Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 93: Phương thức thanh toán có vấn đề

Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:45:56
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Có đạt giải là một chuyện, nhưng chuẩn nghiêm túc , một thái độ là chuyện khác.

Thái độ của Trung học Linh Sơn mà!

Giáo viên và học sinh chuẩn vô cùng chu đáo, chắc chắn sẽ để thất vọng trong cuộc thi sắp tới.

Tần Song Song quan tâm khác thế nào, cô chỉ giúp đỡ thanh niên mắt. Những việc khác cô , nhưng phiên dịch ngoại ngữ thì cô thể giúp một tay.

Hợp đồng dài, chỉ mất hơn bốn mươi phút là dịch xong, thanh niên bên cạnh phấn khích hồi hộp.

“Cô ơi! Cô quá giỏi , nhanh như dịch xong . Cảm ơn cô! Cảm ơn! Thật sự cảm ơn cô nhiều!”

Anh cầm lấy bản hợp đồng Tần Song Song dịch xong, kỹ một lượt, khi phát hiện vấn đề trong điều khoản thanh toán, trong mắt lóe lên một tia bất mãn.

Hóa bản hợp đồng quả thật vấn đề, quả thật gừng càng già càng cay, Bí thư quả là nhiều tuổi, trải nghiệm nhiều, bọn ngoại quốc nhúc nhích là chúng gì.

Chúng nhiệt tình đưa hợp đồng đến tay họ, hóa ý , vặt lông họ một cách thâm độc.

May mà cô giáo giúp dịch thuật, nếu mù quáng ký kết hợp đồng, những bộ công nhân nhà máy công, mà còn chịu tổn thất một khoản tiền nguyên liệu khổng lồ.

“Cô ơi! là Trương Đức Văn, xưởng trưởng của Xưởng May Khải Thịnh. Cảm ơn cô cung cấp dịch vụ phiên dịch nhanh chóng và thuận tiện cho chúng , đây là thù lao xứng đáng của cô.”

Trương Đức Văn từ túi quần bên lấy một xấp tiền, từ túi quần bên lấy một xấp nữa, gộp đưa tới.

Tần Song Song vội nhận lấy, mà tiên tự giới thiệu: “ tên là Tần Song Song, là giáo viên tiếng Anh thế cấp ba của Trung học Linh Sơn, cũng là một quân tẩu.

chỉ giỏi tiếng Anh, mà còn thông thạo tiếng Pháp, tiếng Nga, tiếng Đức, tiếng Nhật, tiếng Tây Ban Nha. Bản hợp đồng ngắn, gì khó khăn, cũng mất mát gì, chỉ tốn chút thời gian mà thôi.

Tiền thì cần , cứ coi như chúng kết bạn. Xưởng may chắc hẳn cũng nhiều công việc thủ công cần gia công bên ngoài nhỉ! hy vọng thể ưu tiên xem xét giao cho chúng .”

Trương Đức Văn lời của Tần Song Song chấn động, một lúc lâu mới kịp phản ứng.

“Cô Tần! Trình độ tiếng Anh của cô như , tại chỉ là giáo viên thế? Cô thông thạo nhiều ngoại ngữ như , tại dạy ? Đến nhà máy chúng đảm nhận phiên dịch thì ? Tiền lương bao nhiêu tùy cô .”

“Không ! Trường chúng tuyển giáo viên tiếng Anh, nếu dạy , thì khối cấp ba sẽ dạy tiếng Anh.” Tần Song Song nhíu mày một tiếng, “ ở khu gia thuộc đơn vị, con em trong khu gia thuộc chúng cũng đang học tại Trung học Linh Sơn.”

Nghe , Trương Đức Văn lập tức hiểu .

Cô Tần là quân tẩu, cô dạy vì bản , mà là để học sinh Trung học Linh Sơn tiết tiếng Anh mà học.

Ngay lập tức, Trương Đức Văn lời của Tần Song Song cho cảm động. Một năng lực ngoại ngữ xuất chúng như , nhưng sẵn sàng chịu “chôn chân” ở một trường trung học để dạy , mà đến Hải Thành phát triển.

ngốc nghếch? Có ngu ngốc? Không suy nghĩ cho bản nhiều hơn, kiếm nhiều tiền hơn ?

Không, .

Vân Vũ

chỉ khối cấp ba Trung học Linh Sơn giáo viên tiếng Anh.

Chỉ là một nguyện vọng nhỏ nhoi như , nhưng ai cũng thể .

“Cô Tần! khâm phục sự lựa chọn của cô. Có thể cho , tại nhận gia công các công việc thủ công bên ngoài ?”

Tần Song Song thản nhiên đáp: “Trong khu gia thuộc đơn vị chúng nhiều quân tẩu là từ nông thôn các nơi đến, nhiều học vấn, bảo họ ngoài tìm việc căn bản là thể.

nghĩ, thể tìm một công việc thủ công, hoặc là gia công quần áo đơn giản cũng . Để họ mang về nhà , kiếm thêm chút tiền trang trải cuộc sống gia đình.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-93-phuong-thuc-thanh-toan-co-van-de.html.]

