Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 97: Cô nói không sai, Trung học Linh Sơn không thể thiếu cô
Cập nhật lúc: 2025-12-09 11:37:48
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ý nghĩ rời thị trấn lên Hải Thành thì , nhưng lúc .
Thẩm Thần Minh ở nhà, cô thể tùy tiện rời , cô giữ gìn mái ấm của , chờ trở về.
Hiệu trưởng trường Trung học Số 1 là thoáng, cảm thấy cách của đúng, lập tức xin : "Thật ngại quá! Cô Tần! Là Quách Đức Minh hẹp hòi .
Cô sai, Trung học Linh Sơn thể thiếu cô, cô, kỳ thi đại học năm của lũ học trò chắc chắn sẽ hỏng bét."
"Cảm ơn hiệu trưởng thấu hiểu!"
Tần Song Song khâm phục tầm và sự rộng lượng của vị hiệu trưởng , cô chỉ mới nhắc khéo, lập tức hiểu .
"Đây là nên thôi." Quách Đức Minh áy náy một tiếng, "Cô Tần là từng gặp ít để tâm nhất đến sự mất cá nhân, nếu là giáo viên khác, chắc chắn nhận lời ngay việc đến Hải Thành ."
"Ha ha ha! Ngài đừng trách điều là ." Tần Song Song vẫy tay, " cũng là bất đắc dĩ, một chân bước Trung học Linh Sơn, dù thế nào cũng dẫn dắt cho xong đám học sinh cuối cấp năm nay .
Học sinh chăm chỉ học tập, chúng thể tùy tiện bỏ rơi giữa chừng, như thế thật trách nhiệm."
"Phải! Hành động tận tâm trách nhiệm của cô đáng biểu dương." Quách Đức Minh giơ ngón tay cái khen ngợi Tần Song Song, "Cô xem thế ? Chuyển danh ngạch dạy của cô về trường chúng , tháng Năm năm tham gia kỳ thi chứng chỉ sư phạm, nghĩ với năng lực của cô, chắc chắn sẽ thi đậu."
"Hiệu trưởng Lý cũng sắp xếp cho như ." Tần Song Song nhắc đề nghị của Lý Duy Nhất dành cho cô với Quách Đức Minh, "Tháng Năm năm nhất định sẽ đến Hải Thành tham gia kỳ thi, dù đậu cũng tự tranh thủ một ."
Nghe Lý Duy Nhất sắp xếp xong xuôi, trong mắt Quách Đức Minh lộ chút tiếc nuối.
Vốn dĩ thể cứu vãn tình thế theo cách khác, chuyển tư cách dạy của Tần Song Song về Trung học Số 1, năm khi cô thi xong, kỳ thi đại học của lứa học sinh cuối cấp năm nay kết thúc, thì tìm cách điều động cô về Trung học Số 1.
Còn giáo viên tiếng Anh cấp ba của Trung học Linh Sơn, lắm thì để Sở Giáo d.ụ.c điều một khác đến là xong.
Không ngờ Lý Duy Nhất nhanh chân sắp xếp xong , can thiệp sẽ thật thích hợp.
"Đề nghị của Hiệu trưởng Lý , dựa năng lực của cô Tần, chứng chỉ sư phạm chắc chắn nắm chắc trong tay."
"Ha ha ha! cũng nghĩ ." Tần Song Song khiêm tốn.
Chứng chỉ sư phạm kiếp cô từng thi qua, cũng khó lắm, dù đề bài khác biệt, ôn tập một chút ắt cũng thể qua.
Quách Đức Minh cô đầy khí thế hăng hái, phóng khoáng hài hước như , cũng theo. Bỗng cảm thấy nếu thể trở thành cấp cấp với cô Tần, thì bạn bè cũng .
Hai chuyện ngoài, chừng khỏi cổng Nhà Văn hóa.
Tần Song Song bước , Trương Đức Văn dẫn theo một ông lão tóc hoa râm, ánh mắt sáng ngưng tới.
"Cô Tần! Đây là Bí thư của chúng , Mạnh Quốc Hào."
Quách Đức Minh Tần Song Song việc, gật đầu với cô, coi như chào hỏi, .
Mạnh Quốc Hào Tần Song Song trẻ tuổi, trầm tĩnh vững vàng, thấy hài lòng, giơ tay bắt tay cô, vô cùng ơn.
" Cô Tần! Hôm nay cô thật sự giúp xưởng chúng một tay nhiều. Nếu cô dịch kịp thời, chúng mù mờ ký cái hợp đồng bất lợi , thì thật với các đồng chí việc vất vả trong xưởng."
Lý Duy Nhất, Khổng Thiếu Khanh, cùng các học sinh Trung học Linh Sơn, ai nấy đều cảm thấy vẻ vang.
Cô Tần khen ngợi là giáo viên của trường họ.
Cô Tần lợi hại, tay một cái giải quyết nguy cơ tiềm ẩn trong hợp đồng của Xưởng May Khải Thịnh, cả giám đốc lẫn bí thư đều chạy tới cảm ơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-97-co-noi-khong-sai-trung-hoc-linh-son-khong-the-thieu-co.html.]
