Trọng Sinh, Cả Nhà Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Sát Xuyên Mạt Thế - Chương 130: Mở khóa chức năng tự động tìm kiếm vật tư
Cập nhật lúc: 2025-12-11 09:19:15
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đừng là Lâm Yến, ngay cả Mặc Hàn cũng lâu ăn no thế .
Là điều hành căn cứ, tuy Mặc Hàn một đặc quyền nhất định, nhưng về chuyện ăn uống ba bữa thì vẫn chẳng khác gì .
Phần lớn thời gian đều ở trong căn cứ, lý do gì để ăn ngon hơn những ngoài liều mạng.
Trong chiếc xe RV thoải mái, mấy ăn no nê, ghế im lặng gì. Mãi đến cuối cùng Lâm Yến mới phá vỡ sự yên tĩnh ngắn ngủi .
"Mọi xem, bao giờ mạt thế mới kết thúc?"
Lâm Yến chút mờ mịt, chẳng lẽ cho đến khi loài tuyệt chủng hết, họ vẫn cứ sống những ngày chạy trốn thế ?
Những năm thiên tai liên miên, Lâm Yến từng tham gia nhiều cuộc cứu hộ, nhưng nào t.h.ả.m khốc như hiện tại.
Chỉ trong vòng hơn hai tháng ngắn ngủi, bao nhiêu đứa trẻ đang bi bô tập mất cha , bao nhiêu cụ già tóc bạc trắng mất con cái.
Bao nhiêu gia đình tan nát, vợ chồng ly tán, bao nhiêu sống trong tuyệt vọng, liệu thấy mặt trời ngày mai .
Trước mạt thế, tuy ai cũng nỗi phiền muộn riêng.
Ví dụ như công việc thuận lợi, tình cảm như ý, áp lực cuộc sống như nợ nhà nợ xe hành hạ đến thở nổi.
khi đó, ít nhất trong cuộc sống vẫn luôn những sự ấm áp nhỏ bé vô tình bắt gặp khiến họ cảm thấy, vẫn thể kiên trì thêm chút nữa, nỗ lực thêm chút nữa.
Nếu cuối cùng thực sự , cùng lắm thì đổi cách sống khác, thẳng cũng cái vui của thẳng.
bây giờ thì ?
Mọi trật tự đều đảo lộn, con sống thì khổ sở chịu nổi, đến một bữa no cũng ăn. C.h.ế.t còn biến thành quái vật, tấn công .
Lâm Yến đến Ninh Thành , còn khó chịu hơn nhiều so với lúc ở Tân Thành.
Thực những trong đội đặc chiến như họ đều hiểu rõ trong lòng, bước lên con đường thì c.h.ế.t lúc nào cũng bất ngờ.
đối với những lính nhỏ bé như họ, trơ mắt chỉ huy c.h.ế.t ngay mặt , là chuyện còn khó chấp nhận hơn cả việc bản c.h.ế.t .
Bảo vệ quốc gia, đạo lý lớn ai cũng . cuối cùng, đến chỉ huy của họ còn bảo vệ , thì còn bảo vệ cái gì?
Những thành viên sống sót của căn cứ Ninh Thành, mấy ngày nay ngoài việc thì chỉ gạt nước mắt.
Có quá nhiều đồng đội c.h.ế.t mắt họ, cảm giác bất lực, tuyệt vọng đó thực sự như xuyên thủng tâm can họ.
Trước mạt thế, chuyện gì họ cũng sợ. Dù là cận chiến viễn chiến, họ đều đủ tự tin để đ.á.n.h bại kẻ thù.
mạt thế ập đến, tang thi biến dị đủ kiểu. Cộng thêm sự xuất hiện của dị năng, khiến những từng đỉnh cao chiến lực như họ, cứ thế hề báo đá xuống đáy vực.
Cảm giác hụt hẫng , thật sự khó chấp nhận.
Ôn Thiển xong lời , cụp mắt xuống.
Kết thúc mạt thế ? Cô từng nghĩ đến chuyện . Đây dường như cũng vấn đề cô nên cân nhắc.
Cô chính là một kẻ ích kỷ tư lợi, bản và gia đình còn sống bao nhiêu năm, cô sẽ chuẩn bấy nhiêu năm vật tư.
Nếu cuối cùng tang thi nhiều đến mức g.i.ế.c xuể, mạnh đến mức đ.á.n.h , thì cô sẽ con rùa rụt đầu, trốn trong gian ngoài nữa.
Ôn Thiển chính là định sống cả đời như đấy.
Ý nghĩ cứu thế giới cứu nhân loại quá hoang đường, sơ sẩy một cái là mất mạng, nên cô bao giờ nghĩ tới.
Cô cho rằng thông minh sẽ nghĩ đến chuyện , nhưng cô ngờ, Mặc Hàn nhẹ nhàng lên tiếng.
"Chúng sẽ cho nó kết thúc."
Đôi mắt ảm đạm của Lâm Yến lóe lên tia sáng, Ôn Thiển đầu , cau mày Mặc Hàn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ca-nha-mang-theo-tram-ty-vat-tu-sat-xuyen-mat-the/chuong-130-mo-khoa-chuc-nang-tu-dong-tim-kiem-vat-tu.html.]
