Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 74: Xúi giục
Cập nhật lúc: 2025-12-09 07:41:19
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lý Duy Nhất lắc đầu, khuôn mặt đầy ưu phiền: “Cô , giáo viên trường cơ bản đều sống ở nông thôn, trình độ tổng thể đều khá kém. Nếu thi đấu thể một bộ quần áo, con cái giáo viên chắc chắn đứa nào cũng chiếm một suất. Cô và thầy Khổng chọn học sinh xong, giữa chừng đổi lắm ?”
“Hả? Lại còn hời hợt đến mức ?”
Tần Song Song kiếp từng trải qua những chuyện , thật sự hiểu, hiệu trưởng rốt cuộc vẫn là hiệu trưởng, hiểu rõ nhân viên quyền .
Lý Duy Nhất liếc Tần Song Song trông như chấn động, bất đắc dĩ vẫy tay: “Chuyện chẳng là gì cả, chỉ sợ một sẽ gây rối. Chúng hãy lặng lẽ mua quần áo, đợi đến sáng ngày xuất phát mới phát cho học sinh, coi như khích lệ tinh thần chiến đấu của bọn chúng.”
“Được.” Tần Song Song phản đối, việc hiệu trưởng quyết định thì cô gì để phản đối, “Vậy cứ quyết định như thế . Chuyện giày dép em sẽ thương lượng với học sinh, cố gắng đừng để bọn chúng quá nhiều loại lộn xộn.”
“Tốt! Cô việc !”
Nhìn theo bóng lưng Tần Song Song, Lý Duy Nhất vui đến nỗi híp cả mắt.
Năm nay cuộc thi tiếng Anh khả năng sẽ đoạt giải, lúc cô dẫn thầy Khổng tập luyện cho học sinh, ông để ý quan sát, tiết mục thật độc đáo.
Giáo viên ở Hải Thành tuyệt đối nghĩ nhiều kiểu cách như , vẫn là trẻ tuổi nhiệt huyết, đầu óc linh hoạt. Làm việc gì cũng sự tính toán, mưu lược, sáng tạo.
Ban đầu ông còn lo giáo viên Tần sẽ các trường trung học ở Hải Thành tranh mất, xét cho cùng đãi ngộ ở thành phố lớn hơn nơi họ. Với trình độ giảng dạy của giáo viên Tần như thế , cũng đều săn đón.
Cô những trẻ trung tràn đầy sức sống, mà càng quý giá hơn là cách lên lớp của cô phương pháp, theo lối mòn tư duy truyền thống.
Bài tập tại lớp, sửa tại lớp, giải thích phân tích tại lớp, từ vựng bài khóa đều thuộc tại lớp, ai thuộc thì về nhà học thêm, tiết kiểm tra đột xuất.
Mỗi bài một bài kiểm tra, cũng chấm và giải thích ngay tại lớp. Hiệu suất thật sự cao.
Điểm tiếng Anh của ba khối lớp cấp ba, thấy là tăng vùn vụt. Học sinh còn bài xích môn tiếng Anh nữa, thậm chí còn thích lên lớp của cô Tần.
Chủ yếu là vì cô Tần hài hước dí dỏm, đối xử với học sinh như bạn bè. Cô chỉ giỏi tiếng Anh, mà còn cả tiếng Nhật, đôi khi trong giờ học vô tình buông một hai câu tiếng Nhật, khiến học sinh kinh ngạc, chăm chú cô giảng bài.
Lý Duy Nhất quyết định, học kỳ kết thúc, ông sẽ khuyến khích cô Tần thi đại học tại chức, đến trường họ một giáo viên chính quy.
Vân Vũ
Không còn là giáo viên thỉnh giảng nữa, mà là giáo viên biên chế nhà nước công nhận.
Rời khỏi văn phòng hiệu trưởng, Tần Song Song xem cái sạp bên ngoài của Lưu Thục Anh.
Sạp bán điểm tâm của chị bày hơn mười ngày , chỉ cung cấp bánh bao, bánh màn thầu, mà còn cả sủi cảo, hoành thánh và mì. Cháo loãng cũng , chỉ là chuẩn thức ăn kèm.
Người ăn cháo loãng nhiều, đa đều thích chọn sủi cảo, hoành thánh và bánh bao, thật là vì đồ chị quá thơm ngon.
Tần Song Song còn dạy Lưu Thục Anh món củ cải trắng thái sợi muối chua ăn giải ngán để bán, đặc biệt là khi nấu sủi cảo, hoành thánh thì tặng kèm cho khách một đĩa nhỏ.
Mọi ăn đều thấy ngon miệng, nhiều mua mang về nhà ăn.
Vốn dĩ chỉ bán buổi sáng, một hôm trời mưa, Lưu Thục Anh về nhà, định đợi tạnh mưa mới thu dọn, ngờ bánh bao, bánh màn thầu buổi trưa bán hơn cả buổi sáng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-74-xui-giuc.html.]
