Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 86: Người ngồi nhà, đường kiếm tiền từ trên trời rơi xuống
Cập nhật lúc: 2025-12-09 07:41:31
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lư Hiểu Trân từng cô châm chọc, hôm nay nhân cơ hội trả thù, đúng là phong thủy luân chuyển ba mươi năm.
Bị cô lạnh lùng châm chọc như , Từ Ái Hoa phát tát cũng tìm lý do. Thực sự là những lời cô chứng cứ xác thực, chỉ là dựa theo suy đoán của bản mà tùy tiện phỏng đoán.
Hai vị tẩu tẩu cùng cô vô cùng kinh ngạc, đặc biệt là một tên Vương Thu Hà, thậm chí còn mở to mắt gấp đôi.
"Chị Lư! Chị thật ? Các chị Khâu, Lý, Liễu thực sự đang bày sạp ở trấn ?"
"Chuyện gì giấu diếm , tin tối nay đợi họ về, chị hỏi là ngay."
Lư Hiểu Trân xong , cô về nhà nhanh chóng may xong quần áo đem bán, những cùng đều bắt đầu kiếm tiền , cô thể tụt hậu.
Vương Thu Hà cũng rời , cô suy nghĩ kỹ xem, bản giỏi về cái gì, tối nay tiên sẽ hỏi các chị tẩu tẩu bán hàng xem thể dẫn cô cùng , hỏi đồng chí Tần nhỏ, xem cô thích hợp gì.
Điều kiện kinh tế gia đình cô cũng khá giả gì, quê nhà còn ông nội, bà nội, em trai chồng, em gái chồng cần họ gửi tiền về nuôi. Hai đứa con trai đang học tiểu học, sắp sửa lên cấp hai .
Mở mắt , chỗ nào chỗ nấy đều cần tiêu tiền.
Từ đơn vị trấn xa lắm, các chị Khâu, Lý, Liễu thể , cô cũng thể, chỉ là chịu dẫn cô .
Cơm hộp của Ngô Oanh Oanh và Hà Hiểu Uyên bán chạy, hai hỗ trợ lẫn , việc hăng say. Ngô Oanh Oanh phụ trách xào thức ăn, Hà Hiểu Uyên phụ trách rửa rau, thái rau, hấp cơm.
Hôm qua hai nhiều, chỉ bán thử năm mươi phần, mang bán hết sạch, hơn một trăm phía đều mua .
Hôm nay nhiều hơn, hai bận rộn đến mức chân tay ngừng nghỉ, nhiều gấp đôi hôm qua.
Thức ăn cơm nước nấu xong, mượn một chiếc xe kéo để chở, hai đến công trường xây dựng cạnh đường quốc lộ.
Thời gian tính toán khớp, đúng buổi trưa, những lao động đói, thấy họ kéo xe tới, tất cả đều vây quanh.
Ngô Oanh Oanh vội hô to: "Hôm nay chuẩn thức ăn nhiều, cơ bản đều thể đáp ứng, xếp hàng , đừng chen lấn. Mọi đều là những đóng góp lớn cho đất nước, là những lịch sự, văn hóa."
Nghe tiếng hét của cô, cũng ngại chen lấn, tất cả tự động xếp thành một hàng.
Ngô Oanh Oanh múc cơm, gắp thức ăn, báo giá, Hà Hiểu Uyên thu tiền, thối tiền, phát canh miễn phí. Đây đều là do Tần Song Song dặn dò họ, nấu canh thì mất công, nhưng đều tâm lý thích hời.
Mua một phần cơm tặng một phần canh miễn phí, đều cảm thấy phần cơm quá đắt, họ hời.
Hai liên tục bận rộn, bán hơn một trăm phần, rốt cuộc tất cả công trường đều ăn cơm nóng.
Một đàn ông năm mươi tuổi đội mũ bảo hộ tới, Ngô Oanh Oanh một cái ông là quản lý ở đây.
"Cho một phần cơm." Người quản lý chỗ thức ăn còn nhiều, hỏi Ngô Oanh Oanh, "Hai chị nghĩ thế nào mà mang cơm đến cho công trường chúng ?"
Ngô Oanh Oanh là thật thà, múc cơm trả lời: "Ở khu gia thuộc đơn vị chúng một tiểu quân tẩu giáo viên, đầu óc cô thông minh, chủ ý cho chúng ."
Nhận lấy phần cơm, quản lý đưa tiền, một bên ăn: "Các chị là gia thuộc quân nhân?"
"Vâng!" Hà Hiểu Uyên múc cho quản lý một bát canh, đặt ở bên cạnh chỗ tạm bợ, "Chúng học vấn gì, tìm việc , giáo viên Tần của đơn vị chúng chủ ý, bảo chúng mang cơm đến cho đang xây dựng đường quốc lộ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-86-nguoi-ngoi-nha-duong-kiem-tien-tu-tren-troi-roi-xuong.html.]
