Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 67: Người phụ nữ này giả tạo thật đấy

Cập nhật lúc: 2025-12-09 07:41:12
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trần Châu Châu xong, bản năng lắc đầu.

Cuộc sống như thế, cô thể nào chịu đựng nổi. Thẩm Thần Minh khả năng sẽ thực sự đối xử với cô như .

Hắn là một đàn ông tàn nhẫn.

khắp đơn vị, chính là đàn ông ưu tú nhất.

Dáng , gia thế , tại để cho Tần Song Song chiếm mất tiện nghi?

Dù thế nào nữa, cô cũng một , đó tàn nhẫn vứt bỏ . Cô càng thấy Tần Song Song mất , xem cô còn mặt mũi nào tiếp tục ở đơn vị nữa.

Buổi chiều, Tần Song Song trở về từ sớm. Cô dạy xong tiết học, việc gì nên về .

Về đến nhà bắt đầu chuẩn bữa tối. Thẩm Thần Minh thích ăn sủi cảo thật đấy, nhưng cô ăn, thôi thì ăn cơm !

Nấu cơm bằng bếp củi cô cũng , chỉ là muộn thôi. Hai ăn hết nhiều, nấu cơm bằng bếp củi sẽ cháy, chi bằng nhà ăn mua cơm về.

Thức ăn thì tự xào là .

Cô thèm ăn đậu phụ khô . Chiều về, cô mua một ít ở thị trấn, còn mua thêm một nắm hẹ. Trong tủ lạnh mỡ lợn, bỏ xào lên, ăn với cơm là .

Thẩm Thần Minh từ trung đoàn trở về, thấy Song Song xào xong thức ăn, đang cầm hộp cơm định đến nhà ăn, cũng theo.

Đằng chẳng việc gì, theo dạo một vòng, cũng là để cho Trần Châu Châu rằng, Song Song nhà bảo vệ, thể tùy tiện bắt nạt.

Hai mua cơm xong về, gặp Lưu Thục Anh mặt mày ủ rũ, thở dài tới mua cơm. Gặp họ, cô miễn cưỡng chào hỏi.

Quay đầu theo bóng lưng cô , Tần Song Song thấy kỳ lạ: "Chị ? Sao trông như gặp chuyện gì phiền não thế."

Thẩm Thần Minh kéo đầu cô : "Song Song! Đi đường thì đường, đừng ngang dọc, coi chừng ngã. Chắc là gặp chuyện gì . Năm nay tháng , nhà nào cũng cuốn kinh khó niệm của riêng nhà nấy."

Tần Song Song nghĩ cũng , theo Thẩm Thần Minh về phía , đụng mặt Trần Châu Châu. Cô bình thản như chuyện gì chào hỏi họ.

Lần dám gọi thẳng tên Thẩm Thần Minh nữa, mà đổi thành "Lão Thẩm". Tối qua nghĩ suốt đêm, quyết định đổi chiến thuật, tiên ẩn nhẫn, chờ đợi thời cơ thừa thắng xông lên.

Vân Vũ

Đến lúc đó, dù Thẩm Thần Minh trốn tránh thế nào cũng vô dụng, cô nhất định sẽ nắm chặt, khi sử dụng xong sẽ tàn nhẫn ném xuống đất, để nếm trải cảm giác sỉ nhục một cách thấu đáo.

"Lão Thẩm! Hai mua cơm đấy !"

Tần Song Song vốn nghĩ Trần Châu Châu sẽ chuyện với họ, xét cho cùng xảy chuyện như , còn gì để nữa. Không ngờ cô mặt dày đến thế, như mắc chứng quên, quên sạch chuyện vui giữa họ.

Mặc dù trong lời , cô hai chữ "hai ", nhưng cô chẳng đáp lời cô chút nào. Với góc của một từ tương lai trở về, những kẻ coi duỗi, nhẫn nhịn chịu nhục, đều là những tay chơi mưu mẹo.

Đối với như nhất định hết sức cẩn thận, một sơ suất nhỏ là thể tính toán mất.

Thẩm Thần Minh kinh ngạc Trần Châu Châu, mặt đen , gừ nhẹ một tiếng coi như trả lời.

Đi qua , Tần Song Song đầu Trần Châu Châu, vặn cô cũng đầu , trong đôi mắt âm lãnh thấm đẫm hàn ý. Khi thấy Tần Song Song , hàn ý nhanh chóng biến mất, đó là nụ ấm áp hòa nhã.

Cảm thấy phụ nữ thật giả tạo, một giây còn ăn tươi nuốt sống cô, giây thể tươi như hoa. Tốc độ đổi sắc mặt nhanh hơn cả lật sách.

Quay đầu , Tần Song Song càng nghĩ càng thấy rùng , nhịn mà run lên.

Thẩm Thần Minh bên cạnh phát hiện , liền nắm c.h.ặ.t t.a.y Tần Song Song: "Sao thế? Lạnh ?"

Tần Song Song lắc đầu: "Không, chỉ là cảm thấy buồn nôn thôi."

