Trọng Sinh 80: Nàng Dâu Đanh Đá - Chương 1052: Suýt nữa bị nghèo đói bóp chết (3 càng)
Cập nhật lúc: 2025-09-11 03:34:06
Lượt xem: 467
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Ba nó, ông xem xem, động tĩnh gì ?"
Ăn cơm tối xong, chương trình giải trí gì, dân quê đều sớm rửa mặt lên giường ngủ.
Khoảng thời gian mới qua mùa thu hoạch gấp rút, những nông dân lao động cường độ cao cũng cần nghỉ ngơi tĩnh dưỡng. Cha của Dương Vĩnh Hồng cũng ngủ sớm, tiền điện đều trả, thể bật đèn thì bật đèn... nhà của Dương Vĩnh Hồng đặc biệt nghèo một chút, nhà cô ngay cả điện cũng .
Trước đây Dương Vĩnh Hồng cầm tiền về nhà, với cha Dương Kiệt ở Bằng Thành thể kiếm tiền, vẫn là nên lắp điện trong nhà, ông Dương xin lắp điện, bảo họ từ từ xếp hàng.
Bà Dương thắp đèn dầu, ông Dương cầm đèn khoác áo cửa xem xét.
Một chiếc xe con màu trắng đậu ngay cửa nhà ông, ông Dương hoảng sợ.
Dương Vĩnh Hồng xách theo vali, "Ba, hai hôm nay ngủ sớm thật, bạn học của con đến Ký Bắc thuận tiện đưa con về một chuyến, đây là bạn học của con Hiểu Lan!"
Hạ Hiểu Lan tủm tỉm gọi chú, tay cầm đèn dầu của ông Dương đều run rẩy.
Con bé Vĩnh Hồng , báo một tiếng dẫn bạn học về nhà?
"Vào , nhà ."
Dẫn về còn là bạn học bình thường, ngay cả đường huyện cũng thấy mấy chiếc xe con chạy, trực tiếp lái xe đến nhà bạn học thì giàu đến mức nào.
Là Hiểu Lan?
Hiểu Lan là bạn học nữ giới thiệu Vĩnh Hồng và A Kiệt đặc khu việc ?
Vợ chồng nhà họ Dương thấy Hạ Hiểu Lan cũng gì.
Ân tình đối với nhà họ Dương quá lớn, nếu Hạ Hiểu Lan đưa than trong ngày tuyết, nhà họ Dương hoặc là cả nhà bán máu, hoặc là để cho Dương Kiệt một sự tiếc nuối cả đời. Bà Dương nước mắt lưng tròng, với Hạ Hiểu Lan, sợ Hạ Hiểu Lan ghét bỏ, thật sự là ân tình quá lớn, cảm kích qua cũng chỉ mấy câu đó.
"Dì, cần như , con còn cảm ơn chị cả giúp đỡ của con, thành tích của chị cả ở trường , bản lĩnh của chị lớn!"
Sớm rằng cô nên để Dương Vĩnh Hồng ở cửa thôn, tự về huyện ở nhà khách.
Tối đến nhà họ Dương, nhà họ Dương náo loạn yên.
Nếu Dương Vĩnh Hồng ngăn ba cô , tối mịt ba cô sân bắt gà đến giết.
Hạ Hiểu Lan toát mồ hôi: "Trên đường ăn cơm xong , thật sự cần!"
"Hai đừng như nữa, cứ như Hiểu Lan thể yên tâm ở nhà ? Cô cũng chỉ ở một đêm, cô đối với nhà ơn lớn, đều ghi nhớ!"
Dương Vĩnh Hồng nhiều , mới ngăn phản ứng quá mức của cha .
Hạ Hiểu Lan giả vờ ngáp, "Chú, dì, chúng đều nghỉ ngơi sớm , đừng phiền nữa."
Bà Dương cuối cùng cũng việc để , vội vàng trải giường, lấy chiếc chăn mới trong nhà. Tối nay Hạ Hiểu Lan và Dương Vĩnh Hồng ngủ chung một giường, Dương Vĩnh Hồng run run chiếc chăn mới : "Chiếc chăn là để xuất giá, thôn chúng nghèo, phần lớn nhà gả con gái chỉ một chiếc chăn của hồi môn, kết quả chăn xong mấy năm, vẫn gả !"
Hạ Hiểu Lan kỳ lạ: "Vậy đang yên đang lành, chăn ?"
Chăn mới ngày thường đè trong hòm vô dụng, thực một mùi ẩm, cũng may chăn đệm cũ của Dương Vĩnh Hồng tuy cũ, nhưng dọn dẹp sạch sẽ, chính Hạ Hiểu Lan cũng từng ngủ giường trải rơm, gì đáng ghét.
Trong bóng tối mịt mùng, thấy biểu cảm của Dương Vĩnh Hồng, giọng cũng gợn sóng:
"Không là thời hạn, điều kiện nhà cô cũng , sớm nên lấy chồng. Năm đầu tiên học , bệnh nặng, trong nhà cần tiền gấp, một gia đình ở thị trấn chúng giàu , cưới con trai của họ, sẽ cho một khoản tiền để nhà vượt qua khó khăn. Lúc đó áp lực lớn, khác con gái học nhiều sách ích gì, mắng hiếu thuận, bệnh cũng đành lòng, liền thu dọn đồ đạc về nhà. Hai nhà đều chuyện hôn sự xong, cho chiếc chăn của hồi môn, thiếu chút nữa, lấy chồng."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-80-nang-dau-danh-da/chuong-1052-suyt-nua-bi-ngheo-doi-bop-chet-3-cang.html.]
