Trọng Sinh 80: Nàng Dâu Đanh Đá - Chương 181: Quỹ học bổng Ưng Con
Cập nhật lúc: 2025-09-28 01:45:50
Lượt xem: 185
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Không ai Đan Du Quân và Khang Vĩ với những gì.
Hạ Hiểu Lan và Trình Khúc Dung xuống nhà ăn của bệnh viện, ăn xong còn cố tình dạo trong khuôn viên nửa tiếng mới . Lúc , hai họ chuyện xong.
Cả Đan Du Quân và Khang Vĩ đều biểu hiện gì khác thường. Họ còn lảng tránh nữa, cũng dấu hiệu ai đó , và dĩ nhiên là chẳng sự mật nào thể thấy bằng mắt thường… Nếu gì khác biệt, thì lẽ là cách họ ở bên tự nhiên hơn chăng?
Ủa, rốt cuộc hai là thế nào, chẳng lẽ họ bàn về chuyện tình cảm ?
Hạ Hiểu Lan thầm khinh bỉ bản trong ba giây. Tư tưởng của thật quá hạn hẹp, một nam một nữ chuyện với , ai quy định là nhất định về chuyện tình cảm cơ chứ!
Hạ Hiểu Lan lên lầu để từ biệt. Cô chuẩn rời Tây Bắc về thủ đô. Sự việc kết thúc, công việc cũng giải quyết gần xong. Không chỉ giải cứu thành công Đan Du Quân và hai học sinh, cô và Cố Chính Thanh còn trực tiếp đ.á.n.h giá hiệu quả của kế hoạch ‘Ưng Con Cất Cánh’. Cả hai thu thập dữ liệu và tổng kết , từ đó thể điều chỉnh phương hướng của kế hoạch hơn.
Anh em Cao Vượng và Cao Hưng cũng xem như trong họa phúc. Cao Vượng vì hành động lỗ mãng, bốc đồng mà phiên giáo huấn một trận, nhưng bà của cũng đưa bệnh viện lớn để chữa trị, thậm chí cừu sói tha của nhà họ Cao cũng đền bù.
Người đưa bà của Cao Vượng bệnh viện là chính quyền huyện, còn đền cừu cho nhà họ Cao Hạ Hiểu Lan, mà là Khang Vĩ.
Từ 7 con cừu ban đầu trở thành 10 con. Dù nhiều hơn gấp mười thì Khang Vĩ cũng lo , nhưng như thì ý nghĩa gì? Cừu quá nhiều thì hai em họ Cao chỉ thể bỏ học để chăn cừu, mà biến hai đứa trẻ nhà họ Cao thành dân chăn nuôi chuyên nghiệp là mong ban đầu của Khang Vĩ.
Cao Vượng giáo huấn vì tính cách lỗ mãng, nhưng sự kiên cường và khí phách của thì ai dạy bảo. Cao Vượng suy nghĩ của riêng , việc học thể đứt quãng, 14 tuổi mới học lớp 5 tiểu học cũng thấy hổ. Học bao nhiêu bấy nhiêu, Cao Vượng sống dựa dẫm khác.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Đây là một bé quật cường.
cũng là một bé đáng mến, ít nhất hiểu một đạo lý mà nhiều lớn còn hiểu: sống đời , chủ yếu vẫn tự lực cánh sinh. Ngay cả khi Khang Vĩ đền cừu cho , Cao Vượng vẫn sẽ trả và còn cả giấy vay nợ.
Hạ Hiểu Lan thích sự kiên trì của Cao Vượng. Đời , nhà nước vẫn luôn thực hiện công tác xóa đói giảm nghèo, nhưng hiệu quả ở cơ sở thì một lời khó hết. Chính phủ cấp con giống cho hộ nghèo, đầu họ g.i.ế.c thịt ăn mất… Kiểu xóa đói giảm nghèo như , thật sự khó thấy hiệu quả!
