Trọng Sinh 80: Nàng Dâu Đanh Đá - Chương 761: Tình cờ gặp ở Quảng Châu
Cập nhật lúc: 2025-09-09 03:50:08
Lượt xem: 568
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Học bổng Tranh Vinh hạng nhất là 240 tệ, mỗi khoa chỉ 3 suất.
Học bổng Tranh Vinh hạng nhì là 100 tệ, suất nhiều hơn một chút.
Ngoài còn học bổng Tranh Vinh hạng ba, trị giá 60 tệ. Phòng 307 cũng một nhận hạng ba, đó là Lữ Yến, cô gái nhỏ tuổi nhất, ngày nào cũng đeo tai học từ vựng.
Kết quả giáng một đòn mạnh Tô Tĩnh.
Tuy vẫn còn học bổng quốc gia công bố, nhưng dựa khả năng thể nhận nhiều học bổng cùng lúc, Tô Tĩnh cảm thấy gần như hy vọng. Học kỳ một năm nhất, cô quả thực ham chơi. Thoát khỏi cảnh học hành vất vả của năm cuối cấp ba, khi đỗ Đại học Thanh Hoa, Tô Tĩnh cần thư giãn một chút… Cô tham gia ít câu lạc bộ, nhưng là những thứ phù phiếm, giống Dương Vĩnh Hồng mục đích rõ ràng, tham gia chỉ để giành học bổng.
Tô Tĩnh thể đỗ Thanh Hoa dĩ nhiên là thông minh, chỉ cần lơ là một chút ở những nơi khác thì , nhưng ở một nơi nhân tài như Thanh Hoa, chỉ cần lơ là một chút là sẽ thể cạnh tranh với các bạn học khác.
Lữ Yến tuy nhỏ tuổi nhất nhưng chín chắn hơn Tô Tĩnh. Sau khi thất bại trong cuộc thi tiếng Anh, cô hề lơ là ở những phương diện khác và giành hạng ba.
Tô Tĩnh thiếu 60 tệ đó, mà là trong lòng cảm thấy thoải mái.
Cùng một phòng tám , bốn giải, bốn , những giải chắc chắn sẽ cảm thấy ngượng ngùng.
Trong chốc lát, khí phòng 307 chút kỳ quái. Hạ Hiểu Lan hỏi Tô Tĩnh: "Nội quy mà thống nhất vẫn còn dán tường đấy, học kỳ bao luôn việc dọn dẹp vệ sinh phòng ?"
Tô Tĩnh lườm cô một cái: "Đừng dùng phép khích tướng, tớ mắc bẫy !"
Không mắc bẫy ư?
Những khác trong phòng thì đấy.
Chu Lệ Mẫn cũng giải, nhưng cô nhận thoáng: "Có nỗ lực , lừa khác chứ lừa chính . Gieo bao nhiêu thì gặt bấy nhiêu, chúng gieo đủ, nếu giải thì năm nay nghiêm túc hơn."
Đỗ Thanh Hoa là xuất sắc, nhưng một khi đây, vạch xuất phát của như . Ai cũng thông minh và nỗ lực, nổi bật thì chỉ cách nỗ lực hơn khác!
Tô Tĩnh thể quan tâm đến tiền học bổng, nhưng bản suất học bổng thì cô để tâm.
Mọi đều nghiệp từ Thanh Hoa, nhưng khi phân công công tác, ai sẽ những đơn vị ? Nhà trường chỉ thể dựa biểu hiện của sinh viên trong thời gian học. Đã nhận bao nhiêu học bổng, bao nhiêu khen thưởng, là sinh viên ưu tú … Tất cả những điều đó đều ghi nhận, đó chính là sinh viên giỏi. Sinh viên giỏi nhất chắc chắn sẽ phân công đến những đơn vị , và các đơn vị cũng sẵn lòng tiếp nhận.
Trong cả phòng, lẽ chỉ Hạ Hiểu Lan, giành giải nhất, là quan tâm đến việc phân công công tác.
Cô kế hoạch rõ ràng cho tương lai của , dù phân công công tác cũng sẽ hai năm.
Cô nỗ lực như vì để giành học bổng, mà là vì thích thử thách, lãng phí quãng thời gian tươi , hy vọng thể học hỏi thêm nhiều kiến thức.
nhận học bổng, Hạ Hiểu Lan cũng giả vờ từ chối.
Không khí trong phòng điều hòa thỏa, Hạ Hiểu Lan nghĩ đến 240 tệ trong túi, tâm trạng . Số tiền cô nộp lên cho . Chờ cô từ Quảng Châu trở về, cô nhận học bổng chắc chắn sẽ vui.
Mẹ cô đến Quảng Châu, gọi điện cho cô một , cũng gặp Lý Phượng Mai. Bây giờ chắc là đang chọn hàng?
…
Chuyến Quảng Châu của Lưu Phân quả thực khá thuận lợi.
Vừa lên tàu, bà để ý đến ai cả. Người khác bắt chuyện, Lưu Phân vốn dĩ là ít , nên cũng thấy nhàm chán. Tàu hỏa xình xịch chạy chậm rãi, bà tự mang theo sách để .
Một quản lý hai cửa hàng, về mặt quản lý Hiểu Lan giúp đỡ, nhưng chọn hàng, Lưu Phân khá căng thẳng.