Hạ Hiểu Lan thầm thở dài, " cuối cùng chị đổi ý."
" , đổi ý, đặc biệt hổ nhận tiền của nhà , chữa khỏi bệnh cho c.h.ế.t cũng chịu cưới. Thầy giáo của trường chạy đến nhà mấy , học một năm tuyệt đối thể thi đỗ, chính cũng cam lòng."
Cuối cùng ba cô còng lưng, cúi đầu đến nhà đính hôn, thể nào thuyết phục Dương Vĩnh Hồng, bằng để em gái thứ ba của nhà họ Dương đính hôn cho con trai của họ.
"Gia đình đó thật sự phúc hậu, em gái thứ ba của lúc đó mới 13 tuổi, đối phương cũng , chỉ bảo ba một giấy nợ, khoản tiền sính lễ đó, coi như là cho chúng mượn, hôn sự liền nhắc đến nữa."
Số tiền , mãi đến năm nay mới trả hết , cho nên Dương Kiệt kết hôn trong nhà tiền dư thừa.
Chuyện như chỉ xảy với một Dương Vĩnh Hồng, chuyện của Dương Vĩnh Hồng chỉ là một hình ảnh thu nhỏ của thời đại, nếu đổi vận mệnh của , con cháu nhà nông trả giá nhiều hơn so với những trẻ tuổi trong thành phố.
Cả gia đình hợp sức nuôi một sinh viên trường cũng dễ dàng, nhà họ Dương còn dám để cả năm đứa con học, thật là dễ dàng.
Chủ đề nặng nề, Hạ Hiểu Lan cũng gì.
Cô thể giúp đỡ Dương Vĩnh Hồng, nhưng cả nước, còn hàng ngàn hàng vạn gia đình tình huống giống như nhà Dương Vĩnh Hồng.
Dương Vĩnh Hồng một lòng kiên trì vượt qua , cô chứng minh cho những đó thấy, chỉ thể thi đỗ đại học, mà còn thi trường đại học nhất.
Vậy những từ bỏ giữa chừng thì ?
Thậm chí còn cơ hội để Hạ Hiểu Lan quen .
Hạ Hiểu Lan luôn cảm thấy lòng cứng, nhưng lúc ngay cả cô cũng mê mang. Cô thể đổi cuộc sống của , kiếm tiền cho , nhưng môi trường chung đổi thế nào?
"Ngủ , tỉnh dậy ngày mai là một ngày mới, những ngày tháng khó khăn của chị đều qua, dù là chị, là những khác trong nhà, cuộc sống sẽ ngày càng hơn!"
Hạ Hiểu Lan cảm thấy suy nghĩ .
Đỗ Triệu Huy lập tức quyên tặng mấy trăm vạn cho trường đại học, tài lực như cô hiện tại .
ngoài việc quyên sách cho trường, cô là thể điều gì khác ?
Không giúp tất cả , thể giúp một tính một , lẽ đối với cô chỉ là một chút tiền lẻ, nhưng đối với khác đổi vận mệnh.
Hạ Hiểu Lan cẩn thận suy xét chuyện .
Sáng sớm hôm , vẫn ngăn cha Dương Vĩnh Hồng g.i.ế.c gà, dù khi cô và Dương Vĩnh Hồng tỉnh dậy, mùi canh gà bay khắp sân, trong bát của Hạ Hiểu Lan hai cái đùi gà lớn.
Con gà c.h.ế.t thể c.h.ế.t vô ích, để con gà già của nhà họ Dương c.h.ế.t ý nghĩa, Hạ Hiểu Lan gặm sạch hai cái đùi gà.
"Chú, dì, ngày mai con đến đón Vĩnh Hồng, cảm ơn sự khoản đãi của hai !"
Lúc Hạ Hiểu Lan lái xe rời , cả thôn đều đang vây xem.
Nghe là bạn học của Dương Vĩnh Hồng, nhiều đều đang suy nghĩ, nếu đây là một bạn học nam thì bao, nhà họ Dương cũng lo gì.
con bé Dương Vĩnh Hồng quả thực bản lĩnh, Đại học Thanh Hoa là học uổng công, đưa Dương Kiệt ngoài hai tháng, gom đủ tiền sính lễ của nhà gái. Một chú họ của Dương Vĩnh Hồng tiến gần:
"Cháu cho chú , tiền ở phương nam là thật sự dễ kiếm, khắp nơi đều tiền nhặt?"
Dương Vĩnh Hồng dở dở , "Chú, thể khắp nơi đều nhặt tiền, nhất vẫn là bằng cấp, bằng cấp thì tay nghề, Dương Kiệt cũng là ở công trường của của bạn học đánh tạp, còn gọi nó về học đại học."
Nói , vẫn là học hành?
Người đàn ông trung niên lông mày những nếp nhăn sâu, con cái nhà họ Dương quả thực là tấm gương, dù Dương Kiệt cũng là một học sinh trung học, thời buổi cho con học, chỉ thể cày ruộng.