Là vì từng đời vùi dập, nên mới những lời vô căn cứ thế ?
Ôn Thiển hiểu, cô cố gắng tìm kiếm một chút dấu vết của sự cố chấp mặt Mặc Hàn, nhưng phát hiện nghiêm túc hơn bất cứ lúc nào hết.
"Chỉ cho nó kết thúc, chúng mới thể trở về."
Mặc Hàn thẳng mắt Ôn Thiển, một khoảnh khắc, Ôn Thiển dường như cảm thấy sắp hiểu hàm ý của câu .
cũng chỉ trong khoảnh khắc đó thôi, đầu óc cô trống rỗng, nhớ nổi ý nghĩ lóe lên là gì.
Đây đầu tiên cảm giác , Ôn Thiển bực bội đ.ấ.m đấm đầu , tâm trạng khó chịu .
Tuyền Lê
"Muốn cứu thế giới thì các , tham gia vụ . Đợi các thành công, sẽ tặng cờ thi đua thư cảm ơn vạn chữ, coi như tấm lòng của một công dân nhỏ bé ."
Lâm Yến như quả bóng xì , xẹp xuống.
Ba trong xe nghỉ ngơi một lát, đợi thể lực hồi phục hòm hòm ngoài tiếp tục việc.
Đến tám giờ tối, họ thu thập xong vật tư của một khu, lúc mới lái xe về căn cứ.
Mặc Hàn rời một ngày, vài kẻ chắc chắn sẽ mượn cơ hội gây chuyện.
Bọn chúng định coi Ôn Nhượng là quả hồng mềm để nắn bóp, kết quả ngờ chẳng nể nang gì, tay còn giống lưu manh hơn cả đám lưu manh bọn chúng.
Ngay cả thằng nhóc năm tuổi theo , trong tay cũng cầm một khẩu súng. Cưỡi tường căn cứ b.ắ.n tang thi, khiến nhiều kẻ vốn định gây sự âm thầm thu tay .
Ôn Thiển về đến nơi liền chui lều, gian tắm rửa.
Dùng dị năng cả một ngày, cường độ quả thực khiến chút chịu nổi.
Ôn Thiển ngâm trong suối nước nóng một tiếng đồng hồ, bộ quần áo sạch sẽ xong mới , vật đất như con cá muối động đậy.
Tối ăn cơm xong, cô ngủ sớm. Hôm cùng Mặc Hàn ngoài, đổi sang khu khác hành động, nhưng cùng đổi thành Nghiệp Tinh Hoa.
Lâm Yến chứng kiến theo Ôn Thiển ăn ngon thế nào, nỡ hưởng thụ một , bèn mè nheo để Nghiệp Tinh Hoa cái bóng đèn.
Thế là Nghiệp Tinh Hoa cũng ăn bữa trưa siêu sang trọng thịt lâu gặp, cơm sườn kho đậu cô ve, bao no.
Rồi đến ngày thứ ba, tiếp tục đổi ngoài hưởng lộc ăn.
Dân Ninh Thành đông bằng Tân Thành, nhưng diện tích lớn hơn Tân Thành, mỗi con phố đều ít siêu thị cửa hàng tiện lợi.
Chân muỗi cũng là thịt, mấy Ôn Thiển tranh thủ thời gian, khi quét sạch các trung tâm thương mại bệnh viện lớn thì lục soát từng con phố một.
Tuy vẫn sẽ chỗ bỏ sót, nhưng lượng vật tư thu cũng khiến họ vô cùng hài lòng .
Cứ như , liên tiếp bốn ngày, vật tư trong gian của Ôn Thiển tăng lên gấp bội, thậm chí vì thu thập quá nhiều vật tư mà vô tình mở khóa chức năng tự động tìm kiếm vật tư...
Một trung tâm thương mại lớn, thời gian thu thập vật tư thủ công ít nhất mất hơn nửa tiếng, nhưng hệ thống tự động tìm kiếm chỉ cần vẻn vẹn năm phút là thể dọn sạch sành sanh vật tư bên trong.
Đây cũng là lý do tại , chỉ trong vòng mấy ngày ngắn ngủi, họ gần như dọn sạch cả Ninh Thành.
Trong mấy ngày , của căn cứ Ninh Thành cũng di chuyển gần hết. Số còn trong vòng một ngày nữa cũng thể xong xuôi.
Người của Vương Hổ về cơ bản giữ hết, đám thuộc hạ bố trí ở Tân Thành đó cũng ai dùng điện thoại vệ tinh liên lạc với , điều khỏi khiến chút lo lắng.
Đêm nay là đêm cuối cùng ở Ninh Thành.
Ôn Thiển vốn định ngủ dậy sẽ tìm con tang thi đặc cấp điên cuồng , dù vật tư cũng thu thập xong , chẳng việc gì .
hai giờ sáng, Phó Dư An đang ngủ say bỗng mở bừng mắt, bật dậy, Ôn Nhượng đang ôm bé ngủ giật .
Ôn Nhượng nhóc đột nhiên tỉnh táo, khẽ hỏi: "Sao thế?"
Phó Dư An im lặng vài giây, từ từ đầu , giọng run rẩy trả lời.
"Anh ơi, nó đến ."