Editor: Ngoc Nguyen Ruby (Đá quý đỏ - 红宝石)
Bản dịch đăng duy nhất tại Mangatoon và Monkey D, chép hình thức khi cho phép.
Sau khi thị vệ thu đao , kẻ điên liền mềm nhũn ngã xuống đất, còn động đậy.
Thế nhưng, dòng m.á.u tươi đỏ rực chói mắt vẫn ngừng tuôn từ vết thương của , chảy thành một con suối nhỏ.
Cảnh tượng diễn ngay đường lớn, tự nhiên khiến ít hoảng sợ.
đều thấy rõ, chính kẻ điên đó cầm d.a.o sắc nhọn, xông thẳng đến xe ngựa của Tĩnh Công chúa.
Mưu sát hoàng quốc thích, cho dù tru di cửu tộc cũng chẳng quá mức
Vậy nên, chỉ c.h.ế.t một kẻ điên mà thôi, Tĩnh Công chúa cũng khó gia quyến của . Người dân chứng kiến còn ngớt khen ngợi Tĩnh Công chúa nhân từ đại nghĩa.
Sau đó, thị vệ lạnh lùng kéo lê t.h.i t.h.ể kẻ điên , gương mặt băng lãnh lộ chút tình cảm nào.
Một sinh mạng đang sống sờ sờ, với mà , dường như chẳng hề ý nghĩa.
Tất nhiên, khi kẻ điên chết, ngay cả một tấm chiếu liệm xác cũng , chỉ quẳng thẳng bãi tha ma.
Hạ Trì Uyển buông rèm xe xuống, sang Hạ Phù Dung.
Ngoc Nguyen Ruby (Đá Quý Đỏ - 红宝石)
“Thứ tỷ đừng nữa, thấy nhiều sẽ dọa sợ, buổi tối khó mà ngủ yên.”
Trên gương mặt Hạ Trì Uyển cũng chút sợ hãi, nàng ép chặt rèm xe xuống, như thể thể ngăn cách cảnh tượng kinh hoàng ban nãy.
“Phải… …”
Sắc mặt Hạ Phù Dung càng lúc càng trắng bệch, gần như trong suốt.
Trên trán mái tóc dày che phủ, lấm tấm mồ hôi lạnh, thấm ướt những sợi tóc nhỏ.
Ngay cả lưng Hạ Phù Dung, cũng một giọt mồ hôi lạnh lăn dọc sống lưng.
“Thứ tỷ, đến phủ , xuống xe thôi.”
Thấy Hạ Phù Dung phần thất thần, Hạ Trì Uyển hết mực quan tâm gọi Hạ Phù Dung.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-bao-thu-phuc-hac-dich-nu/chuong-221-di-ba-den.html.]
“Ừm…”
Hạ Phù Dung gật đầu, thể run rẩy, chân tay vô lực, bước loạng choạng.
Khi Hạ Phù Dung bước xuống xe, Thanh Mai liền chạy tới đỡ nàng .
Nào ngờ đúng lúc , mắt Hạ Phù Dung trợn ngược, rốt cuộc chịu nổi, ngất xỉu ngay tại chỗ.
Thanh Mai vội vàng ôm lấy Hạ Phù Dung, hốt hoảng kêu lớn:
“Đại tiểu thư, Đại tiểu thư, đừng dọa nô tỳ mà!”
“Thứ tỷ, tỷ ? Các ngươi còn mau đỡ thứ tỷ phủ. Còn ngươi, lập tức đến y quán, mời đại phu tới đây.”
Hạ Trì Uyển vội vàng phân phó, đám hạ nhân lệnh liền rối rít việc.
“Tiểu thư, nên bộ y phục.”
Sau khi đưa Hạ Trì Uyển trở về viện, Thạch Tâm theo, còn Bão Cầm thì nhanh chóng bước lên hầu hạ.
“Để nô tỳ chuẩn nước nóng cho tiểu thư, tắm gội một chút sẽ thấy thoải mái hơn.”
Thạch Tâm nghĩ ngợi chạy gọi chuẩn nước nóng.
Hạ Trì Uyển tắm rửa, y phục xong thì Hạ Bá Nhiên liền sai gọi nàng đến.
Trước gương, Hạ Trì Uyển dùng phấn trắng thoa lên mặt, khiến sắc diện trông còn hồng hào như , mới chậm rãi đến gặp Hạ Bá Nhiên.
“Phụ .”
Gương mặt Hạ Trì Uyển tái nhợt, hành lễ với Hạ Bá Nhiên.
“Phù nhi theo con từ phủ Tĩnh Công chúa trở về, ngất ngay cửa phủ?”
Hạ Bá Nhiên cau mày Hạ Trì Uyển, trong lòng vẫn hoài nghi nàng ngoài mặt thì cung kính, nhưng trong tối chống đối.
“Thưa cha, đúng là như .”
Hạ Trì Uyển gật đầu, đôi mắt đen láy khẽ run rẩy, e dè Hạ Bá Nhiên.
“Hôm nay khi thứ tỷ cùng nữ nhi đến phủ Tĩnh Công chúa, xảy một việc ngoài ý . Trên đường trở về, bất ngờ một kẻ điên cầm đao dài xông , chắn ngay xe ngựa của công chúa.”