Nếu chọn quần áo , đó là bảy tám vạn tiền hàng, tồn kho trong tay thì ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-80-nang-dau-danh-da/chuong-761-tinh-co-gap-o-quang-chau.html.]
Còn việc trang trí hai cửa hàng, cộng hơn mười vạn. Hai cửa hàng gần như đầu tư 20 vạn!
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Rút khỏi việc kinh doanh cửa hàng thời trang ở Thương Đô, trai và chị dâu bà bồi thường mười mấy vạn, tiền còn là do Hạ Hiểu Lan vay ngân hàng. Nợ tiền ngân hàng chính là nợ tiền nhà nước, nếu trả , Lưu Phân đêm nào cũng ngủ yên.
Những ở độ tuổi của Lưu Phân, trong đầu hề khái niệm trở thành kẻ chây ì, quỵt nợ. Họ chỉ thể nợ tiền nhà nước, đó là một hành vi vô cùng sai trái. Chỉ vì khoản nợ ngân hàng, Lưu Phân cũng dám lơ là. Nếu bà tự học hỏi, chẳng lẽ trông cậy nhân viên để tâm đến việc kinh doanh của cửa hàng .
Đây cũng là lý do tại lúc đó Lưu Phân xong những lời của Thang Hoành Ân, dù luống cuống nhưng cũng đến mức sợ hãi.
Kể cả những ngày rời tỉnh Dự Nam đến Kinh thành, Lưu Phân cũng ít khi nghĩ đến chuyện đó. Tinh lực của con hạn, việc kinh doanh chiếm hết phần lớn tâm trí của bà. Bà thời gian để nghĩ đến những lời của Thị trưởng Thang… đến ga tàu hỏa Quảng Châu, bà nghĩ cũng nghĩ, vì tài xế Tiểu Vương đang đợi bà sân ga.
Lần đầu tiên gọi điện cho Hạ Hiểu Lan, Lưu Phân thật.
Bà đây?
Đến Kinh thành , việc ngoài lấy hàng còn thuận tiện như ở Thương Đô nữa.
Giấy giới thiệu thể dùng của Trần Vượng Đạt . Thang Hoành Ân sớm suy nghĩ đến vấn đề cho hai con, và nhờ văn phòng đại diện của Bằng thành tại Kinh thành cấp cho Lưu Phân. Điều cần , chỉ cần Lưu Phân dùng giấy giới thiệu để mua vé, bên Thang Hoành Ân chắc chắn sẽ nhận tin tức.
Thang Hoành Ân tính toán thời gian và đợi sẵn ở ga tàu hỏa Quảng Châu.
Nếu Thang Hoành Ân sân ga, Lưu Phân thể sẽ đỏ bừng mặt. Đổi là Tiểu Vương thì khá hơn một chút, nhưng cũng đáng kể.
"Dì Lưu, lãnh đạo đang đợi dì trong xe ạ."
Cậu nhóc Tiểu Vương , bao nhiêu năm tích lũy sự lanh lợi đều dùng hết lúc . Lưu Phân còn đang ngẩn thì nhận lấy hành lý từ tay bà và nhét xe.
Cậu còn mở cửa xe cho Lưu Phân. Lưu Phân mang theo một ít tiền bên , nhưng quần áo và giấy giới thiệu đều trong túi hành lý. Lẽ nào bà thể tiếp tục ngây sân ga?
Cửa xe khẽ động, Thang Hoành Ân phía dường như định xuống xe, Lưu Phân chỉ thể căng da đầu bước lên.
"Chào ông Thang."
Ngoài câu , Lưu Phân thật sự nên gì.
May mắn là Thang Hoành Ân những lời kỳ quặc nữa: " đến Quảng Châu họp, nghĩ rằng hôm nay chắc cô cũng đến nơi, nên ga tàu thử vận may. Bây giờ xem vận khí tồi. Lần cô đến Quảng Châu lấy hàng chắc sẽ ở khá lâu, nhà khách quen ?"
Lưu Phân thở phào nhẹ nhõm.
"Mợ của Hiểu Lan cũng đến, cô đến . sẽ ở cùng cô ."
Thang Hoành Ân cũng nhiều thêm, bảo Tiểu Vương lái xe theo địa chỉ mà Lưu Phân cho.
Xe chạy đường phố Quảng Châu, đối diện vài chiếc xe chạy tới. Tiểu Vương mắt tinh, nhỏ giọng một câu: "Lãnh đạo, hình như là đoàn xe của Đỗ."
Xe của Đỗ Triệu Huy?
"Không cần để ý đến , cứ lái thẳng qua ."
Chiếc xe của Thang Hoành Ân là chiếc ông thường , bên Đỗ Triệu Huy cũng thể nào nhận . Hai bên lướt qua , Đỗ Triệu Huy quả nhiên chú ý đến.
Đại thiếu gia nhà họ Đỗ đang tâm sự.
Tâm sự là do nhà họ Hạ mang đến cho . Lời tiên đoán của Hạ Tử Dục trở thành sự thật, quả thực chút dọa sợ vị đại thiếu gia .
đại thiếu gia nhà họ Đỗ cũng thường, bảo ngoan ngoãn tìm Hạ Tử Dục là điều thể. Lùi một bước, quyết định tiên sẽ chuộc những nhà họ Hạ.