Editor: Ngoc Nguyen Ruby (Đá quý đỏ - 红宝石)
Bản dịch được đăng duy nhất tại Mangatoon và Monkey D, không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa được cho phép.
“Uyển Nhi, con đừng bận tâm, mọi chuyện đã có ngoại CÔNG con lo.”
Ngoc Nguyen Ruby (Đá Quý Đỏ - 红宝石)
Lão phu nhân nhìn Hạ Trì Uyển – gương mặt rất giống với con gái mình – trong lòng dâng lên từng đợt mềm mại, lại chua xót đến nhói tim.
So với Hạ Trì Uyển, Vân Thiên Độ có thêm một phần tiên khí, còn Hạ Trì Uyển lại mang theo một phần nhân khí khiến lão phu nhân cảm thấy gần gũi hơn nhiều.
Bà vẫn còn nhớ rõ, khi Vân Thiên Độ vừa chào đời, có một vị cao tăng từng nói: nữ hài này có duyên với Phật, làm bà lúc đó vẫn còn đang ở cữ sợ hãi không thôi.
Khác với nhà họ Hạ – âm thịnh dương suy, nhà họ Vân thì ngược lại – dương thịnh âm suy.
Vân Chiến Bằng cùng lão phu nhân có ba tử một nữ, ba người con trai chính là ba cữu cữu của Hạ Trì Uyển, còn nữ nhi duy nhất chính là mẫu thân của nàng – Vân Thiên Độ.
Giữa một nhà toàn đại trượng phu, cuối cùng cũng sinh ra một nữ nhi mảnh mai yêu kiều, khiến cả Vân gia vui mừng không kể xiết.
Vân Thiên Độ ra đời, có thể nói là chúng tinh củng nguyệt, được cưng chiều như ngọc ngà.
Chỉ tiếc, đến khi Vân Thu Cầm ra đời, thì nhà họ Vân như bị phủ một lớp bụi xám từ nhỏ đến lớn, cả Vân gia chưa bao giờ coi trọng mẫu nữ Vân Thu Cầm.
Lão phu nhân khi ấy cũng muốn gần gũi với Vân Thiên Độ, nhưng tiếc rằng nàng từ nhỏ đã trầm lặng, khác hẳn những nữ hài bình thường.
Vân Thiên Độ vốn đã xinh đẹp, lại thêm tính tình thanh nhã, khiến lão phu nhân và Vân Triển Bằng vừa yêu vừa lo lắng, chỉ sợ con gái họ không thể giữ được ở nhà, rồi một ngày nào đó sẽ cạo đầu vào chùa tu hành.
Đến khi Vân Thiên Độ mười bốn tuổi, vừa qua lễ cập kê, cũng không thấy nàng biểu lộ chút tâm tư thiếu nữ nào.
Nếu sau đó không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, để nàng và Hạ Bá Nhiên có da thịt qua lại, thì Vân Triển Bằng và lão phu nhân thậm chí còn cho rằng mình chẳng thể làm ngoại công ngoại bà nổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-bao-thu-phuc-hac-dich-nu/chuong-133-luong-khan-tuong-yem.html.]
Ban đầu, dù không quá thích Hạ Bá Nhiên, nhưng vì ông ta từng cứu Vân Thiên Độ một mạng, nên Vân Triển Bằng và lão phu nhân cũng không có ác cảm gì lớn.
Cho đến khi Vân Thiên Độ đề nghị cho Vân Thu Cầm cùng gả cho Hạ Bá Nhiên, thì ấn tượng của họ về ông ta liền sụp đổ, thậm chí còn sinh lòng căm thù đến tận xương tủy với mẫu nữ Vân Thu Cầm.
Chỉ là, ái nữ đã mở miệng, Vân Thiên Độ tất có lý do riêng.
Cho nên dù Vân Triển Bằng và lão phu nhân có không cam lòng đến đâu, cuối cùng cũng phải để Vân Thu Cầmthành của hồi môn gả theo đến tướng phủ.
Về sau, rõ ràng Vân Thiên Độ mang thai trước Vân Thu Cầm, vậy mà Hạ Phù Dung lại sinh ra sớm hơn Hạ Trì Uyển.
Nói là sinh non, nhưng theo lời mà Vân Triển Bằng và lão phu nhân nghe được, thì Hạ Phù Dung lúc sinh ra rất kháu khỉnh, chẳng có chút nào là dáng dấp của trẻ sinh non.
Thậm chí, còn mập mạp, cứng cáp hơn cả trẻ sinh đủ tháng.
Năm Thiên Nguyên thứ tám của Đại Chu, từng có một phụ nữ nông dân vì uống nhầm phục luyện thanh mà mang thai tới tận một năm vẫn chưa sinh được.
Bị cho là quái thai, xui xẻo, bà ta bị nhấn chìm xuống ao mà chết.
Không ngờ sau khi chết, nước ối vỡ ra, sinh ra một tiểu nam hài khỏe mạnh, cực kỳ khôi ngô.
Trường hợp của Hạ Phù Dung lúc sinh ra cũng giống hệt tiểu nam hài kia.
Sau khi biết chuyện đó, dù Vân Triển Bằng và lão phu nhân không truy cứu kỹ, nhưng trong lòng cũng hiểu rõ phần nào, vì sao Vân Thiên Độ lại chủ động đề xuất cho Vân Thu Cầm gả theo.
Từ đó về sau, Vân Thiên Độ không thích sống ở tướng phủ, thường lui tới chùa ăn chay niệm Phật.
Đối mặt với tình cảnh ấy, Vân Triển Bằng và lão phu nhân chỉ còn biết chấp nhận, đúng là đứa con khó giữ bên mình, duyên phận là ở cửa Phật.
Nào ngờ, ngay cả chút hy vọng mong manh ấy, bọn họ cũng chẳng thể giữ được.
Vân Thiên Độ tuổi còn rất trẻ, vậy mà đã bỏ lại Hạ Trì Uyển còn thơ dại, cứ thế mà ra đi…