Editor: Ngoc Nguyen Ruby (Đá quý đỏ - 红宝石)
Bản dịch đăng duy nhất tại Mangatoon và Monkey D, chép hình thức khi cho phép.
Thị vệ của Tĩnh Công chúa lập tức chắn mặt Ngô Dung và những khác như thần giữ cửa.
Không lệnh của Tĩnh Công chúa, Ngô Dung dù thể mang phủ, nhưng mang ngoài thì đúng là chuyện hoang đường!
Không lẽ Ngô Dung nghĩ đại môn phủ Tĩnh Công chúa là cửa nha phủ của ?
“Công chúa?”
Ngô Dung hít một thật sâu, về phía Tĩnh Công chúa, hy vọng bà thể nể tình mà buông tay.
“Ngươi thể , nhưng tên điêu dân Trần Minh , nhất định ở !”
Giọng điệu Tĩnh Công chúa cứng rắn, chút nhân nhượng.
“Nếu hạ quan nhất định mang Trần Minh thì !”
Tính cứng rắn của Ngô Dung bộc phát, đôi mày rậm dựng thẳng, quyết tâm đưa Trần Minh , để Tĩnh Công chúa tay lấy mạng .
Ngoc Nguyen Ruby (Đá Quý Đỏ - 红宝石)
Thấy Ngô Dung vì Trần Minh mà đối nghịch với Tĩnh Công chúa, Hạ Trì Uyển bước lên một bước, mỉm Ngô Dung.
“Ngô đại nhân nguyện ý vài lời chăng?”
Hôm nay Trần Minh rơi tay ai, đối với Hạ Trì Uyển cũng vô cùng quan trọng.
“Xin Hạ Nhị tiểu thư cứ .”
Từ khi Hạ Nhị tiểu thư kẻ ăn chơi trác táng, thái độ của Ngô Dung với Hạ Trì Uyển đổi hẳn, dẫu chuyện , cũng là Ngô Dung nghĩ oan Hạ Trì Uyển.
“Ta nghĩ, Ngô đại nhân nên giao Trần Minh cho Tĩnh Công chúa thì hơn.”
“Hạ Nhị tiểu thư, lời , bản quan thứ hai!”
Bảo ông giao Trần Minh cho Tĩnh Công chúa, chẳng là tự tay đưa chỗ c.h.ế.t !
“Ngô đại nhân chớ vội tức giận.”
Hạ Trì Uyển liếc Hạ Phù Dung đang ngoan ngoãn cúi đầu, dám lên tiếng.
“Tiểu nữ chút hiểu về thuật huyền hoàng, thấy ấn đường Trần Minh biến đen, mây đen che phủ, e rằng hôm nay khó tránh một kiếp nạn lớn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-bao-thu-phuc-hac-dich-nu/chuong-218-xay-ra-an-mang-7.html.]
“Hạ Nhị tiểu thư, xin đừng quên phận của , những lời quỷ thần mê hoặc như thế!”
Ngô Dung vốn chẳng tin mấy chuyện thần Phật, nếu thật những thứ đó, thì cần gì đến quan như ông, thần linh trừng phạt kẻ ác .
mắt Ngô Dung khẽ xoay chuyển, từ lời của Hạ Trì Uyển ngộ một ý tứ.
Đó chính là — hôm nay Trần Minh chắc chắn chết!
Ngô Dung Trần Minh bộ khoái khống chế, nghĩ ba tìm cái c.h.ế.t đó, trong lòng bỗng nhiên sáng tỏ.
“Nếu , hạ quan sẽ giao Trần Minh cho Tĩnh Công chúa trông giữ. Hạ quan cáo từ.”
Ngô Dung tuy chính trực, nhưng đến mức quá ngu ngốc.
Hôm nay nếu giao Trần Minh cho Tĩnh Công chúa, ông cứ mang .
Trừ phi ông cho canh giữ ngày đêm rời, bằng thì cho dù khác lấy mạng , e rằng chính Trần Minh cũng sống nữa.
Như chẳng biến thành ông là kẻ hại c.h.ế.t Trần Minh ?
Ngô Dung nguyện ý vì dân kêu oan, nhưng hắt nước bẩn, để hủy hoại thanh danh cả đời của .
Thế là Ngô Dung dẫn theo thuộc hạ, xoay rời khỏi phủ.
“Ngô đại nhân, Ngô đại nhân…”
Thấy Ngô Dung cứ thế bỏ mặc , trong mắt Trần Minh chỉ còn nỗi tuyệt vọng.
Như , chẳng thành nhiệm vụ ?
“Bắt , “hầu hạ” tử tế.”
Tĩnh Công chúa lạnh lùng liếc Trần Minh, rõ ràng là định để c.h.ế.t một cách dễ dàng.
“Vâng, công chúa.”
Thị vệ trong phủ Tĩnh Công chúa, khi tra tấn thì quả thực là trò xem, hơn nữa ý của Tĩnh Công chúa là họ hành hình ngay tại đại sảnh .
Bọn thị vệ tiên kiểm tra trong miệng Trần Minh, đề phòng giấu độc trong răng.
Sau đó, nhét một mảnh vải lớn miệng, buộc chặt, để phòng chịu nổi cực hình mà cắn lưỡi tự vẫn.
Quất roi, dội nước muối, tra tấn bằng ghế hổ… tra tấn đến mức mắt Trần Minh đảo ngược, trắng dã.