Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 8: Nhà họ Tần đồng ý hôn sự
Cập nhật lúc: 2025-12-09 02:37:21
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ân cứu mạng? Khách khí quá.” Bác Tần vẫy tay hiệu cho Thẩm Thần Minh xuống, rút điếu hút t.h.u.ố.c , châm lửa hút, vẻ mặt chăm chú lắng , “Cháu hãy kể tỉ mỉ từ đầu đến cuối cho bác xem nào.”
Lý Uyên và những khác trong nhà đều xuống, ngay cả bữa sáng cũng quên ăn, chỉ chờ Thẩm Thần Minh kể câu chuyện giữa và Tần Song Song.
Sự chú ý của lũ trẻ trong nhà đều dồn mấy viên kẹo trái cây , Tần Song Song chúng ăn, liền nắm một nắm đưa cho đứa cháu trai lớn.
“Dẫn các em ngoài chia , mỗi đứa năm viên, đủ thì tìm cô lấy thêm.”
Đứa cháu lớn gật đầu, dẫn một đám nhóc con ngoài nhà, quây quần với chia kẹo.
Bắt đầu chia từ đứa nhỏ nhất, mỗi đứa đếm năm viên, đưa cho chúng. Kẹo đủ, Tần Song Song nắm thêm một nắm nữa cho chúng.
Thẩm Thần Minh đơn giản kể việc năm xưa tiểu hạt yêu cứu , cũng luôn chuyện của Dương Thiên Hà và Trần Châu Châu, bao gồm cả việc Tần Song Song nhận tiền bồi thường của bọn họ.
Bác Tần xong, mặt tối sầm, Tần Song Song: “Đồ ngốc! Cháu lấy tiền và phiếu lương thực của nhà họ Dương gì? Nhà tuy nghèo, nhưng chí khí thể thiếu.
Thằng Dương Thiên Hà xem cháu là bảo vật, nuốt lời, thất tín, thì cũng thể lấy tiền tài của nó. Bác dù nghèo cũng để chê , nghèo thì cốt cách.”
Tần Song Song chỉ một câu, lão gia t.ử ơi! Cháu gái của ngài còn , tiền và phiếu vốn là mặt cháu gái ngài mà đòi, một mạng , lẽ nào đáng một ít tiền phiếu .
Vân Vũ
nghĩ , bác Tần chuyện , nguyên chủ còn, nhưng cô tới.
Từ giờ trở cô chính là nguyên chủ, với khác rằng nguyên chủ còn chắc chắn ai tin.
Cảm thấy nhà họ Tần sáng sủa, Thẩm Thần Minh giơ ngón tay cái lên khen bác Tần: “Bác lắm, thì tiền và phiếu trả cho bố Dương Thiên Hà !”
Bác Tần rít một t.h.u.ố.c lào, từ từ nhả làn khói tròn, thở dài một tiếng.
“Biết mặt lòng, thằng nhà họ Dương mãi vẫn thấy , ai ngờ biến lòng là biến lòng, còn giẫm hai thuyền, nó xem Song Song nhà là cái gì chứ.”
Lý Uyên cũng tức giận: “Quá đáng quá, yêu bên ngoài , thư về rõ ràng? Cứ lửng lơ con gái nhà như là ý gì?”
Tần Giang từ ngoài trở về, chuyện của con gái mấy đàn bà trong thôn đồn khắp nơi, cũng khó.
Đặt chiếc cuốc vai xuống, Tần Giang Thẩm Thần Minh hết đến khác, cảm thấy còn ưu tú hơn cả Dương Thiên Hà, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.
“Bố! Chuyện coi như qua , con hai đứa họ về đây để tổ chức kết hôn, đây là chuyện lớn, thể qua loa .”
Đặt điếu t.h.u.ố.c xuống, bác Tần Thẩm Thần Minh, Tần Song Song: “Hai đứa về đây để tổ chức kết hôn?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-8-nha-ho-tan-dong-y-hon-su.html.]
“Vâng!” Thẩm Thần Minh xòe năm ngón tay, “Cháu chỉ năm ngày phép, hôm qua tàu mất một ngày, hôm nay tính là một ngày, ngày mai đến cầu hôn, ngày kết hôn, ngày kế nữa cháu sẽ đưa Song Song theo quân. Năm ngày xếp kín lịch, thừa một ngày cũng . Bác ơi! Cháu là gấp gáp, nhưng còn cách nào, trong quân đội lúc nào cũng thể tình huống, thể trì hoãn lâu hơn. Bác yên tâm! Chuyện của Song Song, ông bà, bố cháu ở nhà đều cả, họ tán thành cháu cưới tiểu hạt yêu. Nếu những năm nay cháu cứ bận rộn, cháu sớm tới đón cô .”
Cả nhà họ Tần gần như sôi sùng sục, đính hôn một ngày, kết hôn một ngày, theo quân một ngày, ba ngày sắp xếp rõ ràng việc, cần gấp .
