Editor: Ngoc Nguyen Ruby (Đá quý đỏ - 红宝石)
“Tử Hiên, con thể bậy!”
Thu di nương vội nắm lấy tay Hạ Tử Hiên. Những lời , bà thể hận? Bà hận Hạ Trì Uyển đến thấu xương, hận thể khiến nàng c.h.ế.t chỗ chôn.
Nghĩ đến nữ nhi bảo bối của từ nay về tay phế, trong lòng Thu di nương như một lỗ hổng lớn, m.á.u ngừng tuôn .
Thế nhưng, nữ nhi mất một bàn tay, bà thể mất thêm nhi tử.
“Di nương yên tâm, nếu Hạ Trì Uyển ngoan ngoãn, náo, để công lao thuộc về con và Đại tỷ, thì con cũng chẳng cần lớn chuyện.”
Hạ Tử Hiên trấn an Thu di nương.
“ nếu nàng điều, dám tranh giành công lao với con và Đại tỷ, thì đừng trách con khách khí.”
Giọng điệu của Hạ Tử Hiên trầm xuống, mang theo sự lạnh lẽo và tàn nhẫn.
“Di nương, nghĩ xem, giữa con và Đại tỷ, cộng thêm tương lai của cả phủ tướng quân, so với Nhị tỷ, trong lòng phụ bên nào nặng, bên nào nhẹ?”
“Con …”
Thu di nương lập tức hiểu ý của Hạ Tử Hiên. Nếu Hạ Trì Uyển dám loạn, cho dù nàng kêu gào đến mặt hoàng thượng, cuối cùng chịu thiệt cũng chỉ nàng.
Nếu tướng gia thừa nhận Tử Hiên đang dối, phủ tướng quân sẽ rơi họa diệt môn.
Vì thế, chỉ riêng để bảo cả phủ, tướng gia cũng tuyệt đối thể với hoàng thượng rằng Tử Hiên cướp công của Hạ Trì Uyển.
Cho nên, Hạ Trì Uyển hoặc là nhẫn nhịn, ngoan ngoãn để công lao rơi tay Tử Hiên và Phù nhi.
Hoặc nếu nàng chịu khuất phục, thì kết cục của nàng chính là tướng gia vứt bỏ.
Ngoc Nguyen Ruby (Đá Quý Đỏ - 红宝石)
“Nhi tử, cách thực sự khả thi ?!”
Mắt Thu di nương sáng rực, cảm thấy kế sách của Hạ Tử Hiên vô cùng tuyệt diệu.
Không trách rằng chỉ sợ Hạ Trì Uyển loạn. Nếu nàng dám gây chuyện, thì bọn họ mới thật sự yên !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-bao-thu-phuc-hac-dich-nu/chuong-72-chi-so-khong-lam-loan-2.html.]
“Sao !”
Hạ Tử Hiên lạnh lùng hừ một tiếng.
“Nàng dám khi dễ di nương và Đại tỷ, con thể nuốt trôi cơn giận ? Nếu dạy cho nàng một bài học, con còn chỗ gì nữa!”
Hạ Tử Hiên luôn mong trở thành đích tử, hy vọng Thu di nương thể lên vị trí chính thê của Hạ Bá Nhiên.
Chỉ khi đó, mới thể đường đường chính chính trở thành đích trưởng tử của phủ Thừa tướng.
Tiếc rằng, Hạ Trì Uyển vốn dĩ là bàn đạp giúp tiến , nay biến thành chướng ngại vật ngáng đường. Đã , nhất định đá văng chướng ngại vật khỏi con đường của !
“Di nương cứ yên tâm, cho dù Hạ Trì Uyển loạn, nàng cũng chẳng ngày lành .”
Nét âm trầm mặt Hạ Tử Hiên tan , đó là một nụ đắc ý.
“Di nương, chờ đến khi chuyện đậu mùa qua , con và Đại tỷ sẽ cùng thỉnh cầu hoàng thượng, xin hạ chỉ sắc phong chính thê.”
Chỉ cần Thu di nương trở thành chính thê, thì dù Hạ Trì Uyển vẫn là đích nữ thì chứ? Chẳng vẫn chịu sự chèn ép của Thu di nương ?
“Tốt, , …”
Nghe xong lời Hạ Tử Hiên, Thu di nương xúc động đến rơi nước mắt. Bà chờ đợi, mong mỏi ngày từ lâu .
Quả nhiên, Hạ Trì Uyển y như mẫu khuất của nàng, đáng ghét đến tận xương tủy. cuối cùng, bà vẫn thể trông cậy nhi tử và nữ nhi của !
Nghĩ đến đây, Thu di nương vô cùng đắc ý. Lúc sinh thời, Vân Thiên Độ dù xuất sắc hơn bà gấp trăm thì ?
Ít nhất bây giờ, nắm quyền trong phủ tướng quân là bà.
Hạ Trì Uyển còn chẳng thể giúp Vân Thiên Độ giữ vững vị trí chính thê, trong khi nhi tử và nữ nhi của bà thể giúp bà tranh đoạt nó!
“Thu di nương, ngày của còn ở phía . Sau , sẽ hưởng vinh hoa phú quý hết.”
Hạ Tử Hiên đầy tự tin.
“Bất kể Hạ Trì Uyển náo loạn , , nàng c.h.ế.t chắc !”