Chỉ vì điểm , khi , Hạ Hiểu Lan ghé qua phòng bệnh bên cạnh thăm Cao Vượng:
“Đọc sách thể đổi vận mệnh, nhưng chỉ để theo đuổi bằng cấp. Em xem cô Đan của các em kìa, bằng cấp của cô đủ cao đúng , nhưng đến Tây Bắc vẫn bắt đầu từ đầu để tìm hiểu những kiến thức mới như trồng d.ư.ợ.c liệu. Học kiến thức là vận dụng, đó mới là ý nghĩa thực sự nhất. Mười mấy tuổi đại học là thông minh, nhưng ba mươi tuổi mới đại học nghĩa là kẻ ngốc. Trẻ con trong thành phố thể đại học, thì chăn cừu ở nông thôn cũng thể đại học… Nếu em và em trai dựa việc học để đổi vận mệnh, chỉ cần các em thi đỗ cấp ba, sẽ tài trợ cho các em! Em đừng vội từ chối, sự tài trợ là thương hại các em, mà tài trợ hy vọng các em học hành thành tài, trở thành ích cho xã hội như cô Đan .”
Không sách cũng con đường khác.
Chỉ là đối với nhiều , dựa việc học để đổi vận mệnh thực sự là một con đường công bằng nhất.
Hạ Hiểu Lan là bụng một cách mù quáng với Cao Vượng. Một cô thể giúp hết tất cả , cũng thể cống hiến như Đan Du Quân. Kế hoạch ‘Ưng Con Cất Cánh’ ban đầu cũng là vì việc kinh doanh của cô.
Tuy nhiên, trong phạm vi năng lực của , và để phối hợp với kế hoạch ‘Ưng Con Cất Cánh’, Hạ Hiểu Lan dự định thành lập một ‘Quỹ học bổng Ưng Con’.
‘Ưng con’ chỉ là những sinh viên sẵn lòng đến các vùng sâu vùng xa, nghèo khó để dạy học, mà còn là những đứa trẻ ở những khu vực đó, những sẵn lòng dựa việc học để đổi vận mệnh… Chắp cánh cho ước mơ của những đứa trẻ, mới thể chúng bay bao xa!
Có chịu học , quyết tâm con đường đến , Hạ Hiểu Lan cảm thấy ít nhất thi đỗ cấp ba mới thể chứng minh .
Cao Vượng thể hiểu hết những lời của Hạ Hiểu Lan, nhưng câu hãy trở thành ích cho xã hội như cô Đan thì lọt tai!
Dù là kế hoạch ‘Ưng Con Cất Cánh’ thành lập quỹ học bổng, tất cả đều ảnh hưởng đến mức sống của Hạ Hiểu Lan. Ở đảo Quỳnh, cô rõ ràng sắp kiếm một khoản lớn.
Mùng bốn Tết, Hạ Hiểu Lan rời Tây Bắc trở về thủ đô.
Chỉ cô và Thiệu Quang Vinh về , còn Khang Vĩ và Cố Chính Thanh đều tạm thời ở Tây Bắc.
Cố Chính Thanh ở vì công việc, còn Khang Vĩ rốt cuộc đang nghĩ gì, cả Hạ Hiểu Lan và Thiệu Quang Vinh đều chắc chắn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-80-nang-dau-danh-da/chuong-181-quy-hoc-bong-ung-con.html.]
Tấm nệm da sói vẫn xong. Da sói qua quá trình thuộc da mới thể sử dụng. Thiệu Quang Vinh để địa chỉ, khi nệm xong sẽ gửi về thủ đô cho .
“Thằng Khang Tử cứ thần thần bí bí, cô Đan gì với nó mà nó nhất quyết chịu cho .”
Thiệu Quang Vinh càu nhàu.
Hạ Hiểu Lan liếc một cái, đúng là điển hình của kẻ tự lượng sức , ai bảo ngày xưa Thiệu Quang Vinh là cái miệng rộng gì.
