Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 89: Em Muốn Thi Chứng Chỉ Sư Phạm Luôn?
Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:45:52
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Song Song hiểu rõ, đứa trẻ chắc chắn là sáng nay ăn sáng, lúc nãy cô hỏi trực tiếp quá, đứa trẻ ngại ngùng dám nhận. Về cô khéo hơn một chút, nó mới gần lấy .
Cũng là vì lý do gì mà ăn sáng, lát nữa báo với cô Khổng, để cô quan tâm, chăm sóc kỹ hơn, tuyệt đối thể để đứa trẻ gánh nặng tâm lý, ảnh hưởng đến cuộc thi.
Buổi sáng là thời điểm then chốt, ăn sáng mà thi, nếu như hạ đường huyết ngất xỉu thì ? Toàn bộ cuộc thi chẳng sẽ hỏng hết ? Còn sẽ các trường bạn khác chê .
Lý Duy Nhất và Khổng Thiếu Khanh mua bánh bao về lâu, xe khách đường dài bến, giáo viên cộng thêm học sinh tổng cộng mười lăm , chiếm mất hai phần ba ghế.
Lý Duy Nhất bỏ tiền mua vé xe, Tần Song Song và Khổng Thiếu Khanh lo sắp xếp chỗ cho học sinh.
Cuộc thi bắt đầu lúc chín giờ, Lý Duy Nhất hôm qua xem địa điểm ở , hôm nay chỉ cần theo là .
Người lớn thì còn đỡ, đều từng đến Hải Thành, nên mấy hứng thú ngắm phong cảnh bên ngoài cửa sổ. Học sinh thì ít khi ngoài, đứa nào đứa nấy cũng ngoảnh đầu ngoài cửa sổ, vui vẻ khôn xiết.
Người bán vé chuyện với Lý Duy Nhất: “Hiệu trưởng Lý! Lần dẫn học sinh ở Hải Thành thế?”
Lý Duy Nhất thường xuyên Hải Thành, nên quen với bán vé.
Anh cũng giấu giếm: “Đi Hải Thành tham gia cuộc thi tiếng Anh, chúng xuống xe ở khu vực Nhà văn hóa.”
Người bán vé là một phụ nữ ba bốn mươi tuổi, quanh năm theo xe, da ngăm đen, tóc cắt ngang tai, mập một chút.
“Đi Hải Thành thi đấu !”
Vừa , cô liếc lũ học sinh xe, biểu cảm mặt diễn tả rõ ràng thế nào là “khó thành lời”, xem cô cũng lịch sử nhiều năm tham gia cuộc thi của trường Trung học Linh Sơn thua trắng tay.
Khổng Thiếu Khanh cùng Tần Song Song, thấy giọng điệu của bán vé, liền cúi gần, nhỏ với cô.
“Ngay cả bán vé cũng chúng chỉ là ‘chạy cùng’, đủ thấy trường Trung học Linh Sơn của chúng trong mắt ngoài tệ đến mức nào.
Cô Tần! Sáng nay cô cổng trường nên , mấy giáo viên thấy Hiệu trưởng Lý lấy quần áo cho học sinh , ai nấy đều chấn động, phẫn nộ vô cùng, thậm chí còn buông lời gièm pha.”
Tần Song Song mảy may xúc động, lười biếng hỏi: “Họ gì?”
Sáng nay dậy sớm, xe lắc lư, cô còn ngủ chút nữa. Khổng Thiếu Khanh cứ liên tục tìm cô chuyện, cô nỡ đáp lời, dù cũng là đồng nghiệp, cùng đến Hải Thành tham gia cuộc thi.
Học sinh của cô và học sinh của cô còn cùng diễn xuất hảo bài ngâm thơ tiếng Anh kinh điển , đều là đồng đội trong cùng một chiến hào, đoàn kết yêu thương lẫn .
Khổng Thiếu Khanh liếc Tần Song Song đang thờ ơ, cảm thấy tâm lý của cô thật , dường như chuyện gì cũng thể đả kích cô .
Nhớ nhầm thì cô đ.á.n.h cược với Dương Khai Phụng, chẳng lẽ cô sợ hôm nay thua ?
Vân Vũ
“Có hiệu trưởng thiên vị, các cuộc thi khác đều quần áo, tại chỉ riêng cuộc thi tiếng Anh ? Còn hiệu trưởng bất tình nghĩa, quần áo để phát, cho con em giáo viên tham gia?
Có còn chế nhạo hiệu trưởng thích phô trương, mặc lộng lẫy đến mấy cũng vô dụng, thể đoạt giải, thì chỉ thể cạo trọc đầu cụp đuôi mà về.”
Cô quan sát sắc mặt của Tần Song Song, bởi vì cô bộ quần áo của học sinh là do cô Tần đề xuất mua, nếu thật sự giành giải, khi trở về chắc chắn cô sẽ yên .
Lúc , trong lòng cô Tần nhất định căng thẳng đúng ?
Ai ngờ Tần Song Song dựa ghế, nửa tỉnh nửa mê, nhắm mắt , nhẹ giọng "Ừ" một tiếng, coi như là trả lời, đó thêm gì nữa.