Hỏi mới , buổi trưa nhiều học sinh mua cơm, chỉ thể mua chút bánh bao, bánh màn thầu ăn tạm. Sau đó Lưu Thục Anh buổi trưa đều về nhà nữa, mãi đến chiều học sinh tan học mới thu dọn về nhà.
Bày sạp tuy vất vả, nhưng kiếm cũng ít, tối nào về nhà cũng đếm tiền đến mức mỏi tay. Người chồng đối với chị cũng ngày càng dịu dàng hơn, sẽ giúp chị cùng đếm tiền, ghi chép sổ sách.
Anh dặn dò: “Em tìm con đường , đều nhờ đồng chí Tiểu Tần. Phó đoàn trưởng Thẩm công tác , bình thường hai đều ở cùng , em hãy chăm sóc cô nhiều hơn.”
Lưu Thục Anh đáp: “Em , Song Song chính là ân nhân tái sinh của em, còn hơn cả em gái ruột của em nữa.”
Nghe câu vẻ giả tạo, nhưng những gì chị đều là chân tình. Em gái ruột của chị ở tận quê nhà, chị việc gì cũng thể trông chờ em gái ruột giúp đỡ.
Đồng chí Tiểu Tần chỉ cho chị một con đường sáng sủa, giúp chị một việc lớn, đúng là còn hơn cả em gái ruột.
“Câu nhớ kỹ, cho một giọt nước ân tình, chúng là báo đáp bằng cả dòng nước, nhưng ít nhất cũng trông nom, đừng để bắt nạt. Em là phụ nữ, một việc em mặt thì hơn.”
Lời của chồng khiến Lưu Thục Anh nhớ đến Trần Châu Châu, kẻ luôn thích bắt nạt Tần Song Song, tiền trong tay đang đếm bỗng chẳng còn thấy thơm tho nữa.
“Anh ở bên ngoài thấy gì ? Liên quan đến Song Song của em?”
Chồng Lưu Thục Anh ngẩng mặt lên chị: “Cũng chỉ thấy một hai câu thôi, mấy chị em trong khu gia đình thấy em bày sạp, đứa nào đứa nấy đều đỏ mắt, đều là sẽ tìm đồng chí Tiểu Tần để hỏi ý kiến, dường như là do Trần Châu Châu chủ ý.”
Ném mớ tiền tay xuống bàn, Lưu Thục Anh sắc mặt khó coi: “Con gái Phó sư trưởng họ Trần thật chẳng thảo cái bánh ngọt lành nào, thể nổi em kiếm vài đồng. Hồi em tìm Song Song mượn tiền, cô cứ ngăn cản em, là sẽ giúp đỡ em, đợi em xong cô từ chối. Song Song thấy em đáng thương, cho em mượn tiền, chỉ điểm cho em bày sạp bán điểm tâm. Khó khăn lắm mới kiếm chút tiền, giờ cô nhảy nữa? Nếu Song Song đem cách pha trộn nhân bánh gia truyền dạy cho khác, thì chúng cũng gì để , nhưng để Trần Châu Châu xúi giục mấy chị vợ gây phiền phức cho Song Song, thật đáng ghét.”
Nói xong, Lưu Thục Anh dậy, đẩy hết đống tiền mặt về phía chồng.
“Anh ở nhà từ từ đếm nhé, em xem một chút. Không thể để khó Song Song , chồng cô nhà, cẩn thận mới .”
Chị là từng trải, sớm Song Song t.h.a.i . Chỉ là cô , bản chị cũng tiện thẳng .
“Vậy em ! Gặp thì chuyện t.ử tế, đừng la lối om sòm, đều sống trong cùng một khu gia đình mà.”
Chồng dặn dò xong, tiếp tục cúi đầu đếm tiền.
Vợ khoản thu nhập , trong lòng cảm thấy an ủi nhiều. Trước đây cả nhà đều trông cậy , cảm giác ngột ngạt khi sinh hoạt ăn uống của cả nhà đều đè nặng lên vai thật sự dễ chịu chút nào.
Nay vợ hỗ trợ, cảm thấy gánh nặng vai nhẹ nhõm hơn nhiều.
Tưởng chừng như công việc kinh doanh nhỏ đáng là bao, nhưng kiếm thật ít, mới hơn mười ngày mà tích cóp gần hai trăm đồng . Cứ đà , vợ mới là trụ cột trong nhà, là nguồn thu nhập chính.
Hôm nay về nhà, thấy Trần Châu Châu đang chuyện với mấy chị vợ trong khu gia đình, đang sôi nổi bàn tán về chuyện vợ đột nhiên thị trấn bày sạp.
Trần Châu Châu đưa chủ ý cho các chị vợ: “Em chị Lưu bày sạp là do Tần Song Song chỉ điểm đấy, nếu các chị , cũng thể thử tìm cô xem . Cô là học, chủ ý, đầu óc xoay chuyển một cái là một con đường . Tin , nếu tìm cô hỏi ý kiến, chắc chắn thể dẫn tìm việc .”