Trọng Sinh 80: Nàng Dâu Đanh Đá - Chương 200: Con mới là tấm gương tốt nhất của Chu Kha (2 càng)

Cập nhật lúc: 2025-09-28 05:30:25
Lượt xem: 206

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Đứa bé con đang ngẩng đầu cô.

 

Gương mặt nhỏ nhắn tràn đầy vẻ nghiêm túc, như thể xác nhận xem cô thực sự là của .

 

Thân phận "" đối với Chu Kha vốn dĩ xa lạ, chỉ thấy qua ảnh, chỉ giọng qua điện thoại.

 

Hai con từng chung sống, thể như trong phim, gặp mặt lao lòng Chu Di như chim én về tổ. Ánh mắt của Chu Kha cô là sự dò xét, xem xét… Một đứa trẻ 4 tuổi mà những cảm xúc phức tạp như , Chu Di trong lòng trăm mối ngổn ngang.

 

là một đủ tư cách.

 

qua loa khi đưa Chu Kha đến thế giới , ném gánh nặng cho cha . Tình huống thể dự kiến sẽ còn tiếp diễn vài năm nữa, cô thành việc học và vững gót chân ở Mỹ —

 

thế nào nữa, cô bỏ lỡ giai đoạn Chu Kha bi bô tập , bỏ lỡ giai đoạn Chu Kha chập chững tập … Cô bỏ lỡ quá nhiều thứ, hốc mắt Chu Di nóng lên.

 

Chu Kha cũng kết thúc việc xem xét, chủ động nhích gần cô:

 

"Mẹ chính là của con, giống hệt trong ảnh."

 

Chu Kha 4 tuổi năng rõ ràng, còn logic phán đoán của riêng .

 

Sự mật đột ngột của cô bé khiến Chu Di vô cùng vui mừng, cô bỏ qua chiếc vali và bế Chu Kha lên.

 

"Mẹ dĩ nhiên là của con !"

 

Người Chu Kha thơm thơm, Chu Di hôn lên má cô bé một cái.

 

Tưởng Hồng và Chu Văn Bang ở phía , xách vali giúp Chu Di, Chu Di vội vã ôm Chu Kha lao khỏi sân bay.

 

Tưởng Hồng nghẹn nửa ngày cuối cùng cũng nhịn :

 

"Chẳng trách ông nội cứ Chu Kha thông minh."

 

Chu Văn Bang lòng mệt mỏi vô cùng.

 

Cháu gái thông minh là của ông, con gái vụng về cũng là của ông, ông thể mệt mỏi.

 

Đứa trẻ 4 tuổi thể nắm bắt cảm xúc của Chu Di để hành động, Chu Di thi đỗ trường luật bằng cách nào.

 

Một nhà bốn rời khỏi sân bay, con ch.ó nhỏ trong nhà sủa gâu gâu với Chu Di, Chu Di cũng quan tâm, mở vali bắt đầu phân phát quà. Cô mang đồ về cho tất cả trong nhà họ Chu, là những thứ quá quý giá, nhưng món nào cũng là do cô tự bỏ tiền mua.

 

Dĩ nhiên nhiều nhất vẫn là mua cho Chu Kha. Hai cái vali, đồ chơi và quà cho Chu Kha chiếm gần hết một cái!

 

"Cảm ơn !"

 

Giọng Chu Kha ngọt như kẹo sữa, Chu Di thầm nghĩ mang đồ về ít quá, nên mua thêm nhiều một chút. Tình mẫu tử của cô dâng trào, Chu Kha chỗ nào cũng thấy thích.

 

Cô nên cho Chu Kha những thứ nhất!

 

Trong đầu Chu Di đột nhiên nảy ý nghĩ .

 

Sau đó cô đầu cha .

 

Vậy nên cha cô, cô cũng nghĩ như , cho cô những thứ nhất.

 

Là do cô tự cố gắng.

 

Cha cô tuổi cũng còn nhỏ, hai năm nữa là về hưu. Chu Di trong lòng chua xót, nén nước mắt :

 

"Con thăm ông bà nội."

 

Tưởng Hồng gật đầu: “Con cứ nghỉ ngơi một đêm ở nhà , máy bay đường dài mệt như , mai hẵng qua. Người trong nhà con thi đỗ trường luật đều vui lắm.”

 

Mọi chỉ vui mừng, mà còn ngạc nhiên.

 

Học sinh cá biệt lội ngược dòng mà.

 

Thế nên ngày hôm , Chu Di thấy gần như tất cả các họ hàng trong nhà.

 

Chỉ Chu Thành và Hạ Hiểu Lan vắng mặt, những khác gần như đều đến.

 

Con gái của cô ba là Trình Mẫn nghiệp đại học và , con gái của cô út là Cố Tư Nhan cũng đang học đại học. Cả hai đều nhiệt tình khi thấy Chu Di.

 

Trước đây, khi Chu Di sống một cuộc đời bê bết, hai cô gái đều để ý đến cô. Ai qua với một chị họ đầu óc vấn đề.

 

Cảm ơn trời đất, Chu Di bây giờ cuối cùng cũng bình thường trở .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-80-nang-dau-danh-da/chuong-200-con-moi-la-tam-guong-tot-nhat-cua-chu-kha-2-cang.html.]

"Trường luật ở Mỹ khó thi, chị họ thật lợi hại!"

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

Chu Di ngượng ngùng: “Trường luật Harvard thì chị thi đỗ , trường hiện tại xếp hạng cũng bình thường thôi, vẫn là nền tảng quá kém, chị thật ngưỡng mộ các em!”

