Editor: Ngoc Nguyen Ruby (Đá quý đỏ - 红宝石)
Bản dịch đăng duy nhất tại Mangatoon và Monkey D, chép hình thức khi cho phép.
Hạ Trì Uyển ngẩng đầu lên, mỉm Triệu di nương.
Kiếp , nàng từng nâng đỡ Thu di nương lên vị trí chính thất, kiếp thì tuyệt đối thể lặp sai lầm .
Ngoc Nguyen Ruby (Đá Quý Đỏ - 红宝石)
Tuy nhiên, vị trí chủ mẫu của tướng phủ cũng thể để trống mãi vì mẫu nàng.
Muốn nàng đẩy Triệu di nương lên chính thất? Nàng cũng .
Đã , nếu đám nhà Thu di nương vẫn cư xử như kiếp , thì chi bằng nàng tìm một đến đối đầu trực diện với Thu di nương một trận.
“Nhị tỷ tỷ yên tâm, hiểu ý tỷ .”
Khi Triệu di nương còn lên tiếng, Hạ Lê Hi mở lời .
Từ đến nay nàng vẫn luôn thuận theo ý Triệu di nương, từng tranh giành điều gì.
, suýt chút nữa khiến Nhị mất mạng, nếu nàng còn tay, Thu di nương thật sự sẽ nghĩ của viện họ là quả hồng mềm dễ nắn.
Đôi mắt của Hạ Trì Uyển cong cong, tựa như vầng trăng non treo lơ lửng giữa màn trời đêm, vô cùng mê .
“Thứ , thật .”
Hạ Lê Hi chớp mắt một cái, gật đầu: “Muội hiểu .”
Sau khi Triệu di nương và trở về viện, bà bắt đầu trách Hạ Lê Hi quá lỗ mãng, thể sớm như mà đồng ý hợp tác với Hạ Trì Uyển.
Chỉ với một câu, Hạ Lê Hi chặn họng Triệu di nương.
Thu di nương vì Hạ Tử Hiên mà từng lấy mạng Hạ Tử Kỳ, nhưng Hạ Trì Uyển suy cho cùng vẫn cần một bên nhà đẻ để giúp đỡ nàng khi xuất giá.
...
Khó khăn lắm Hạ Tử Kỳ mới khỏi bệnh, thể của Hạ Trì Uyển cũng khá hơn nhiều, thế nên cả nhà thể quây quần ăn cơm cùng .
Hạ Phù Dung vốn định khoe khoang rằng, bất kể nàng gì thì vẫn là nữ nhi phụ yêu thương nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-bao-thu-phuc-hac-dich-nu/chuong-122-long-yeu-cai-dep-7.html.]
kịp khoe, mấy vị thiên kim khác của nhà họ Hạ đồng loạt tránh né nàng, chỉ sợ dung mạo của sẽ khiến nàng khó chịu.
Hạ Phù Dung cắn môi, ánh mắt chuyển về phía Hạ Vũ Hân – nhỏ tuổi nhất, ngày càng xinh rực rỡ.
Gần đây Hạ Phù Dung thường đám nha tấm tắc khen ngợi vẻ ngoài của Hạ Vũ Hân.
Nàng kỹ , quả nhiên cảm thấy làn da của Hạ Vũ Hân dường như mịn màng hơn vài phần. Điều quan trọng hơn là hương thơm thật sự dễ chịu.
Sau bữa tối, Hạ Phù Dung vô thức bước theo Hạ Vũ Hân.
“Ngũ !”
Hạ Vũ Hân dừng , đầu Hạ Phù Dung.
“Đại tỷ gì chỉ dạy? Hay gì sai khiến tỷ hài lòng?”
Nghe Hạ Vũ Hân , Hạ Phù Dung lập tức cảm thấy mất mặt.
vì dung nhan của , nàng vẫn cố mở lời.
“Gần đây tỷ thấy khí sắc của càng ngày càng , chẳng dùng thứ gì đó đặc biệt ?”
Nghe Hạ Phù Dung hỏi, Hạ Vũ Hân khẽ mỉm .
“Quả thật là gần đây một hộp phấn , là Nhị tỷ tặng cho .”
“Chỉ điều, Nhị tỷ chỉ hai hộp thôi, một hộp nàng dùng, một hộp tặng . Nếu Đại tỷ thích thì e là còn .”
Nói xong, Hạ Vũ Hân liền tung tăng bỏ .
Hạ Phù Dung nghiến răng. Con tiện nhân Hạ Trì Uyển , đồ cũng từng nghĩ đến nàng là Đại tỷ.
Rõ ràng trán nàng vết thương, mà vẫn tình nguyện để tiện nhân Hạ Vũ Hân lợi, chứ thèm nể mặt nàng một chút.
Hạ Phù Dung suy nghĩ một hồi, bảo nàng đích xin Hạ Trì Uyển thì nàng tuyệt đối .
Huống hồ, đồ trong phòng Hạ Trì Uyển, nàng còn sợ vấn đề nữa .
Cầu xin Hạ Vũ Hân? Nàng càng thể hạ đến thế. Dù cũng chỉ là một hộp phấn, nàng tin lấy !
Cuối cùng, một nha trong lúc quét dọn phòng của Hạ Vũ Hân, lén lút trộm hộp phấn .