Khổng Thiếu Khanh trong lòng sốt ruột, buột miệng hỏi: “Cô Tần! Mọi vì mấy bộ quần áo mà đỏ mắt, cô lo lắng chút nào ?
Nếu giành giải, khi trở về sẽ phiền phức lắm, những lời đàm tiếu ghen ghét hận thù sẽ vây lấy chúng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-89-em-muon-thi-chung-chi-su-pham-luon.html.]
Tần Song Song mở mắt cô , đó nhắm , cô thực sự buồn ngủ, để cô ngủ một giấc ngon lành ?
“Vây thì vây .”
Nghe giọng điệu lười biếng như , Khổng Thiếu Khanh cảm thấy sốt ruột thừa. Vua gấp, thái giám gấp cái gì?
Ý tưởng mua quần áo cho học sinh do cô nghĩ , đ.á.n.h cược cũng là cô, cô lo lắng cái gì? Dù thi giành giải , cũng liên quan gì đến cô.
Chỉ là thái độ vô cùng hờ hững của Tần Song Song chút cam lòng: “Cô gấp? Không sợ?”
Thấy cô Khổng cố tình cho ngủ, Tần Song Song mở mắt thẳng dậy: “ gấp cái gì? Sợ cái gì? Có thể giành giải thưởng thì dĩ nhiên , giành cũng , giáo viên hợp đồng nữa mà! Có gì to tát ?
Cô thấy mấy chị tẩu trong thị trấn bán hàng rong ? Họ đều là hậu thuẫn vững chắc của , nếu trong trường sống nổi, bán hàng rong .”
“Hả?”
Khổng Thiếu Khanh câu của Tần Song Song cho hiểu gì, giáo viên hợp đồng như bán hàng rong? Làm tiểu thương buôn bán? Vậy chẳng sẽ Dương Khai Phụng chê đến c.h.ế.t ?
“Hả cái gì mà hả?” Tần Song Song khoanh tay, mỉm thản nhiên, “Cô Khổng! Cô đấy thôi, vất vả cả tháng, còn bằng mấy chị tẩu mười ngày nửa tháng.
Mục đích của việc hợp đồng, bán hàng rong là gì? Đơn giản chỉ là kiếm tiền. Bán hàng rong kiếm nhiều tiền hơn hợp đồng, cố giáo viên hợp đồng?”
“ mà......”
Nghĩ lời của Tần Song Song cũng lý, Khổng Thiếu Khanh đột nhiên cảm thấy còn gì để .
Tần Song Song là giáo viên hợp đồng, giáo viên biên chế, đương nhiên cô thể là .
Dù lương hợp đồng của cô thấp, cũng phúc lợi khác, những thứ như phân nhà, tăng lương xét chức danh đều liên quan gì đến cô .
Cô thực sự nhất thiết bám trụ ở trường.
“Ý cô là nếu thua Dương Khai Phụng sẽ cam lòng?”
Khổng Thiếu Khanh gật đầu lia lịa: “ ! Nếu cô thua, hiệu trưởng còn hối hận đến c.h.ế.t. Thực trình độ giảng dạy tiếng Anh của cô cao,
Học sinh cấp hai chúng từ khi sử dụng phương pháp ghi nhớ từ vựng của cô, thành tích tiếng Anh của từng đứa đều tăng lên nhiều. Còn phương pháp dạy học sinh học thuộc bài khóa của cô cũng đặc biệt, hiệu suất cao.
Cảm giác phương pháp dạy đây là rác rưởi, vẫn là của cô hiệu quả hơn. Cô Tần! Từ khi cô đến, điểm trung bình tiếng Anh trường Linh Sơn của chúng tăng lên nhiều.
Cô thể , nếu cô , học sinh ? Cô nhất định ở trường, nhất định giành giải.”
Trong mắt Khổng Thiếu Khanh là sự chân thành, cô cảm thấy Tần Song Song là bản lĩnh, cùng như việc chung, cô thể học nhiều điều .
Lý Duy Nhất phía bỗng ngoảnh đầu , Tần Song Song: “Cô Tần! Dù chúng giành giải , cũng sẽ đồng ý để cô rời khỏi trường.
Sắp tới danh sách chỉ tiêu Hàm thụ Đại học sắp thông qua, sẽ giữ một suất cho cô, cô thi Đại học tại chức. Sau khi thi đỗ thì thi Chứng chỉ Sư phạm, tin cô nhất định thể.”
“ ! Cô Tần! Dựa năng lực của cô, nhất định thể thi đỗ.” Khổng Thiếu Khanh chút phấn khích, “Chỉ cần cô thi đỗ, sẽ là giáo viên biên chế của trường chúng .”
Tần Song Song thấy , nhíu mày, hỏi Lý Duy Nhất: “Có thể thi thẳng Chứng chỉ Sư phạm ? Có nhất thiết thi Đại học tại chức ?”
Lý Duy Nhất kinh ngạc: “Em thi thẳng Chứng chỉ Sư phạm?”