"Chủ ý ." Người quản lý ăn cơm tán thưởng, " cũng đang lo lắng về vấn đề ăn uống của , ngờ mấy hôm , các chị xuất hiện. Hai chị! Thức ăn của các chị ngon, công trường đều thích.
Giá cả cũng chăng, các chị xem thế ? Chúng sẽ dựng một chỗ, thức ăn cứ nấu tại đây, để các chị khỏi kéo kéo bất tiện.
Con đường quốc lộ ít nhất sửa đến tháng bảy, tháng tám năm , các chị bao luôn cho chúng ba bữa sáng, trưa, tối chứ?"
Ngô Oanh Oanh và Hà Hiểu Uyên , cảm thấy ý , Hà Hiểu Uyên gật đầu với Ngô Oanh Oanh, hiệu cô đồng ý.
Ngô Oanh Oanh lập tức gật đầu: "Được. Chỉ cần cung cấp cho chúng địa điểm, những thứ khác chúng tự lo."
Mặt quản lý nở nụ tươi: "Vậy cứ thế nhé, cung cấp ba bữa một ngày, việc ăn uống của hơn một trăm chúng sẽ giao hết cho hai chị."
"Không vấn đề gì." Ngô Oanh Oanh vui vẻ đồng ý, "Vậy phiền cho chúng một chỗ, chiều nay chúng sẽ chuyển đồ đạc trong nhà tới, tối nay bắt đầu cung cấp."
Người quản lý gật đầu: " họ Ngưu, hai chị gọi là lão Ngưu là . Chỗ chúng , ở đằng hai lán công trường đều trống cả, nước với các thứ thì , các chị tự chuẩn ."
"Không , chỉ cần cho chúng địa điểm là , những thứ khác chúng tự giải quyết." Trong lòng Ngô Oanh Oanh nghĩ, chỉ cần tiền kiếm, khó khăn lớn đến mấy cũng khắc phục.
Có lời của vị lão Ngưu , công việc kinh doanh của họ càng định hơn, tạm thời vài tháng lo chỗ kiếm tiền.
Nghĩ là , họ để bộ thức ăn, bát đũa gì đó trong lán công trường, hai kéo chiếc xe về khu gia thuộc, kéo bộ đồ đạc nấu nướng đến lán công trường.
Nhiều thứ bên trong là mượn từ nhà bếp của đơn vị, họ tạm thời dùng, qua vài ngày nữa sẽ trấn mua.
Không mua , cung cấp thức ăn lâu dài, thể cứ chiếm dụng đồ của nhà bếp mãi, sẽ dị nghị.
Để kịp ba bữa một ngày, Ngô Oanh Oanh sợ bản và Hà Hiểu Uyên hai xuể, bèn bàn bạc, cảm thấy Vương Thu Hà là , kéo cô cùng .
Có ba việc, thì nhàn hơn nhiều.
Vương Thu Hà mơ cũng ngờ, trong nhà, đường kiếm tiền từ trời rơi xuống.
Vốn định tìm đồng chí Tần nhỏ hỏi xem thể gì, kịp khỏi cửa, Ngô Oanh Oanh và Hà Hiểu Uyên tìm tới, dẫn cô cùng bán cơm hộp, hỏi cô .
Vương Thu Hà trả lời: " đương nhiên là , cảm ơn các chị nghĩ đến đầu tiên."
Ngô Oanh Oanh vẫy tay: "Con của chị thế nào chúng đều , loại so đo, tính toán từng li từng tí. Cũng như chúng , chân thành thật thà, nếu chẳng tới tìm chị.
Vân Vũ
Nghe chứ? Nhiều chị tẩu tẩu trong khu gia thuộc đều tìm kế sinh nhai, hy vọng chị theo sát bước chân của những chúng .
Chúng là nông thôn, học vấn, kiến thức, nhưng chỉ cần chúng chăm chỉ, nhất định thể tìm con đường của riêng ."
"Phải! Chị ." Vương Thu Hà xúc động đến mức giọng chút run rẩy, " nhất định theo sát các chị, nhất định chăm chỉ việc, trân trọng công việc ."
Hà Hiểu Uyên an ủi vỗ vỗ tay cô: "Vậy cứ thế nhé, sáng mai chị theo chúng cùng . Phải bữa sáng cho hơn một trăm đấy, chúng bốn giờ sáng dậy.
và chị Ngô bàn , bữa sáng sẽ nấu cháo và trộn bún, cách trộn bún cũng là do đồng chí Tần nhỏ dạy chúng đấy."