Trọng Sinh, Cả Nhà Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Sát Xuyên Mạt Thế - Chương 2 Không gian ràng buộc người nhà

Cập nhật lúc: 2025-12-09 06:02:01
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từng một sống sót trong mạt thế mười năm, Ôn Thiển sớm quên là cảm giác thế nào.

Mất sự che chở của cha trai, nhà chiếm, lương thực cướp. Cô chạy trốn khắp nơi, tự sinh tồn, né tránh những gã đàn ông đồ mưu đồ bất chính với cô.

Cuối cùng còn nơi nào để trốn, cô bất đắc dĩ g.i.ế.c .

đầu tiên sẽ thứ hai, từ ban đầu run rẩy đến cuối cùng tê dại, cô g.i.ế.c càng ngày càng nhiều , dám trêu chọc cô ngày càng ít.

Đến cuối cùng, cô trở thành nữ Diêm La khiến danh sợ mất mật.

Ôn Thiển ngẩng đầu Lý Mặc đang ở gần ngay mắt, lau khô nước mắt, mặt lộ một nụ nhẹ, dịu dàng an ủi.

“Mẹ, đừng lo, nhà trộm, đồ đạc cũng .”

“Không trộm là ? Thiển Thiển đừng sợ, tối nay về nhà ngủ.”

Lý Mặc xong, đ.á.n.h mạnh Ôn Trường Ninh hai cái.

“Đều tại ông! Mua cái cửa gì cho con gái ! Dễ trộm thế?!”

“Trách , trách , là !”

Ôn Trường Ninh cau mày liên tục gật đầu, lúc đầu từ bỏ mua biệt thự là vì lo lắng an , ngờ chọn căn hộ áp mái vẫn trộm.

Ông lát nữa sẽ tìm lắp điện giật lên cửa! Xem ai còn dám cạy cửa nhà ông!

Tuyền Lê

Ôn Thiển: “Thật sự trộm, đồ đạc là mang .”

Ôn Thiển ngăn Ôn Nhượng gọi điện báo cảnh sát, nghiêm túc ba mặt, hỏi.

“Ba, , , các tin con ?”

Ba hiểu nàng đột nhiên hỏi như , , do dự, đồng loạt gật đầu.

“Vậy nếu con , mạt thế sắp sửa đến, còn tin ?”

Ôn Nhượng: “Mơ thấy ác mộng ?”

“Không .” Ôn Thiển lấy điện thoại , tìm video đêm qua. “Mọi xem cái .”

Ba gần, xem xong biểu cảm mỗi mỗi vẻ.

Ôn Trường Ninh: “Mấy ông già đ.á.n.h dữ dội thật, trách sáng nay cha tiếng xe cảnh sát và xe cứu thương.”

Lý Mặc: “Họ ngày nào cũng đ.á.n.h bài ở đó, lớn tuổi tính tình cũng lớn, khó tránh khỏi cãi vã.”

Ôn Nhượng: “Cái chứng minh gì.”

“Vậy nếu con , con gian thì ?”

Ôn Thiển và Ôn Nhượng bốn mắt , hai cách năm tuổi, Ôn Thiển từ nhỏ cơ bản là Ôn Nhượng chăm sóc lớn.

Lý Mặc đây là bác sĩ phẫu thuật, ngày ngày bận đến chân chạm đất ở bệnh viện, về nhà cũng thường muộn.

Ôn Trường Ninh thì kinh doanh, từ ban đầu bán trái cây đến mở nhà hàng, đó trung tâm giáo dục.

Ông kinh doanh đa ngành, tuy tiền ngày càng nhiều, nhưng cũng ngày càng bận.

Sau gia đình điều kiện khá giả hơn, Lý Mặc xin nghỉ việc ở bệnh viện, chuyên tâm ở nhà chăm sóc hai đứa con, tình hình mới dần lên.

Trước đó, Ôn Thiển luôn là cái đuôi bám theo Ôn Nhượng.

Quần áo là giặt, cơm là đút, trò chơi là cùng chơi, học hành cũng là cùng trốn.

, hai họ là cách thế hệ.

“Mẹ, con với , lát nữa con sẽ đưa một nơi, sẽ đột nhiên đến đó, ba và sẽ đột nhiên biến mất, đừng sợ.”

Lý Mặc đưa tay sờ trán Ôn Thiển, “Đứa nhỏ sốt ?”

“Con .” Ôn Thiển nắm lấy tay bà, vẻ mặt nghiêm túc, “Mẹ chuẩn xong ?”

Lý Mặc cô, do dự gật đầu. Giây tiếp theo, hai biến mất khỏi chỗ đó.

“!!!”

Ôn Nhượng hít một lạnh, Ôn Trường Ninh thì sắc mặt biến đổi, loạng choạng lùi hai bước.