 

Ngưỡng mộ Trình Mẫn và Cố Tư Nhan luôn học tập từng bước một, ngưỡng mộ sự trẻ trung của họ.

 

Chu Di bây giờ một cảm giác cấp bách, thành việc học mới sự nghiệp. Cô già, trẻ cần chăm sóc, sự nghiệp lấy gì để nuôi gia đình?

 

Tuy Chu Văn Bang và Tưởng Hồng cần cô nuôi, hai dù về hưu đãi ngộ cũng sẽ , nhưng Chu Di thể vì yêu cầu bản .

 

Ông nội Chu cẩn thận quan sát cô, cô từ đầu đến chân, cảm thấy tinh thần của cô khác hẳn so với đây, trong lòng thực vui mừng. Cuộc sống độc lập ở nước ngoài thực sự rèn luyện con . Ở nước ngoài, nhà họ Chu thể giúp đỡ cô, Chu Di chỉ thể dựa chính , đây là một sự rèn luyện .

 

Việc học thực là tiện thể, thể học một tấm bằng đương nhiên là nhất, nhưng điều mang sự đổi cho Chu Di chính là quá trình phấn đấu ở nơi đất khách quê .

 

Dĩ nhiên, thể tiện thể học một tấm bằng hữu ích, học kiến thức nghề nghiệp để mưu sinh thì càng hơn.

 

“Con sắp xếp kế hoạch như thế nào?”

 

Ông nội hỏi cô, Chu Di lập tức cẩn thận, nghiêm túc trả lời:

 

"Sau khi nghiệp trường luật, con định việc ở một văn phòng luật ở Mỹ hai năm, đó sẽ về nước."

 

Cô vẫn sẽ về nước phát triển.

 

Mỹ dù đến , ở đó ba cô, Chu Kha.

 

Dù cô thể mang Chu Kha nước ngoài, còn cha thì , lớn tuổi còn cùng cô thích nghi với môi trường ở một đất nước xa lạ ?

 

Ông nội Chu gật đầu, ánh mắt dừng Chu Kha đang ở cùng với cô em họ Cố Tư Nhan:

 

"Đứa trẻ Chu Kha thông minh, con tận tâm bồi dưỡng, đừng lãng phí tư chất của nó."

 

Chu Di do dự: “Con còn mấy năm nữa mới thể về nước, việc giáo d.ụ.c Chu Kha… Ông con đưa nó sang Mỹ ?”

 

Ông nội Chu trừng mắt cô.

 

"Ở Trung Quốc thì thể giáo d.ụ.c ? Ta là bảo con yên tâm học hành và phấn đấu sự nghiệp ở Mỹ. Chu Kha là con gái của con, con mới là tấm gương nhất của Chu Kha. Bản con mà sống gì, còn lấy gì để dạy dỗ nó tiến thủ!"

 

Cha ưu tú nhất định sẽ nuôi dạy những đứa con ưu tú.

 

cha mà bản sống một cuộc đời rối tung rối mù, dựa mà yêu cầu con cái tiến thủ?

 

Bảo con đừng so sánh ăn mặc với bạn bè, so thì so học tập… Lời ông nội Chu lọt tai. Nghề nghiệp phân biệt sang hèn, nhưng dù ở ngành nghề nào, bản tiên hãy cố gắng vươn lên vị trí tài năng kiệt xuất của ngành, hẵng mong con cái thể đầu.

 

Dù là nông dân, cũng lười biếng, chăng chớ, nhưng thể tỉ mỉ chăm sóc ruộng đất, nghĩ cách để tăng sản lượng.

 

Nếu trong phạm vi mấy chục dặm, kỹ năng ruộng của một nông dân là nhất, cũng tư cách yêu cầu con cái trong nhà thi hạng nhất.

 

Chu Di mắng một trận.

 

cô cũng hề vui.

 

Bởi vì cô phát hiện ông nội mắng cô là vì kỳ vọng, yêu cầu đối với cô.

 

Trước đây, ông nội yêu cầu gì với cô, ngay cả ý định dạy dỗ cô cũng .

 

Chu Di mắng mà ngược còn vui mừng. Bà nội Chu nắm tay cô buông, bà lão thực cũng nhớ cô.

 

"Học xong sớm thì về nước sớm, đừng lo lắng cho gia đình, Chu Kha chúng chăm sóc."

 

Bà lão tinh thần vẫn còn , nhưng cũng già hơn so với bốn năm , Chu Di mắt đỏ hoe gật đầu.

 

“Vậy thì ông bà giữ gìn sức khỏe, đợi đến ngày con học thành tài trở về!”

 

 

Tin tức Chu Di về thủ đô như cánh bay khắp vòng bạn bè đây.

 

Bốn năm, cuộc sống của nhiều những bước ngoặt.

 

Trước đây chơi bời đến , từng một đều kết hôn lập gia đình. Những đến nay còn chịu kết hôn, đó là dự định sẽ độc lâu dài.

 

Đồng Lị Lị bây giờ cũng ở thủ đô, con trai cô chỉ nhỏ hơn Chu Kha một tuổi. Hiện tại cuộc sống thoải mái, một năm hơn nửa năm sẽ đến thành phố nơi chồng cô công tác, nửa thời gian còn sống ở thủ đô.

 

Nghe Chu Di về thủ đô, Đồng Lị Lị liền hẹn Chu Di gặp mặt:

 

"Các xem Chu Di bây giờ ? Nhà họ Chu cứ giấu kín thông tin, cô sẽ kết hôn ở Mỹ chứ!"

 

 

Loading...