Trương Đức Văn xong, trong lòng cảm thấy chua xót, nghẹn ngào. Vị cô giáo Tần tuổi còn trẻ, nhưng khắp nơi đều nghĩ cho khác, thực sự khiến khâm phục.

Sau đó, hỏi: “Một tháng lương dạy của cô là bao nhiêu?”

“Sáu mươi tệ.” Tần Song Song thành thật trả lời.

Sáu mươi tệ? tiền thù lao dịch thuật cô nhận là tám trăm tệ, nhiều hơn tiền cô kiếm một năm dạy . Ấy mà cô nhận, chỉ dùng tiền để đổi lấy một công việc thủ công mà các quân tẩu đều thể .

Cô Tần tài hoa hơn , giọng dịu dàng dễ , gương mặt xinh xắn đáng yêu, đôi mắt vô cùng linh hoạt, lên còn hai lúm đồng tiền nông nông.

Khi khác, ánh mắt cô chân thành trong sáng, hề mang theo một chút tính toán nào, quả hổ là một giáo viên dạy dỗ.

“Vậy , tiền dịch thuật cô cứ cầm lấy, còn chuyện công việc thủ công, sẽ về báo cáo với Bí thư, thể tranh thủ bao nhiêu sẽ cố gắng hết sức cho cô.”

Trương Đức Văn nhét tiền tay Tần Song Song, cầm hợp đồng bỏ cặp. Anh nhanh chóng về, báo cáo những điểm mờ ám trong hợp đồng với Bí thư, xem nên xử lý như thế nào.

về đây, nếu công việc thủ công kết quả, sẽ tự đến Trung học Linh Sơn tìm cô.”

“Vâng! Vậy khách sáo nữa.”

Tần Song Song tiền đối phương nhét cho , từ chối thêm nữa. Thuê mảnh đất trống cần nộp một khoản tiền, nhà Lưu Thục Anh chắc chắn lấy nổi, cô sẽ tạm ứng .

Vậy thì cô sẽ dùng tiền kiếm hôm nay .

Tiền xây cửa hàng cũng , về nhà lập tức tìm sắp xếp. Mùa đông đến , trời mưa tuyết suốt, chỗ che mưa che gió, đến ăn sáng cũng bất tiện, sẽ ảnh hưởng đến việc kinh doanh.

Bỏ tiền túi xách, Tần Song Song từ biệt Trương Đức Văn, nhà ăn dùng bữa.

Lý Duy Nhất và Khổng Thiếu Khanh giữ phần cơm cho cô, cô vội vàng xuống, ăn ngấu nghiến.

Sau khi ăn cơm, Lý Duy Nhất và Khổng Thiếu Khanh đều im lặng, hỏi cô về chuyện phiên dịch, bởi thực sự quá nhiều ở đó, hỏi sợ sẽ khiến Tần Song Song khác dè bỉu.

Một giờ rưỡi chiều cuộc thi bắt đầu, Trung học Linh Sơn xếp ở vị trí thứ hai lên sân khấu.

Đến lượt họ lên sân khấu, Tần Song Song lượt bắt tay tất cả học sinh, bất kể là học sinh cấp hai cấp ba, mỗi đều cô bắt tay một cái.

Cô còn ôm mật tất cả các nữ sinh, động viên họ: “Cố lên! Cô tin tưởng em!”

Khổng Thiếu Khanh theo sát phía , cũng bắt tay và ôm tất cả học sinh, đồng thời khích lệ họ: “Cố lên!”

Lý Duy Nhất một bên, tùy cơ ứng biến vài câu, cũng đều là những lời động viên.

Sau khi phần thi kết thúc, học sinh Trung học Linh Sơn lên sân khấu trình diện, đầu tiên là các nữ sinh cấp hai tham gia phần thi diễn thuyết.

Trên khuôn mặt năm nữ sinh toát lên nụ nhẹ nhàng, dùng giọng trong trẻo ngọt ngào của để tiếng Anh một cách trôi chảy, ngay cả một câu ngắt quãng cũng .

Thêm đó, năm nữ sinh mặc bộ đồ thể thao màu đỏ giống hệt , càng thêm phần tươi trẻ xinh , nhiệt tình sôi nổi.

Các giám khảo phía vốn đang buồn ngủ gật gù, giờ mắt cũng sáng rỡ lên, chăm chú lắng bài diễn thuyết của học sinh.

Lý Duy Nhất một bên, trong lòng vui sướng hân hoan, cảm thấy đề xuất của cô Tần thật tệ, mười hai bộ đồ thể thao đắt thì đắt một chút, nhưng hiệu quả thật .

Các nữ sinh cấp hai diễn thuyết xong, lập tức rời khỏi sân khấu, mà ở một góc, khiến các giám khảo bàn tán xôn xao, hiểu Trung học Linh Sơn còn điều bất ngờ gì đang chờ đợi họ.

Năm học sinh cấp ba lên sân khấu, vẫn là một bài diễn thuyết mượt mà trôi chảy, với chất giọng chuẩn kiểu Mỹ địa phương, khiến các giám khảo mà tinh thần phấn chấn hẳn lên.

Loading...