Trọng Sinh 80: Nàng Dâu Đanh Đá - Chương 124: Chu Thành, em nhớ anh
Cập nhật lúc: 2025-09-06 02:20:05
Lượt xem: 86
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Anh nên lập tức chạy đến Dương Thành nên bây giờ.
Quân đội kỷ luật, mới nghỉ phép dài ngày xong, căn bản thể nào duyệt thêm kỳ nghỉ nữa. Hơn nữa vội như , công việc cũng kịp sắp xếp.
lúc , điện thoại của Hạ Hiểu Lan gọi đến.
Chu Thành giận Hạ Hiểu Lan liều lĩnh, lo lắng cho an của cô. Tiếng “Hiểu Lan” của đặc biệt lớn, thấy ở đầu dây bên , giọng Hạ Hiểu Lan chút nghẹn ngào.
“Là em đây.”
“Chu Thành, em nhớ .”
Ngọn lửa giận trong lòng lập tức một gáo nước lạnh dập tắt, tim Chu Thành thắt .
Giọng của Hạ Hiểu Lan lắm.
“Hiểu Lan, em đang ở ?”
“Em đang ở Nhạc Dương… Em gặp chút rắc rối ở Dương Thành, nên gửi hàng về Thương Đô, còn thì xuống xe ở ga Nhạc Dương. Hôm nay em định mua vé về Thương Đô.”
Chu Thành thở phào nhẹ nhõm, là .
Anh thể thực sự giận Hạ Hiểu Lan : “Tình hình ở Dương Thành từ Bạch Chí Dũng , gần đây em đừng đến Dương Thành nữa, để xem giải quyết chuyện thế nào.”
“Vâng, chắc Tết em mới .”
Chu Thành , Hạ Hiểu Lan lẽ hy vọng thể giải quyết “Kha Nhất Hùng”.
Anh cũng vỗ n.g.ự.c đảm bảo. Đàn ông việc dựa miệng, cứ đặt kết quả mặt Hạ Hiểu Lan là . Trong đầu Chu Thành lóe lên nhiều ý nghĩ: “Lần em Dương Thành, sẽ bảo Khang Tử cùng em một chuyến.”
Chu Thành cho rằng giọng khác thường của Hạ Hiểu Lan là do tên cầm đầu lưu manh dọa sợ.
Lại rằng Hạ Hiểu Lan trải qua một giấc mộng lớn, nghĩ nghĩ , chỉ Chu Thành thể tâm sự cùng cô. Chuyện là bí mật lớn nhất của Hạ Hiểu Lan, với tâm trí của cô, thể nào đem bí mật cho bất kỳ ai . Bạn đời mật chừng cũng sẽ trở mặt thành thù, huống chi cô và Chu Thành mới chỉ bắt đầu.
Đời đến lúc già, bạn sẽ một rốt cuộc đáng tin cậy .
Hạ Hiểu Lan cũng định thử thách lòng .
Cô thấy giọng của Chu Thành, cảm thấy trái tim lơ lửng giữa trung đang từ từ hạ xuống. Cô đương nhiên là tồn tại thật sự, ở thời năm 1983, cô thậm chí còn sở hữu những thứ quý giá mà đời .
Có Lưu Phân thương cô, và yêu quý, cô còn theo cảm tính mà tìm một bạn trai.
Mối quan hệ với Chu Thành là sự yêu thích giữa nam và nữ, ràng buộc về nhà cửa, tài sản, địa vị lợi ích. Hạ Hiểu Lan cảm thấy mối quan hệ như thoải mái.
Cô sống thể hơn nữa.
Nghĩ đến điểm , giọng cô trở nên dịu dàng:
“Vâng, em sẽ đợi Khang Vĩ. Chu Thành, em cúp máy đây.”
“Về đến Thương Đô nhớ báo bình an… Anh cũng nhớ em!”
…
Không tìm thấy ở Nhạc Dương, Hạ Hiểu Lan chút mất mát, nhưng cũng coi như trút gánh nặng trong lòng.
Ngoài việc dấu vết sinh sống của “Hạ Hiểu Lan” , thế giới và trong trí nhớ của cô giống hệt . Sự tiên tri, kinh nghiệm sống và sự tu dưỡng tích lũy từ đời sẽ là chỗ dựa của cô kiếp . Giống như một chơi tham gia “thử nghiệm nội bộ” , xóa kinh nghiệm, Hạ Hiểu Lan nhanh lấy tinh thần.
Cô trả phòng khách sạn, mua một ít hoa quả và đường, mang đến đồn công an.
Hôm qua công an giúp đỡ, chạy ngược chạy xuôi tìm “họ hàng” cùng cô, Hạ Hiểu Lan đến để cảm ơn .
Quýt chỉ mới 5 hào một cân, vài đồng là thể mua một túi lớn. Thứ tính là quà cáp, cộng thêm hai túi đường cũng chỉ hơn chục tệ. Người công an giúp đỡ hôm qua cũng gì.
“Đồng chí, chúng thể nhận quà.”
“Đồng chí công an, đây chỉ là chút tấm lòng của , hôm qua ngài còn trả tiền giúp nữa mà.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-80-nang-dau-danh-da/chuong-124-chu-thanh-em-nho-anh.html.]