Bác Tần hỏi cháu gái: “Song Song! Cháu nghĩ ? Có cần gấp ? Không tìm hiểu thêm chút nữa?”
Trương Thục Phương cô trả lời: “Bác ơi! Con thấy đấy, đồng chí Thẩm là thành tâm thành ý đến đây, còn là cấp của Dương Thiên Hà. Song Song nhà là đứa phúc, rời xa , còn gả hơn, đây chính là duyên phận.”
Trần Hiểu Vũ cũng : “Em thấy chị dâu đúng, nhà họ Dương với nhà quen , đính hôn cũng hai ba năm, Dương Thiên Hà rõ là con bạch nhãn lang nuôi nên , duyên phận giữa với đều do ông trời sắp đặt cả. Nếu em gái quân đội, ai tên họ Dương ở ngoài chuyện bậy bạ gì? Bác ơi! Em gái đưa về , chúng hãy thuận theo ý nó .”
Chị dâu ba của Tần Song Song cô đầy thương cảm: “Bác ơi! Người tranh một , Phật thụ một nén hương, Dương Thiên Hà xem Song Song nhà gì, thì chúng cứ c.h.ế.t điên .”
Thẩm Thần Minh kinh ngạc ba chị dâu của Tần Song Song, lượt giơ ngón tay cái khen ngợi họ: “Các chị dâu con mắt tinh tường, cứ xem đây, Thẩm Thần Minh nhất định phụ sự yêu mến của các chị dâu. Đảm bảo sẽ đối xử thật với tiểu hạt yêu, cô là ân nhân cứu mạng của , tuyệt đối để cô chịu khổ chịu cực.”
Trên mặt bác Tần chút nụ , sang hỏi con trai và con dâu: “Hai đứa thấy thế nào?”
Lý Uyên dù nỡ, nhưng con gái đưa về , thì còn . Chuyện mà thành, con gái lấy chồng cũng khó tìm. Những gia đình bình thường điều kiện khá giả sẽ nhận những đứa con gái trả hôn như nó, gia đình điều kiện quá kém, họ nỡ gả con gái đến chịu khổ. Nhìn , vẫn là đứa con gái tự tìm đáng tin cậy hơn, rốt cuộc là quân nhân, chắc chắn là , chuyện bậy bạ.
“Bố! Cứ thuận theo chúng nó ! Con thấy thanh niên cũng , chỉ gấp gáp một chút, ngoài đều cả.”
Tần Giang cũng con gái quân đội chịu oan ức, chằm chằm Thẩm Thần Minh: “ chỉ một câu , dù gặp chuyện gì, cũng động tay động chân đ.á.n.h nó. Nhà chúng chỉ một đứa con gái , thương lắm.”
Tần Song Song, kiếp từng nếm trải tình phụ tử, lập tức lời của Tần Giang cho trong lòng chua xót, mắt cay cay. Người cha thương con gái chừng nào, gả nghĩ đến .
Thẩm Thần Minh vỗ n.g.ự.c đáp: “Bố! Con hai mươi tám tuổi , nếu chờ tiểu hạt yêu lớn lên thì kết hôn lâu . Cái tuổi mãi mới lấy vợ, nỡ đánh, nâng niu như báu vật còn kịp nữa.”
“Ừ! Bố tin lời , chỉ là đột nhiên kết hôn, của hồi môn kịp chuẩn .”
Bác Tần phẩy tay: “Có gì , lấy đồ của thằng Tứ dùng tạm , đủ thì quy đổi thành tiền cho con bé mang theo.”
Lý Uyên tán thành: “Cũng , cuối năm thằng Tứ mới kết hôn, đồ đạc chuẩn dời qua dùng tạm.”
Tần Song Song lắc đầu từ chối: “Bác! Bố ! Không cần phiền phức như , chúng con kết hôn chỉ cần một bữa tiệc ở nhà là , đến quân đội mua sắm đồ cũng mà.”
“Nói bậy.” Lý Uyên trừng mắt con gái, “Nhà họ Dương cũng ở trong quân đội đấy, con kết hôn, nhà thể của hồi môn, để họ chê nhà ? Đồ nội thất gì đó tạm thời chuẩn kịp, nhưng chăn màn giường chiếu, chậu rửa lớn nhỏ thường ngày, thùng t.ử tôn... đều . Con đừng nữa, sẽ lo liệu.”
Thẩm Thần Minh kéo kéo Tần Song Song: “Chuyện của chúng giao hết cho bố và bác, em đừng lo lắng theo nữa. Bác! Bố ! Xem sính lễ nên đưa bao nhiêu cho , chỉ thể nhiều hơn nhà họ Dương, thể ít hơn, nhà họ Dương so sánh vượt mặt, con trong lòng thoải mái.”