Bản Tần Song Song cảm thấy gì to tát, chỉ là dịch một bản hợp đồng mà thôi, căn bản phức tạp như trong tưởng tượng.
"Bí thư khen quá lời . gặp nên dịch thôi, ngoài chẳng gì, với cũng nhận tiền dịch , tính là giúp đỡ, chỉ là dịch vụ thù lao thôi."
"Ha ha ha! Cô Tần khiêm tốn mà đáng yêu, thích." Mạnh Quốc Hào càng cô bé lanh lợi thông minh càng cảm thấy ưng ý, "Nghe cô còn mấy thứ tiếng nước ngoài? Cô Tần! Không, gọi cô là nhóc nhé! Như thế tỏ ông cháu thiết hơn."
"Được ạ."
Tần Song Song phản đối, chỉ là một cách xưng hô, lão nhân vui vẻ là , gì quan trọng. Nhìn tuổi tác của ông cũng tương đương với ông nội cô , gọi là nhóc cũng .
Mạnh Quốc Hào vui vẻ , giọng điệu mật: "Nhóc! Xưởng chúng khá nhiều việc thủ công cần giao khoán, bên cháu bao nhiêu ?"
"Bao nhiêu ạ?" Tần Song Song gãi gãi đầu, áy náy trả lời, "Cái cháu thật sự . Ước chừng sơ sơ, hơn ba mươi là ."
"Đều là quân tẩu cả ?"
Tần Song Song gật đầu: "Vâng ạ! Họ đến từ khắp nơi cả nước, ngũ hồ tứ hải, ở thị trấn chúng cháu bày sạp buôn bán.
Có học thức, tuổi tác cao, kinh doanh , chỉ thể ở nhà rảnh rỗi, nếu việc thủ công giao cho họ , kiếm chút tiền mua rau, thì thật là quá ."
Trương Đức Văn và Mạnh Quốc Hào , đó ánh mắt rời .
"Nhóc! Việc chúng sẽ nghĩ cách, đảm bảo giải quyết vấn đề cháu nêu . Còn một thỉnh cầu khó , mong cháu đồng ý. Sau nếu hợp tác với các bạn nước ngoài khác, cháu thể cùng phiên dịch ?"
Tần Song Song suy nghĩ một chút, từ chối: "Chỉ cần cháu thời gian, đảm bảo sẵn sàng giúp đỡ."
Mạnh Quốc Hào vui mừng khôn xiết, liên tục cảm ơn: "Cảm ơn! Cảm ơn! Nhóc! Vậy chúng cứ thế thỏa thuận nhé, từ nay về cháu chính là phiên dịch chuyên dụng của Xưởng May Khải Thịnh chúng .
Có chuyện gì, sẽ phái xe đến Trung học Linh Sơn đón cháu. Việc thủ công sẽ lập tức bảo Đức Văn sắp xếp, ngày mai chuyển đến cho cháu."
"Thật ư?" Tần Song Song tâm trạng vô cùng , ha hả, "Ông Mạnh! Ông cũng quá tuyệt vời. Vậy chúng cứ thế thỏa thuận nhé, cháu về tìm bàn bạc, cử riêng một liên lạc với các ông."
"Tốt! Tốt! Tốt!" Mạnh Quốc Hào gật đầu liên tục, "Vậy cứ thế thỏa thuận nhé, nhóc! Chúng đây, việc chắc chắn còn phiền cháu."
"Ừm ừm! Cứ thoải mái phiền, cháu ý kiến, tạm biệt ông Mạnh!"
Vân Vũ
"Tạm biệt nhóc!"
Khổng Thiếu Khanh theo chiếc xe của Trương Đức Văn và Mạnh Quốc Hào rời , từ đầu đến cuối đều khuôn mặt ngơ ngác.
Cảm thấy cô Tần thật quá giỏi, đến Hải Thành một chuyến, những thi đấu đoạt giải, còn kiếm tám trăm tệ, nhận một lô việc thủ công, nhiều các trường trung học ở Hải Thành mời điều về trường họ.
Nhiều hạng mục như , bất kể lấy hạng mục nào cũng đều là thứ đè bẹp khác, huống chi là nhiều hạng mục tập trung một cô , thật đúng là thần kỳ.
Tiễn Mạnh Quốc Hào , Lý Duy Nhất gọi đến trạm xe đường dài để mua vé về nhà.
Lúc , xe ở trạm xe đường dài thể đón họ xuống gần Nhà Văn hóa dọc đường. Về thì đến trạm xe đường dài mua vé lên xe, xe đường dài sẽ đón khách giữa đường.
Hôm nay trong túi tiền, thêm đó thời gian gấp gáp, Lý Duy Nhất tính toán hào phóng một chút, thuê một chiếc xe ba gác, đưa trực tiếp họ đến trạm xe đường dài.
Đây đều là do học sinh và giáo viên kiếm , tiêu một chút cũng là nên. Nếu lỡ chuyến xe về, tối còn ở nhà trọ, còn ăn cơm, sẽ tốn kém nhiều hơn.