Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 68: Rõ ràng rành rành đặt sự không ưa lên trên mặt
Cập nhật lúc: 2025-12-09 07:41:13
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Em bảo đấy, miệng then khóa, cái kiểu gì mà biến thái thế , bắt nạt em hả? Đánh c.h.ế.t cho xem.”
Thẩm Thần Minh đưa tay lên che mặt, càng thích thú hơn. Tiểu yêu đầu giận dữ nhưng cũng đ.á.n.h thật, chỉ nháo nhào nhoay nhoáy, hung dữ một cách đáng yêu, thật là thú vị.
Hắn giả vờ sợ hãi, mở miệng cầu xin tha thứ và đe dọa: “Được , , dám nữa. Yêu đầu! Em mà còn đ.á.n.h nữa, sẽ khách khí với em , lập tức quăng em lên giường ngay bây giờ.”
Nghe , Tần Song Song càng tức giận hơn, đ.á.n.h càng dữ dội hơn. Đang lúc ồn ào, Trần Châu Châu và Dương Thiên Hà bước .
Nhìn cảnh vợ chồng họ đ.á.n.h đ.ấ.m nhốn nháo, bàn tay Trần Châu Châu buông thõng bên hông siết chặt thành nắm đấm. Cảm thấy hai thật là buồn , ăn cơm mà cũng thể loạn thành một đống như .
Dương Thiên Hà thấy Tần Song Song mặt mày đầy vẻ tức giận, dường như đang tức, Thẩm Thần Minh chọc giận cô thế nào.
Nghe Trần Châu Châu bây giờ cô là giáo viên tiếng Anh cấp ba, trong lòng dậy sóng gió, ngờ cô giỏi đến . Tuy chỉ là giáo viên dạy , nhưng cũng khá .
Có thể dạy cấp ba, đủ thấy tiếng Anh của cô mạnh đến mức nào.
Biết ngoại ngữ, đó là một lợi thế lớn.
Nghe thấy động tĩnh ở cửa, Tần Song Song ngừng tay, ngẩng đầu lên , ánh mắt lập tức chạm ánh mắt của Dương Thiên Hà trong trung.
Cô lập tức lảng tránh, chần chừ một giây, cúi đầu ăn cơm, hề ý định chào hỏi họ.
Nhìn thấy cô chán ghét đến , Dương Thiên Hà cảm thấy vô cùng hổ thẹn, cúi đầu xuống, dám Tần Song Song nữa.
Trần Châu Châu da mặt dày như thành trì, vẫn theo ý : “Lão Thẩm! Sao ăn cơm mà đ.á.n.h thế ?”
Thẩm Thần Minh ngẩng mắt lên họ, trả lời, mà hỏi ngược : “Đến xem nhà mới ?”
Dương Thiên Hà gật đầu: “Ừ.”
“Trời tối, mau xem , cả dãy nhà cấp bốn đều trống cả.”
Trong mắt Trần Châu Châu thoáng một tia tối tăm, sắc mặt khó coi một chút, nụ mặt gượng gạo duy trì: “Vậy chúng xem đây, lát nữa gì hiểu sẽ hỏi .”
Thẩm Thần Minh sắc mặt vui: “Đừng thế, đây là khu gia thuộc mới xây, ai ở qua, thật sự vấn đề gì, về nhà hỏi bố cô là .”
Ông là phụ trách hậu cần ? Cô hỏi ông đến hỏi gì?
Trần Châu Châu sững sờ, trong lòng tức giận, Thẩm Thần Minh thật là chút khách sáo, mặt lộ rõ vẻ kiên nhẫn, che giấu.
Tần Song Song gì, chỉ bên cạnh từ từ ăn cơm, cũng mời hai họ , cảm thấy cần thiết.
Đã xé mặt còn khách sáo cái gì nữa, cô chỉ là một thành viên gia đình trong khu gia thuộc, chuyện với Trần Châu Châu cũng chẳng .
Quan hệ giữa cô và cô là chiến hữu, cần thiết bộ mặt tươi bên ngoài, trong lòng thì c.h.ử.i bới.
Thẳng thắn rõ ràng, rành rành đặt sự ưa lên mặt, để tránh phụ nữ dọn đến , cứ chạy sang nhà cô, phiền phức.
“Hahaha! Lão Thẩm! Anh đúng là hài hước.”
Trần Châu Châu khô khan bỏ , sang nhà bên cạnh xem nhà.
Tần Song Song thở dài thành tiếng, hạ giọng thì thầm bên tai Thẩm Thần Minh: “Sau cô ở đây, cuộc sống của chúng sẽ khó khăn hơn .
Em , cô vẫn từ bỏ . Đừng thấy bây giờ cứ gọi là lão Thẩm lão Thẩm, kỳ thực trong lòng sự ám ảnh với đang phát triển điên cuồng.”
“Đừng sợ, tạm thời nhận nhiệm vụ, sẽ luôn ở đoàn.”
