Trọng Sinh 80: Nàng Dâu Đanh Đá - Chương 176: Dì ơi, cháu chỉ chấp nhận một kết quả

Cập nhật lúc: 2025-09-27 16:50:31
Lượt xem: 181

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đây mới là một Tiểu Đan chỉnh ?

 

Khang Vĩ ngơ ngác.

 

Đan Du Quân thật sự tò mò về thứ, hai thể yêu , chính là vì cô cũng hứng thú với việc Khang Vĩ nam tiến kinh doanh.

 

Một yêu đời mới thể hứng thú với cả những lĩnh vực quen thuộc.

 

Nội dung mà Trình Khúc Dung kể, giúp Khang Vĩ thiện hình ảnh ‘Tiểu Đan’ trong lòng một cách sống động và chân thực hơn… Tiểu Đan đúng là như . Khang Vĩ ngẩn một lúc mới hồn:

 

“Dì Trình, cảm ơn dì cho cháu những điều , cháu thích Tiểu Đan, dì giúp cháu hiểu rõ hơn về cô . lý do Tiểu Đan chia tay cháu còn quan trọng, cháu chỉ tìm cô trở về.”

 

Không ở bên cũng , chỉ cần Tiểu Đan sống .

 

Khang Vĩ khổ, Tiểu Đan chia tay dứt khoát như , là vì cảm thấy thể đảm đương vai trò của một “Trình Khúc Dung” khác ?

 

Anh nghĩ của hai năm .

 

đảm đương nổi.

 

Lúc đó từ chức kinh doanh, tràn đầy nhiệt huyết kiếm tiền, tràn đầy nhiệt huyết với sự nghiệp của , một ảo giác rằng chỉ cần nỗ lực, thứ đời đều trong tầm tay. Lúc đó, nếu Tiểu Đan với thể sẽ ở Tây Bắc về, phần lớn là sẽ hiểu.

 

Có bao nhiêu thể cống hiến, ba là liệt sĩ còn đủ ?

 

Mấy năm nay, trạng thái của khác .

 

Tiểu Đan trưởng thành hơn , một bước. Lựa chọn của Tiểu Đan đặt thời điểm , Khang Vĩ thực sự thể hiểu .

 

Anh thể trở thành “Trình Khúc Dung” , nhưng 2 năm, nguyện ý thử một .

 

— Ai, bây giờ những điều còn ý nghĩa gì, chỉ tìm Tiểu Đan!

 

Trình Khúc Dung vẫn luôn bình tĩnh, nhưng lúc rơi lệ:

 

“Dì hy vọng cháu thể , Du Quân thật sự từng thích cháu. Nó thư về nhà, nghiệp đại học sẽ đưa cháu về. Nó coi lý tưởng quan trọng hơn cháu, mà nó coi lý tưởng quan trọng hơn cả chính bản nó. Dì hy vọng Du Quân đủ kiên cường, vận may cũng đủ , thể kiên trì cho đến khi chúng tìm thấy nó. nếu như, nếu như… chúng đều sự chuẩn tâm lý.”

 

Lời của Trình Khúc Dung cho sắc mặt đều đổi.

 

Sự bình tĩnh của bà khi đến thôn đều là giả vờ. Sau khi huy động bao nhiêu cứu hộ mà vẫn kết quả, Trình Khúc Dung còn hy vọng nhiều khả năng con gái còn sống.

 

chuẩn sẵn sàng để đối mặt với kết quả tồi tệ nhất.

 

Bà giữ Khang Vĩ những lời , để kéo dài thời gian cứu viện. Đan Du Quân là một mối bận tâm, khiến Trình Khúc Dung chú ý đến Khang Vĩ.

 

Nếu Đan Du Quân thật sự gặp nạn, Trình Khúc Dung hy vọng thể biện minh cho con gái vài câu. Khang Vĩ là bạn trai đầu tiên và cũng là duy nhất của con gái bà. Nếu con gái đến Tây Bắc, khi nghiệp đại học sẽ đưa Khang Vĩ về nhà… Ổn định, chẳng lẽ ? Du Quân từ bỏ lựa chọn định chắc chắn, Trình Khúc Dung thảm.

 

Mặt Khang Vĩ trắng bệch, môi run rẩy.

 

“Dì ơi, cháu chỉ sự chuẩn tâm lý là sẽ cứu Tiểu Đan, bất kỳ kết quả nào khác cháu đều thể chấp nhận. Cháu thể chuyện với dì nữa, cháu tìm Tiểu Đan.”

 

Khang Vĩ chạy ngoài, Thiệu Quang Vinh ngăn cản, cũng theo.

 

Hạ Hiểu Lan đỡ lấy Trình Khúc Dung:

 

“Dì Trình, chúng cùng theo , cháu tin chị Đan sẽ trời cao đối xử !”

 

Đây là chiều ngày thứ năm Đan Du Quân mất tích.

 

Hạ Hiểu Lan cảm thấy vẫn đến lúc từ bỏ.

 

Trình Khúc Dung cũng từ bỏ. Những lời với Khang Vĩ, phần lớn là chuẩn cho tình huống nhất, sự chuẩn tâm lý… Làm như Trình Khúc Dung đau buồn đến mức nào, mà vẫn còn lo lắng cho cảm xúc của Khang Vĩ. Trình Khúc Dung thật sự là một phụ nữ dịu dàng từ tận đáy lòng.

 

Đan Du Quân chỉ giống cha, mà còn giống .

