Editor: Ngoc Nguyen Ruby (Đá quý đỏ - 红宝石)
“Hi Nhi, Tử Kỳ thế nào ?” Nhìn vẻ mặt đầy nước mắt của Hạ Lê Hi, Hạ Bá Nhiên khỏi giật hoảng hốt.
Ông năm con gái, nhưng chỉ hai con trai. Vì , Hạ Tử Kỳ đối với ông vô cùng quý giá.
“Phụ , Nhị ... Nhị ...” Có lẽ quá nhiều, Hạ Lê Hân năng lắp bắp, đứt quãng.
Thấy , Thu di nương lòng phập phồng, mong mỏi Hạ Lê Hi mau chóng rằng Hạ Tử Kỳ Hạ Trì Uyển “khắc chết”.
“Phụ yên tâm, nhờ Nhị tỷ, bệnh tình của Nhị khá hơn nhiều !”
Ngoc Nguyen Ruby (Đá Quý Đỏ - 红宝石)
Hạ Lê Hi hít sâu một , cuối cùng cũng trọn vẹn câu.
“Nhị đó sốt cao mãi hạ. May Nhị tỷ thông minh, đưa một cách giúp hạ nhiệt cho Nhị . Đại phu , nếu cơn sốt giảm, Nhị dù giữ mạng cũng khả năng tổn thương não.”
Nói đến đây, Hạ Lê Hi rưng rưng nước mắt.
“Uyển Nhi?” Hạ Bá Nhiên nghi hoặc Hạ Trì Uyển. Bệnh tình của Tử Kỳ thuyên giảm, liên quan đến nàng?
Hạ Trì Uyển bước tới mặt ông, bình thản đáp:
“Nghe Nhị bệnh, sốt cao ngừng, trùng hợp nữ nhi một phương thuốc trong tay, liền đưa sang viện của Triệu di nương. Không ngờ, phương thuốc đó thực sự tác dụng.”
Nàng sang Hạ Lê Hân, nhẹ nhàng hỏi:
“Hiện giờ Nhị thế nào ?”
Hạ Lê Hi lau nước mắt, trả lời:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-bao-thu-phuc-hac-dich-nu/chuong-52-ai-tinh-ke-ai-3.html.]
“Tuy vẫn còn sốt, nhưng nghiêm trọng như . Triệu di nương sợ cha lo lắng, liền bảo con đến báo tin .”
“Vậy thì .”
Hạ Trì Uyển khẽ thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt sắc bén:
“ nãy một bà tử chạy đến, Nhị sắp qua khỏi. Là kẻ nào to gan dám như ?”
“Bà tử nào dám thế!” Hạ Lê Hi tức giận. Nhị nàng bệnh đến thảm như , dám rêu rao tin nhảm rằng qua khỏi. Điều chẳng khác nào nguyền rủa mạng sống của Tử Kỳ.
Hạ Lê Hi đau lòng phẫn nộ, mất hết bình tĩnh, lớn tiếng mặt Hạ Bá Nhiên.
Bà tử vốn kịp rời , liền hoảng sợ, “phịch” một tiếng, quỳ sụp xuống đất.
“Ngươi hầu hạ Nhị thiếu gia kiểu gì mà dám ăn hồ đồ như !”
Thu di nương lập tức đá một cú bà tử, giận dữ quát mắng.
Bà tử sợ hãi, run rẩy đáp:
“Lão nô sai , lão nô thấy Nhị thiếu gia sắc mặt , liền nghĩ... Tướng gia tha mạng, tướng gia tha mạng...”
Vừa , bà dập đầu xuống đất, phát tiếng “cốp cốp” đầy sợ hãi.
“Thì là lão bà chết!”
Hạ Lê Hi thái độ của bà tử, lập tức đoán chắc chắn là tay chân của Thu di nương.
Nàng và Triệu di nương sớm tin tưởng của Thu di nương, cẩn thận tránh để họ tiếp cận Tử Kỳ. ngờ, cuối cùng vẫn để bọn họ tìm cơ hội gây rối.
“Phụ , nhất định chủ cho Nhị !” Hạ Lê Hi uất ức lo lắng. Nàng thương Tử Kỳ giận Thu di nương dám giở trò ngay trong lúc nguy cấp.