“A Nhượng, , con ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ca-nha-mang-theo-tram-ty-vat-tu-sat-xuyen-mat-the/chuong-2-khong-gian-rang-buoc-nguoi-nha.html.]

Trong gian, Lý Mặc môi trường xa lạ đột nhiên đổi, sợ đến run rẩy.

“Đinh! Ràng buộc thông tin nhà!”

Ôn Thiển tiếng hệ thống, bảng hiện mặt, đó ghi rõ bộ thông tin của Lý Mặc, còn Lý Mặc thì thấy bất cứ nội dung gì.

Tên: Lý Mặc.

Giới tính: Nữ.

Tuổi: 47 tuổi.

Chiều cao: 163CM.

Nhóm máu: B.

Nghề nghiệp: Cựu bác sĩ phẫu thuật.

Quan hệ: Mẹ con.

Độ trung thành: Vĩnh viễn phản bội.

Ôn Thiển quét xong bộ nội dung bảng, nhanh chóng xác nhận nhấn nút ràng buộc, phát hiện hệ thống đưa một lời nhắc nhở.

【Thành viên chỉ thể cùng chủ hộ , chủ hộ thể tùy ý giải ràng buộc bất kỳ thành viên nào trong gian, và thành viên rời khỏi hệ thống, ký ức về gian sẽ biến mất bộ.】

Đây quả thực là kỹ năng hack!

Ôn Thiển bật , đóng bảng .

“Mẹ, chúng ngoài thôi, ở lâu quá bọn họ sẽ lo lắng.”

Lý Mặc dạo quanh căn nhà nhỏ xong, quả nhiên thấy đồ đạc trong nhà biến mất.

Bà biểu cảm đờ đẫn gật đầu, nắm lấy tay Ôn Thiển, hai rời khỏi gian.

“Bây giờ, tin ?”

Ôn Thiển đỡ Lý Mặc xuống giường, Ôn Nhượng và Ôn Trường Ninh.

Sắc mặt hai khó coi, im lặng một lúc , Ôn Nhượng thấp giọng hỏi: “Còn bao lâu nữa là đến mạt thế?”

“Một tháng, nhưng tình huống cũng thể đổi, sớm hơn bất cứ lúc nào. Anh, còn nhớ bộ phim zombie từng dẫn em xem ?”

“Ừm, mạt thế giống như ?”

“Không, còn đáng sợ hơn.”

Trong phòng rơi im lặng, mấy ai thêm gì. Vài phút , Ôn Nhượng gọi điện về công ty xin nghỉ phép.

Hắn thành một dự án lớn, bận rộn hơn một năm trời, cộng cả ngày nghỉ phép và ngày nghỉ bù tích lũy gần ba tháng.

Hiện tại đang là thời gian rảnh rỗi giữa các dự án, cộng thêm phụ trách chính của dự án , nên công ty nhanh chóng phê duyệt. Cho nghỉ ngơi dưỡng sức, nghỉ ngơi thật việc.

Cúp điện thoại, Ôn Nhượng Ôn Thiển.

“Nói , chúng chuẩn những gì ?”

Ôn Trường Ninh và Lý Mặc cũng thẳng lưng, vẻ mặt nghiêm túc chờ Ôn Thiển lên tiếng.

Ôn Thiển phản ứng của họ, một dòng nước ấm chảy qua trong lòng.

Họ luôn như , vô điều kiện chiều chuộng cô, cũng vô điều kiện tin tưởng cô.

“Ba năm mạt thế thời tiết cực đoan, tuy vẫn bốn mùa rõ rệt, nhưng mùa hè thể lên tới sáu bảy mươi độ, mùa đông thì âm sáu bảy mươi độ. Hơn nữa mất nước mất điện, zombie tràn lan, nên tiên các tích trữ một ít lương thực, quần áo và t.h.u.ố.c men.”

Ôn Nhượng gật đầu trầm ngâm, “ ba năm đầu kẻ thù lớn nhất của chúng , hẳn là zombie chứ?”

.” Ôn Thiển gật đầu, “Là con .”

Lương thực khan hiếm, bản chất con bộc lộ.

Kiếp , những hàng xóm trèo từ thang cứu hỏa lên sân thượng, từ mái nhà nhảy sang sân thượng, xâm nhập chiếm nhà của họ, cướp đoạt thức ăn đuổi họ ngoài.

Ôn Thiển kể cho họ chuyện lúc đó, ba sắc mặt dần trở nên lạnh lẽo.

“A Nhượng, , chúng ngay đến chợ vật liệu xây dựng!”

Ôn Trường Ninh đập bàn dậy, vốn là từ tầng lớp đáy xã hội trèo lên, dù khi con dịu dàng hơn nhiều, nhưng tuyệt đối cho phép khác leo lên đầu mà bắt nạt!

Lần , kẻ nào đến c.h.é.m kẻ đó! Ai sợ c.h.ế.t cứ việc đến!

Loading...