Trọng Sinh 80: Nàng Dâu Đanh Đá - Chương 099: Ước mơ viên mãn tha thiết! (2)
Cập nhật lúc: 2025-09-27 01:15:18
Lượt xem: 215
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đối mặt với lời khen, Hạ Hiểu Lan thể gì đây?
Chỉ thể khiêm tốn mỉm !
Chuyện của Tiểu Vưu và Thiệu Quang Vinh, liên quan đến Thiệu Lập Dân. Trong một dịp công khai như thế , cô là thiết kế bảo tàng, còn ông là lãnh đạo, thế nào để giao tiếp với lãnh đạo, Hạ Hiểu Lan vẫn kinh nghiệm.
Thiệu Lập Dân lượt bắt tay với , trọng điểm là chuyện với cha con Từ Trọng Dịch.
Ông hỏi khi nào họ chuẩn khởi động các dự án khác.
Một dự án kiếm tiền như bảo tàng xây dựng nhanh, hiệu quả mang cũng thật phi thường, những mảnh đất khác mà nhà họ Từ mua thì ?
Hai bên đều những lời khách sáo, bà cụ Vu kéo Hạ Hiểu Lan sang một bên:
"Đây là nhà họ Thiệu ?"
"Vâng, bác cả của Thiệu Quang Vinh, thương ."
Bà cụ Vu trợn trắng mắt, "Ta thấy còn bằng chú hai của Khang Vĩ thương nó."
Yêu thương thật sự là lý lẽ.
Cho dù đứa trẻ hư hỏng, đó cũng là con cháu nhà , cũng nuông chiều, sự yêu thương như tuy chắc đúng, nhưng cũng bảy phần là thật! Nếu vi phạm ý nguyện của đứa trẻ, đánh danh nghĩa vì cho nó mà ép buộc quyết định, loại yêu thương đó pha tạp những thứ khác.
Hạ Hiểu Lan đưa ý kiến, "Dù chuyện của Thiệu Quang Vinh và Tiểu Vưu hai đều rõ, nhà họ Thiệu còn ý kiến gì? Chú Thang nếu một lòng chữa bệnh cho cô út, rảnh để ý đến nhà họ Thiệu, e là cũng chất vấn họ một phen!"
Cho nên nhà họ Thiệu nếu điều, thì đừng chủ động tiến tới.
Tưởng ai bênh vực Tiểu Vưu ?
Ai cũng cô là một đứa trẻ mồ côi mang theo thực vật, mà của Thiệu Quang Vinh còn chạy đến với Tiểu Vưu những lời vô nghĩa đó. May mắn là lúc đó Tiểu Vưu khả năng chuyển viện cho đến Bằng Thành. Nếu cô vẫn còn là nhân viên bán hàng ở Lam Phượng Hoàng tại Kinh Thành, cũng chỉ thể chịu đựng sự khinh bỉ, vì giữ lòng tự trọng mà liên tục thề thốt với Thiệu Quang Vinh rằng sẽ bao giờ trèo cao nhà họ.
Toàn là gì .
Mặc dù quen Thiệu Quang Vinh mấy năm, ngay cả Hạ Hiểu Lan cũng giao tiếp với nhà họ Thiệu.
Trong lễ khánh thành, Từ Trọng Dịch trưng bày vài món đồ sưu tầm trong nhà, mời các vị lãnh đạo tham quan bảo tàng. Bất kể văn hóa , nơi đều tỏ văn hóa một chút.
Nhà họ Từ bỏ nhiều tiền như , chỉ để xây một cái bảo tàng để trưng bày mấy cái chai lọ bình gốm đó ?
Thực mấy thật lòng tán đồng.
Bà cụ Vu căn bản quan tâm, bà trưng bày những thứ đó cũng để lấy lòng ai, mà là để cho chúng một nơi cất giữ, cũng để chúng mai một.
Đồ , luôn thưởng thức chúng.
Đây là lịch sử của nhà họ Vu, cũng là lịch sử qua của Trung Quốc, là tài nghệ của những thợ giỏi, là ý nghĩa mà thời gian ban tặng... Hạ Hiểu Lan tự tĩnh tâm dạo hết các gian trưng bày, bà cụ Vu giảng giải, cũng cảm thấy nội tâm yên bình.
Tina đang xem một cái bình hoa.
Từ Trọng Dịch cách cô hai mét:
"Cái bình ông nội con thích, hồi nhỏ nghịch ngợm, từng cuộn sách cổ cất giấu trong bình, bà nội con góc tường hoa mai nở, chiết cành cắm bình, dám thú nhận, chỉ thể bà nội con đổ đầy nước trong ..."
Từ Trọng Dịch bên cạnh Tina, cô liền căng thẳng.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
khi ông kể chuyện nghịch ngợm hồi nhỏ của , cô chút tò mò.
"Sau đó thì ạ?"
"Sau đó nước ướt hết sách cổ, hoa mai thì ngắm , ông nội con thở ngắn than dài mấy ngày. Quyển sách cổ đó vô cùng quý giá, mà ông cũng là sẽ đánh một trận."
Cho nên những thứ , chỉ là đồ cổ trân bảo, mà còn là ký ức về "gia đình" của Từ Trọng Dịch, là những thứ ông thể nào vứt bỏ.