Hạ Hiểu Lan lúc đó thất hồn lạc phách, chính là công an họ Ngũ đưa cô đến khách sạn, còn ứng tiền phòng giúp cô. Hạ Hiểu Lan một là mang hoa quả đến, hai là đến trả tiền.
Công an Ngũ chịu nhận tiền của cô, Hạ Hiểu Lan đành dúi hoa quả tay .
Đồn công an , lôi lôi kéo kéo với một nữ đồng chí trẻ cũng kỳ cục, công an Ngũ đành đặt hoa quả lên bàn. Anh đồng cảm với cô gái tìm . Hạ Hiểu Lan một khuôn mặt dễ gây thiện cảm, chỉ cần cau mày một chút cũng thể thương cảm.
“Cô còn tìm tiếp ?”
“Không tìm nữa, hôm nay sẽ mua vé rời khỏi Nhạc Dương.”
Công an Ngũ im lặng một lúc, đội chiếc mũ bàn lên:
“Đi thôi, đưa cô ga.”
Hạ Hiểu Lan từ chối vài câu cũng từ chối ý của đồng chí công an nữa. Cô vẻ, lúc đúng là cần sự bảo vệ của công an nhân dân.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Khó khăn lắm mới mua một vé tàu đến Thương Đô, công an Ngũ mua hai cái bánh màn thầu nướng ở ga đưa cho Hạ Hiểu Lan:
“Nữ đồng chí trẻ ngoài chú ý an , đường cẩn thận!”
Hạ Hiểu Lan gật đầu.
“Cảm ơn ngài nhắc nhở.”
Cô còn thể đến Nhạc Dương nữa , cùng công an Ngũ cũng chỉ là bèo nước gặp , ý của khác cô sẽ luôn cảm kích.
Tiễn Hạ Hiểu Lan , công an Ngũ trở về đồn.
Bóc một quả quýt, thật sự ngọt đến tận đáy lòng. Công an Ngũ đem hoa quả và đường chia cho các đồng nghiệp trong đồn. Hạ Hiểu Lan gì khác biệt so với những dân khác? Chỉ là xinh , xinh và lễ phép. Không tìm thấy nên trông đặc biệt đáng thương.
Số phận tình cờ để công an Ngũ và Hạ Hiểu Lan giao , một cái thoáng qua, cuối cùng để ấn tượng sâu sắc.
…
Dương Thành.
Kha Nhất Hùng xong lời Tào Lục Tử , vẫn tủm tỉm.
“Đại ca, giận ?”
Kha Nhất Hùng ngạc nhiên : “Tại giận? Ta chỉ là quen với cô thôi. Ngươi xem, cô chỉ gan mà còn thông minh, chị dâu của các ngươi thích hợp ?”
Hai mà Tào Lục Tử cử theo để mất dấu Hạ Hiểu Lan, xe đến ga tiếp theo của Nhạc Dương, về Dương Thành. Thời gian và tinh lực đều tiêu tốn tàu, mà tình hình của Hạ Hiểu Lan gì.
Kha Nhất Hùng cũng giận.
Hạ Hiểu Lan sẽ đến Dương Thành, chỉ cần canh giữ ga tàu, sớm muộn gì cũng thể gặp cô. Còn lão già quen Bạch Chí Dũng đến truyền lời, bảo hành sự kín đáo một chút. Kha Nhất Hùng nghĩ, tại Bạch Chí Dũng bảo vệ cô ?
Là phụ nữ của Bạch Chí Dũng?
Theo Bạch Chí Dũng, gia nghiệp giữ , giang hồ lăn lộn , một tên lính nghèo thì tiền đồ gì!
Mặc dù Bạch Trân Châu đang bảo vệ, Bạch Chí Dũng cũng nhờ truyền lời, nhưng Kha Nhất Hùng cảm thấy Hạ Hiểu Lan là phụ nữ của Bạch Chí Dũng. Một tuyệt sắc giai nhân như cô, đàn ông bình thường giữ ?
Kha Nhất Hùng nhanh tìm sạp hàng mà Hạ Hiểu Lan lấy hàng.
Trần Tích Lương suýt nữa bỏ cả sạp.
“Ông chủ Trần, chúc mừng phát tài nha!”
“Hùng ca, việc gì ngài cứ dặn dò, ngài hút một điếu nhé?”
Thị trường bán buôn cá mè một lứa, gần ga tàu, đúng là địa bàn của Kha Nhất Hùng. Thái độ của Trần Tích Lương khiêm tốn, ăn thì dĩ hòa vi quý, ông gây rắc rối, phí bảo kê và tiền hiếu kính hàng ngày ông đều nộp đủ, thật Kha Nhất Hùng gọi ông gì.
Đợi Tào Lục Tử rõ ý đồ, Trần Tích Lương trong lòng chửi thầm, nó cũng quá xui xẻo! Dù là Hạ Hiểu Lan ông, đều xui xẻo, ăn dễ dàng , nộp “tiền hiếu kính”, còn gặp chuyện !
“Hùng ca, ạ, cô chỉ lấy hàng ở chỗ vài , địa chỉ và tình hình khác của …”
Kha Nhất Hùng vỗ vỗ vai Trần Tích Lương: “Ông chủ Trần, thích lừa .”