rõ hơn.

 

Thậm chí còn m.á.u văng đầy , t.h.i t.h.ể của chặt đầu, ngã xuống ngay chân .

 

Anh sợ đến toát mồ hôi lạnh, ngay cả chân cũng mềm nhũn. Cuối cùng nhờ cha dìu, mới chậm rãi bước cổng căn cứ.

 

Ôn Thiển Nghiệp Tinh Hoa dẫn đến mặt Mặc Hàn, phòng, thấy Nghiệp Tinh Hoa vội vàng mách tội.

 

"Báo cáo trưởng quan! Ôn Thiển g.i.ế.c hại ba dân và một đội viên của chúng cổng căn cứ! Xin trưởng quan chỉ thị xử lý!"

 

Ôn Thiển nên lời liếc một cái, trong lòng khỏi thầm mắng.

 

Làm gì cũng dở, tố cáo là giỏi nhất.

 

Chỉ miệng! Chỉ !

 

Mặc Hàn đang lật xem một tập tài liệu, xong một cách nghiêm túc, ký tên trang cuối cùng, mới từ từ ngẩng đầu lên, về phía Ôn Thiển.

 

"Nói , chuyện là thế nào?"

 

"Báo cáo trưởng quan, báo cáo của sai sót. Nói chính xác, là g.i.ế.c một đội viên của phe , ba dân, và một dân trọng thương."

 

Ôn Thiển mặt biểu cảm, giọng chút gợn sóng.

 

Tên khốn cô đá nát "trứng" tuy còn sống, nhưng chắc chắn sẽ sống bằng c.h.ế.t.

 

"Lý do g.i.ế.c bốn dân đó, là vì họ cưỡng h.i.ế.p . g.i.ế.c đội viên của phe , là vì b.ắ.n c.h.ế.t . Anh xem, chốt an của khẩu s.ú.n.g mở, cò s.ú.n.g lên, chỉ cần ngón tay khẽ bóp một cái là toi mạng . Sợ c.h.ế.t ."

 

Ôn Thiển lấy khẩu s.ú.n.g cho Mặc Hàn xem một cái, nhanh chóng giấu tay lưng, sợ Mặc Hàn mở miệng đòi súng.

 

Nghiệp Tinh Hoa lời của cô cho kinh ngạc.

 

Sợ c.h.ế.t ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ca-nha-mang-theo-tram-ty-vat-tu-sat-xuyen-mat-the/chuong-43-lai-khong-choc-gi-co-noi-nong-cai-gi.html.]

 

Sao cô thể mặt dày những lời như ? Anh thấy cô vẻ gì là sợ hãi!

 

Mặc Hàn lời cô , như điều suy nghĩ mà gật đầu.

 

"Tự vệ chính đáng."

 

Ôn Thiển: " ! Trưởng quan minh!"

 

Nghiệp Tinh Hoa: "???"

 

Mặc Hàn về phía Nghiệp Tinh Hoa, : "Tăng cường nhân lực để duy trì trật tự trong căn cứ, chuyện như thế thứ hai."

 

Nghiệp Tinh Hoa: "...Vâng! Trưởng quan!"

 

"Ra ngoài , đưa Trương Đóa Đóa của đội y tế đến đây."

 

"Tuân lệnh! Trưởng quan!"

 

Nghiệp Tinh Hoa rời , đóng cửa , Ôn Thiển thở phào một dài.

 

Cô đối diện với ánh mắt của Mặc Hàn, ngờ cũng khá , lý lẽ.

 

Ôn Nhượng và Cố Nhiên đều toát mồ hôi lạnh, dù nếu vị trưởng quan lệnh cho họ rời , thì hôm nay họ chắc chắn mọc cánh cũng khó thoát.

 

Mặc Hàn động tác giấu s.ú.n.g của Ôn Thiển, cụp mắt xuống tiếp tục ký các tài liệu bàn, giọng nhàn nhạt nhắc nhở.

 

"Ra ngoài tháo đạn , nếu dễ cướp cò."

 

"Ồ."

 

Ôn Thiển thấy vẫn còn để ý đến khẩu s.ú.n.g , bĩu môi, chút vui.

 

Người nhỏ mọn như , trướng bao nhiêu , bao nhiêu súng, tặng cô một khẩu thì ?

 

Hôm nay cô đến đây là để tặng vật tư, bao nhiêu vật tư đó đổi lấy một thông tin vô dụng cộng thêm một khẩu súng, cũng thiệt thòi gì chứ?

 

Ôn Thiển ngoài, mở cửa b.ắ.n một phát lên trời, dọa cho đang canh gác ở cửa giật một cái.

 

Cô b.ắ.n xong , đóng sầm cửa , đến bàn đặt khẩu s.ú.n.g xuống.

 

Cái bàn lực đặt s.ú.n.g của cô cho rung lên một cái, cây bút trong tay Mặc Hàn lệch , nét cuối cùng trong tên của vạch một đường dài.

 

Ôn Thiển thấy, vội vàng đầu coi như thấy.

 

Mặc Hàn chằm chằm cái tên lệch, một lúc lâu, mới Ôn Thiển.

 

"Lại chọc gì cô, nổi nóng cái gì?"

 

Ôn Thiển dối là cô , nhưng nghĩ đến dị năng tâm biến thái của , nên dứt khoát cũng giả vờ nữa, đó.

 

"Ai bảo nhỏ mọn như ? Một khẩu s.ú.n.g thôi mà cũng đòi , cùng lắm thì lấy thêm chút vật tư đổi với thôi!"

 

" khẩu s.ú.n.g ?"

 

Ôn Thiển lập tức im bặt.

 

Ôn Nhượng ở phía cúi đầu ôm trán, kéo em gái chạy bán sống bán c.h.ế.t.

 

Mặc Hàn thở dài một , tiếp tục xem tập tài liệu tiếp theo.

 

Ôn Thiển ngẫm nghĩ câu của , cẩn thận cầm khẩu súng. Thấy phản ứng, lúc mới về bên cạnh Ôn Nhượng.

 

Ôn Nhượng nghiến răng, nhỏ giọng chuyện với em gái.

 

"Em thể bớt nóng tính một chút , c.h.ế.t cũng đừng kéo theo?"

 

"Anh em ruột thịt, chính là sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, nhưng c.h.ế.t cùng ngày cùng tháng cùng năm."

 

Hai nhỏ giọng thì thầm, Cố Nhiên bên cạnh , tâm trạng thể nào phức tạp hơn.

 

Hôm nay vốn đau lòng buồn bã, nhưng bây giờ những cảm xúc đó dường như biến mất, thứ còn , chỉ là lo lắng.

 

Hôm nay họ thật sự thể bình an vô sự bước khỏi cổng căn cứ ?

 

Cố Nhiên bắt đầu hoài nghi nhân sinh.

 

Trong phòng yên tĩnh, Mặc Hàn vẫn luôn bận rộn, xem tài liệu thì cũng là điện thoại.

 

Ba Ôn Thiển dựa tường cạnh , cúi đầu mũi giày của , dám phiền.

 

Cứ như họ đợi bao lâu, ngoài cửa cuối cùng vang lên giọng của Nghiệp Tinh Hoa.

 

"Báo cáo trưởng quan! Người đưa đến!"

 

 

 

Loading...