Tina dĩ nhiên từng gặp "ông nội".
qua từ miệng bà cụ Vu và Từ Trường Nhạc, ông là một sách nho nhã.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-80-nang-dau-danh-da/chuong-099-uoc-mo-vien-man-tha-thiet-2.html.]
Đối với Từ Trọng Dịch và Từ Trường Nhạc đều là ân cần dạy dỗ, bất kể họ nghịch ngợm thế nào, bao giờ động tay động chân với họ.
Một "ông nội" như , cô gặp.
Ông cụ cũng chờ đến ngày con cháu đoàn tụ.
Cho nên Từ Trọng Dịch mới căm hận Trương Gia Đống, ngọn nguồn bi kịch của nhà họ Từ.
Còn cô, vẫn luôn vương vấn "tình cha" của Trương Gia Đống, điều chắc chắn Từ Trọng Dịch khó xử, phiền lòng!
Làm khó Từ Trọng Dịch mà ông vẫn luôn chịu đựng cô.
"Con xin , con..."
"Không , Tina, con là con gái của , con là con cháu nhà họ Từ, con chỉ là lạc đường quá lâu, chúng nguyện ý dành thời gian để chờ con trở về."
Từ Trọng Dịch cảm thấy bây giờ hạnh phúc!
Không thể "nhà họ Khâu", ông một chút cũng tiếc nuối.
Điều ông cầu mong chính là một nhà đoàn viên!
Bây giờ, tâm nguyện của ông đạt thành, Tina chấp nhận phận của , nếu sẽ trở về tham dự lễ khánh thành.
Bảo tàng xây xong.
Bảo vật đồ cổ của nhà họ Từ nơi để , nhà họ Từ cũng đoàn tụ, đây chính là sự viên mãn mà Từ Trọng Dịch tha thiết ước mơ.
Hạ Hiểu Lan phiền Tina và Từ Trọng Dịch. Hôm nay là một khởi đầu , hai cha con thể bình tĩnh chuyện, sớm muộn gì cũng sẽ bước bước tiếp theo, Tina sẽ coi Từ Trọng Dịch là cha.
Hạ Hiểu Lan mừng cho bà cụ Vu.
Khi lễ khánh thành và tham quan đều kết thúc, thư ký của Thiệu Lập Dân gọi cô :
"Đồng chí Hạ, lãnh đạo gặp cô."
Hạ Hiểu Lan theo qua, xe của Thiệu Lập Dân đang đợi cô ở một chỗ khuất.
"Ngài..."
"Tiểu Hạ, chúng tuy gặp mặt nhiều , nhưng cũng là đầu giao tiếp. Ở đây cũng ngoài, cháu cứ gọi là chú Thiệu là ."
"Chú Thiệu, chú chuyện gì dặn dò cháu ạ?"
Thiệu Lập Dân thấy cô ngoan ngoãn, cũng dịu giọng :
"Chủ yếu là hai việc, một là chuyện của Quang Vinh và em họ cháu. Chuyện tình cảm của trẻ tuổi can thiệp, họ ở bên , cũng do quyết định. Ta chỉ mặt của Quang Vinh lời xin , cô nên tìm đến em họ cháu như , hy vọng sự lỗ mãng của cô , gây tổn thương quá lớn cho em họ cháu."
Lời của Thiệu Lập Dân chân thành, Hạ Hiểu Lan trong lòng thầm mắng cáo già, nhưng miệng cũng giả dối như ông:
"Chú Thiệu, chuyện cháu tiện mặt em họ quyết định, cháu cho rằng ngài càng gì xin . Chú Thiệu ngài luôn sáng suốt, đây ở Thương Đô cháu cũng nhận sự giúp đỡ của chú, đối với con của ngài cháu tin tưởng vô cùng!"
Phải xin , cũng là của Thiệu Quang Vinh tìm Tiểu Vưu.
Tiểu Vưu bây giờ đang ở Mỹ, đây cũng nước ngoài.
Lời xin vô cùng thành ý, là đương sự với đương sự, Hạ Hiểu Lan trung gian chuyển lời "xin ".
Thiệu Lập Dân cũng ý của cô.
Hạ Hiểu Lan thì dễ , nhưng thái độ kiên quyết, ông cũng tức giận:
"Vậy tiếp chuyện thứ hai, trung tâm thương mại Á Tế Á, Tiểu Hạ cháu cũng là một trong những cổ đông. Bảo tàng mà cháu thiết kế khánh thành và sử dụng, khi nào Á Tế Á khai trương? Ta thấy nó chiếm giữ vị trí vàng ở quảng trường Nhị Thất, cứ để ở đó... Bây giờ cái trung tâm thương mại , các cháu rốt cuộc tính thế nào, thể cho rõ !"
Từ cửa sổ xe , thể thấy trung tâm thương mại Á Tế Á.
Xây xong khai trương, cũng là chuyện hiếm.
Người tích cực nhất ban đầu là Chư Toại Châu, đang ở Quỳnh Đảo vui đến quên cả trời đất. Hạ Hiểu Lan cảm thấy, chính đổi quy luật lịch sử, cô bây giờ cũng đang suy nghĩ chuyện , Chư Toại Châu cần Á Tế Á nữa ?!