 

Trình Khúc Dung lau khô nước mắt, cùng Hạ Hiểu Lan lên xe jeep, sự cùng của những khác, cũng tham gia hoạt động cứu hộ.

 

Ngày thứ năm, vẫn tìm thấy .

 

Lại thêm hai chiếc trực thăng đến tiếp viện.

 

Không ai từ bỏ việc tìm kiếm, Đội trưởng Hình thậm chí còn động viên :

 

“Vòng vây đang thu hẹp , chúng rà soát khu vực hoạt động của bầy sói mà tìm thấy quần áo dính m.á.u các vật dụng tương tự.”

 

Ngày thứ sáu, ba mươi tháng Chạp.

 

Hạ Hiểu Lan hô vang khẩu hiệu là tìm cùng ăn Tết, các đội viên cứu hộ mệt mỏi đều !

 

Ngày càng nhiều tham gia đội cứu hộ, chỉ dân làng ở thôn của em nhà họ Cao, mà cả những học sinh mà Đan Du Quân dạy, ngay cả những em nghiệp tiểu học năm ngoái và lên huyện học cấp hai, cha của các em cũng tham gia đội cứu hộ. Các thanh niên trai tráng chia thành từng nhóm, lùng sục khắp sa mạc.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-80-nang-dau-danh-da/chuong-176-di-oi-chau-chi-chap-nhan-mot-ket-qua.html.]

Ngay cả Hạ Hiểu Lan cũng nghỉ ngơi, Khang Vĩ thì khỏi .

 

Hai ngày ngủ , nhưng tinh thần của Khang Vĩ càng ngày càng hăng hái, đang đốt cháy tinh thần, tìm thấy thể dừng .

 

Thời gian trôi qua thật nhanh.

 

Từng phút từng giây trôi , đều là cuộc chạy đua với tử thần.

 

Khang Vĩ khao khát thấy pháo hiệu, bất kể nó b.ắ.n lên từ hướng nào, đều nghĩa là phát hiện tung tích của ba Đan Du Quân.

 

Anh sợ hãi pháo hiệu.

 

Sợ rằng thứ tìm thấy chỉ là những bộ quần áo dính máu, thậm chí là những bộ xương còn nhận dạng

 

9 giờ tối, nhiệt độ sa mạc thấp đến mức thể đông cứng cả ngón chân. Khang Vĩ dán mặt cửa sổ trực thăng xuống, sợ bỏ lỡ bất kỳ một chút hy vọng nào.

 

Thiệu Quang Vinh cố nén một cái ngáp, cũng hai ngày ngủ.

 

“Khang Tử, nghỉ một lát ?”

 

Khang Vĩ lắc đầu.

 

Thiệu Quang Vinh dám khuyên.

 

Phi công khó xử, mang theo dầu đủ, máy bay về.

 

Khang Vĩ đồng hồ:

 

“Tìm thêm 20 phút nữa!”

 

20 phút, thậm chí 30 phút, thực cũng ý nghĩa gì lớn. Nếu phương hướng đúng, tìm thêm 100 phút cũng vô ích.

 

tìm, Khang Vĩ cam lòng.

 

“Khu vực tìm .”

 

Phi công , nhưng vẫn bay về phía theo ý của Khang Vĩ.

 

Bạn trai của cô giáo Đan từ bỏ việc tìm kiếm, phi công thể hiểu .

 

Trực thăng bay ở tầm thấp.

 

Khang Vĩ cảm thấy mặt đất đen kịt thứ gì đó đang lóe lên.

 

“Quang Vinh, xem phía , cái gì ? Đồng chí phi công, hạ thấp xuống một chút nữa!”

 

Thiệu Quang Vinh lấy tinh thần xuống, những đốm sáng xanh lè, giống như những ngọn lửa ma trơi, trong đêm sa mạc trông đặc biệt đáng sợ.

 

Đèn pha chiếu xuống, phi công rõ:

 

“Là sói! Một bầy sói ở !”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

là một bầy sói.

 

Một bầy sói, ít nhất hơn mười con, tiếng cánh quạt kinh động, gầm gừ về phía trung.

 

Những con sói thật gan , thật sợ chết.

 

“Cho chúng xuống!”

 

“Khang Tử, điên ?”

 

Khang Vĩ điên, hét lên với Thiệu Quang Vinh: “Bầy sói kinh động mà chạy, phía thứ gì đó đang hấp dẫn chúng, nghĩ là cái gì?”

 

Một bầy sói đói điên cuồng, chỉ thể thức ăn hấp dẫn.

 

Thiệu Quang Vinh sững sờ, lập tức cũng theo.

 

Từ máy bay xuống, địa hình phía rõ như ban ngày, mấy tảng đá lớn, nhưng giống như thể giấu .

 

Bầy sói một nơi như quả thực kỳ lạ, Thiệu Quang Vinh ủng hộ việc xuống xem.

 

Độ cao bay hạ thấp xuống nữa, Khang Vĩ thấy một khe đá, chỉ rộng hơn chục cm, lớn khó qua… Tim Khang Vĩ đập thình thịch, nhảy xuống mặt đất, về phía khe đá.

 

Một tảng đá to bằng quả dưa hấu đang đè lên một thứ gì đó, Khang Vĩ dùng sức kéo .

 

Là một cuốn sách!

 

《Kỹ thuật trồng d.ư.ợ.c liệu》?

 

Ai loại sách … Là Tiểu Đan, Tiểu Đan dẫn đầu thành lập cơ sở trồng d.ư.ợ.c liệu ở địa phương!

Loading...