Biết Song Song quen với sự giả tạo của Trần Châu Châu, Thẩm Thần Minh xoa xoa đầu cô: "Sau gặp cô thì tránh xa một chút, nếu tránh thì coi như cô khí."

"Như ? Nói thật, em thực sự thích giả tạo với khác, thật vô vị."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-67-nguoi-phu-nu-nay-gia-tao-that-day.html.]

" con ở trong quân đội, đôi lúc cần giả tạo thì vẫn giả tạo, còn cách nào khác. Mọi đều là đồng đội, thể gây mất đoàn kết. Cho phép mặt tươi mày hớn nhưng trong lòng ưa, chỉ thôi."

Lời của Thẩm Thần Minh khiến Tần Song Song hiểu Trần Châu Châu thể tàn nhẫn với khác, những hành động kỳ quái như .

Hai trở về nhà, lấy một cái bát nhỏ, gạt một ít cơm từ hộp cơm , phần còn đều đưa cho Thẩm Thần Minh.

"Song Song! Em chỉ ăn nhiêu đó thôi ? Có là quá ít ? Một bát cũng . Lại đây, gạt thêm chút nữa ."

"Không cần, thế là đủ ."

Thẩm Thần Minh , giật lấy bát của cô, chất đầy cái bát nhỏ, còn dùng đũa ấn xuống, thêm lên .

Tần Song Song thấy nên lời, liền giật lấy bát cơm: "Anh tưởng em là heo , ăn nhiều như , chứa nổi mà còn cứ thêm ."

"Sợ em đói thôi." Thẩm Thần Minh cầm lấy hộp cơm, nghiêm túc , "Mẹ chúng khi dặn dò, để em đói, đang nghiêm túc thực hiện mệnh lệnh của vợ đấy."

Tần Song Song gắp một miếng đậu phụ khô nhét miệng : "Cho im miệng."

Tối nay cô món hẹ xào đậu phụ khô, nấu một nồi canh trứng, ăn kèm với dưa củ cài sợi hết, coi như là hai món mặn một món canh.

Hả miệng đón lấy thức ăn Song Song đưa tới, Thẩm Thần Minh đến nỗi mặt mày rạng rỡ như mùa xuân.

"Song Song! Tay nghề nấu nướng của em đúng là tuyệt kỹ. Thịt kho tàu của nhà ăn ai ăn cũng khen ngon, khiến ông đầu bếp vui hợp miệng."

Tần Song Song cho là như : "Cũng chỉ là một thời gian thấy mới lạ thôi, ăn nhiều sẽ còn thấy xuất sắc nữa ."

"Chưa chắc. Đàn ông chúng đều thích ăn thịt, cũng thích ăn." Thẩm Thần Minh ăn cơm thương lượng với Tần Song Song, "Song Song! Chủ nhật nấu cho một nồi thịt kho tàu nhé! Chưa ăn thèm ."

"Được."

Lúc mua thịt cần phiếu nữa, thể tùy ý mua. Lương của Thẩm Thần Minh cao, tiền thưởng nhiều, mua nhà mua xe, ăn một chút thịt vẫn đủ khả năng.

"Vậy thì quyết định thế nhé. Thịt em đặc biệt ngon."

Tần Song Song liếc một cái: "Không ông đầu bếp nhà ăn ? Thực sự ăn thể đến nhà ăn mua mà!"

Thẩm Thần Minh lập tức lắc đầu: "Không mua. Tổng cảm thấy thịt bằng em. Màu thịt đúng, mùi thơm cũng nhạt, so với đây thì hơn một chút, nhưng nếu so với thịt em , vẫn kém xa."

"Mũi tinh tường như ? Ngay cả sự khác biệt nhỏ như cũng ngửi ?" Tần Song Song kỹ mũi của Thẩm Thần Minh, đùa hỏi, "Chẳng lẽ mọc cái mũi chó?"

Thẩm Thần Minh vỗ nhẹ lên đầu Song Song, mặt sầm : "Nói bậy bạ, mọc mũi chó? Anh vốn nhạy cảm với các loại mùi vị."

"Thật ?" Tần Song Song nhíu mày, xoa xoa chỗ vỗ.

"Sao thế? Đau ?" Thẩm Thần Minh nghi hoặc đầu Song Song, "Anh cũng dùng nhiều sức, đau? Lại đây, xoa xoa."

Thấy tay đưa tới, Tần Song Song vội vàng tránh .

"Không cần, đừng hòng xoa đầu em nữa, cho phép xoa đầu em nữa ."

"Phụt ha ha ha!"

Thẩm Thần Minh to, may mà trong miệng cơm, thì phun đầy đầu mặt Tần Song Song mất.

"Song Song! Giờ khôn đấy, cho sờ nữa. Chờ một lúc nữa lên giường xem em chạy ."

Nói xong, tiếng to biến thành nụ quỷ dị, bộ mặt là của một kẻ , khiến Tần Song Song tức điên lên, giơ tay cầm đầu đũa đ.á.n.h tới.

Thật đáng đánh.

 

Loading...