“Không thì thôi. Dù hai họ gì nữa, thấy trạng thái của Khang Vĩ bây giờ hơn nhiều. Đó là chuyện mà!”
Điều cũng đúng.
Thiệu Quang Vinh đồng ý với quan điểm của Hạ Hiểu Lan, tinh thần của Khang Vĩ lên nhiều.
Haizz, em thì tôn trọng lựa chọn của Khang Vĩ. Thiệu Quang Vinh thực sự ngưỡng mộ bạn . Dù Khang Vĩ và Đan Du Quân đến với , đó cũng là kết quả do cả hai cùng quyết định, giống như và Tiểu Vưu…
Không thể nghĩ nữa, cứ nghĩ đến là thấy chua xót, cái Tết đúng là thể nào vui nổi!
Tối mùng bốn, Hạ Hiểu Lan cuối cùng cũng về ở nhà chồng.
Buổi tối cô ngủ ngon. Căn phòng đây là của Chu Thành. Cô cũng mệt mỏi chuyến Tây Bắc, đặt lưng xuống gối là ngủ .
Gần sáng, cô bỗng giật cảnh giác. Nệm bên cạnh thêm một , một đôi tay đang ôm lấy eo cô. Hạ Hiểu Lan suýt chút nữa đá đó xuống giường.
“Là !”
Chu Thành?
Thôi , vòng ôm quen thuộc , mùi hương quen thuộc , đúng là chồng .
nửa đêm nửa hôm, đột nhiên mò lên giường cô, thật sự đáng sợ.
Hạ Hiểu Lan lẩm bẩm: “Anh hù c.h.ế.t , mai mới về …”
Mùng bốn tháng Giêng, xong việc là tức tốc bay từ đảo Quỳnh về ngay trong đêm, chỉ để gặp vợ.
Vợ đúng là đồ vô lương tâm. Chu Thành dở dở , ôm trong lòng chặt hơn một chút, nhẹ nhàng vỗ lưng dỗ cô: “Là của , nên đ.á.n.h thức em. Đi Tây Bắc mệt lắm đúng ? Ngủ , ở đây .”
Hạ Hiểu Lan thật sự mệt, chẳng mấy chốc ngủ , nhưng ngủ cũng yên, cứ dụi đầu lòng Chu Thành.
Tội nghiệp Chu Thành, nửa đêm nhẩm nhẩm lời thề Đảng bao nhiêu , cuối cùng cũng chỉ chợp mắt một lúc thì trời sáng!
Sáng hôm tỉnh dậy, Hạ Hiểu Lan mới từ từ hiểu .
Chu Thành là vì sốt ruột gặp cô, cũng lo cô ở nhà họ Chu tự nhiên, nên mới vội vã về ngay trong đêm để ở bên cô ?
Hạ Hiểu Lan nhạy cảm đến thế, nhưng năm nay đúng là cái Tết đầu tiên cô ăn ở nhà họ Chu. Có Chu Thành bên cạnh, cô cảm thấy thoải mái hơn khi ở cùng trong gia đình.
Khi đến thăm ông bà nội, tất cả nhà họ Chu đều mặt. Mọi đều sắp xếp thời gian để phù hợp với lịch của Hạ Hiểu Lan và Chu Thành. Lúc , Hạ Hiểu Lan mới cảm nhận vị thế đặc biệt của cháu đích tôn như Chu Thành… Thôi , thể chuyện vô lương tâm như , nhà họ Chu cũng coi trọng cô, đặc biệt là ông nội Chu. Thái độ của ông nội rõ ràng như , ai trong nhà dám gây khó dễ cho Hạ Hiểu Lan. Cô sống ở nhà họ Chu vô cùng thoải mái.
Điều bất ngờ nhất là cô và Chu Thành kết hôn một năm mà giục sinh con!
Chuyện mới thực sự khiến Hạ Hiểu Lan thở phào nhẹ nhõm.