Thẩm Thần Minh kẻ ngốc, tự nhiên tham vọng trong mắt Trần Châu Châu, chỉ là giả vờ mù mắt thấy mà thôi. Chỉ cần ở đoàn, Trần Châu Châu động tiểu yêu đầu của căn bản là thể.
Nếu ngoài thực hiện nhiệm vụ, nhất định sẽ sắp xếp bên cạnh yêu đầu, tuyệt đối cho Trần Châu Châu cơ hội nào.
Hai vốn dĩ đang ăn cơm vui vẻ, khác phiền, hứng thú gì cũng tan biến, nhanh chóng ăn xong cơm, dọn dẹp bát đĩa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-68-ro-rang-ranh-ranh-dat-su-khong-ua-len-tren-mat.html.]
Thẩm Thần Minh ở trong bếp rửa bát, Tần Song Song sofa suy nghĩ xem thế nào để nâng cao trình độ tiếng Anh của học sinh.
Trần Châu Châu và Dương Thiên Hà xem nhà xong, chào Thẩm Thần Minh một tiếng .
Thẩm Thần Minh chỉ đầu họ một cái, qua loa cho xong, tiếp tục cúi đầu rửa bát.
Trần Châu Châu sắc mặt vui, khẽ hừ một tiếng, ngoảnh đầu bỏ .
Dương Thiên Hà bên cạnh cô, trong lòng cô vì vui, thực là vì Thẩm Thần Minh đối với Tần Song Song quá , cô chịu nổi.
“Sau , cũng đối xử với em như Thẩm Thần Minh đối xử với cô nhà quê , chúng thể thua kém họ.”
“Anh sẽ .”
Vân Vũ
Dương Thiên Hà cẩn thận nịnh nọt, Trần Châu Châu thích lời nịnh, nào cũng chiều theo sở thích của cô. Con đường là do tự chọn, dù thế nào cũng tiếp.
Ai bảo chọn con đường Trần Châu Châu chứ?
“Nhà gửi tiền đến ? Chúng nhanh chóng lấy tiền mua đồ nội thất và đồ điện, còn hơn một tháng nữa là đến ngày .”
“Đã gửi .” Dương Thiên Hà nhỏ giọng trả lời, “Chỉ gửi ba trăm tệ, phần còn để cho các em trai ăn học .”
“Cái gì?” Trần Châu Châu thét lên, đột nhiên nhớ sợ khác thấy ảnh hưởng , vội vàng hạ thấp giọng xuống nhiều, “Các em trai nhà học còn trả tiền ?”
“Đây là cuối cùng, , sẽ xin tiền chúng nữa.”
“Vậy còn đỡ. Thôi, là cuối cùng, em cũng so đo với họ nữa.” Trần Châu Châu sắc mặt khó coi lệnh, “Sau lương của đều giao cho em giữ, tập trung kinh tế, mới thể nên chuyện.”
Dương Thiên Hà ý kiến: “Được.”
Hắn dám thể, tiền mua đồ nội thất và đồ điện còn thiếu một ít, mượn khác. Hắn mặt, chỉ thể là Trần Châu Châu mặt mượn.
Dù mượn ai, mượn bao nhiêu, nhất loạt hỏi. Lương đều giao cho cô , việc trả nợ đương nhiên cũng do cô xử lý.
Chỉ là vẫn đề cập chuyện với Trần Châu Châu, nhân tối nay chuyện tới đây, lấy hết can đảm suy nghĩ trong lòng.
“Số tiền trong tay đều giao hết cho em, dù kết hôn mua gì cũng quan trọng, em quyết định là . Nếu tiền đủ, em cũng nghĩ cách, chúng khó khăn lắm mới đến với , đừng để khác xem thường.”
Trong lòng rõ, Trần Châu Châu là vô cùng tự phụ và kiêu ngạo, chỉ cần vuốt ve cô , việc gì cô cũng sẽ đồng ý.
Hắn ở bên cô lâu như , hiểu cô.
Cố ý đừng để khác xem thường, mục đích là kích thích chút khí phách trong lòng cô, dù thế nào cũng tổ chức hôn yến thật long trọng, đồ đạc mua ít hơn nhà Thẩm Thần Minh.
Người khác chính là chỉ Thẩm Thần Minh, đó là nỗi đau nhất trong lòng cô. Chọc trúng , việc đều dễ bàn.
Quả nhiên, Trần Châu Châu lập tức đồng ý: “Được, việc cứ thế quyết định, ngày mai đưa tiền cho em, đủ em sẽ tự nghĩ cách.”
Trần Châu Châu hài lòng với thái độ hạ nịnh nọt của Dương Thiên Hà, cảm thấy lời cô sai, đàn ông đối với cô , cái gì cũng theo cô.
Nếu cô lấy Thẩm Thần Minh, sẽ đối xử với cô như ?
Chắc chắn là .
Vừa xem , thậm chí cho cô một ánh , ăn cơm còn đ.á.n.h đấu với cô nhà quê , thật là buồn nôn.
Thẩm Thần Minh to như , vui vẻ như , là đầu tiên cô thấy.
Hóa cũng sẽ với khác, chỉ là đó là cô mà thôi.