Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 57: Đối phó với kẻ ác, phải trở nên ác hơn cả hắn
Cập nhật lúc: 2025-12-09 02:38:51
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Đã là thể chuyện với , về đừng nữa." Tần Song Song chằm chằm Dương Khai Phụng từ cao, giọng điệu băng giá, chút tình cảm, "Còn nữa, đừng mặt những lời nửa đúng nửa sai.
Tính khí vốn , chọc , bất kể là ai, hậu thuẫn thế nào, đều thể mắng chó. Tần Song Song từ nhỏ đến lớn, cái gì cũng ăn, duy chỉ cái thiệt là bao giờ chịu.
Ai khiến chịu thiệt, sẽ khiến kẻ đó chịu khổ, tin thì cứ thử xem. Dù cũng chỉ là một giáo viên dạy , kẻ chân chẳng sợ giày.
Chỗ giữ , ắt chỗ giữ , chỗ đều giữ , còn thể về nhà mua đậu bánh. Cô Dương! Cô rõ ?"
Lần đầu tiên khác đe dọa như , Dương Khai Phụng giận dữ trừng mắt Tần Song Song.
Tần Song Song né tránh, đôi mắt nhúc nhích, cũng trừng thẳng . Đã xé mặt , còn sợ gì ánh mắt của cô nữa?
Tuy vì vị giáo viên họ Dương luôn tìm cách chống đối cô, luôn những lời nửa nạc nửa mỡ, nhưng cô cũng dạng .
Dù cũng thể chuyện cùng , thì đừng gì nữa, từ nay về mỗi một đường, cần giả vờ mỉm chào hỏi.
Ở kiếp , để kiếm tiền học phí, cô từng gặp hạng nào chứ, loại bề ngoài hung hãn nhưng trong thì hèn nhát như Dương Khai Phụng , căn bản đáng để cô bận tâm.
Thật đấy.
Cô thực sự để bà mắt.
Vân Vũ
Dương Khai Phụng và Tần Song Song đối mặt trừng mắt đầy hai phút, thua cuộc, ngượng ngùng mặt , dám tiếp tục đối diện với ánh mắt như thể xuyên thấu tâm can nữa.
Tần Song Song tiếp tục chằm chằm Dương Khai Phụng thêm một phút nữa, xác định cô dám đối đầu với nữa, mới thu hồi tầm mắt, xuống.
Tất cả giáo viên trong văn phòng đều chứng kiến cảnh tượng , , cảm thấy vị giáo viên dạy mới đến đơn giản.
Vừa mới đến khiến Dương Khai Phụng t.h.ả.m bại manh giáp.
Ha ha ha! Thật là hả hê.
Trước đây, Dương Khai Phụng dựa hậu thuẫn, lúc nào cũng thất thường, thấy ai mắt là châm chọc một câu. Mọi đều sợ đắc tội cô , ảnh hưởng đến tăng lương xét phong chức danh, nên nhẫn nhịn khắp nơi.
Càng nhẫn nhịn, cô càng nước, thình lình buông một câu khó , khiến tức nghẹn.
Tiểu Tần giáo viên thì khác, cô là giáo viên dạy , sẽ dạy bao lâu, cô cũng cần Sở Giáo d.ụ.c đ.á.n.h giá cái gì về trình độ giáo viên.
Cho dù đắc tội Dương Khai Phụng cũng , cô là do hiệu trưởng mời về, nếu Sở Giáo d.ụ.c đồng ý, thì cứ việc sắp xếp giáo viên khác đến .
Mà sắp xếp , thì đành dùng tiểu Tần giáo viên.
Người của Sở Giáo d.ụ.c kẻ ngốc, vì một nhân viên mà vất vả đến thế? Bác biểu thúc của Dương Khai Phụng giỏi đến , cũng thể can thiệp việc Sở Giáo d.ụ.c quyết định.
Việc tìm giáo viên dạy chính là do của Sở Giáo d.ụ.c yêu cầu hiệu trưởng tìm, ban đầu họ tìm em gái của Dương Khai Phụng là Dương Khai Lan, nếu cô thể đảm đương nhiệm vụ giảng dạy, thì việc thỏa .
Đằng cô thể đảm đương, hiệu trưởng đồng ý, cho thôi việc. Dương Khai Phụng cam tâm, nhờ bác biểu thúc trong Sở Giáo d.ụ.c vận động, hiệu trưởng trình bày rõ tình hình, Sở Giáo d.ụ.c bảo ông tìm khác.
Thế là mới tìm đến tiểu Tần giáo viên, nếu Dương Khai Phụng tìm bác biểu thụ của để phá rối, e rằng Sở Giáo d.ụ.c sẽ chấp nhận .
Bác biểu thúc của cô dù năng lực đến , cũng căn cứ thực tế mà .
Hiệu trưởng là thật thà, sẽ so đo với Dương Khai Phụng, nhưng sẽ so đo với của Sở Giáo dục.
Các vị bảo tìm , tìm , các vị hết lời tiếng nọ, thôi tìm nữa, cử khác đến !
Chỉ cần ném một câu như , của Sở Giáo d.ụ.c dám hé răng nửa lời.
Dương Khai Phụng kẻ ngốc, tự nhiên cũng Tần Song Song đến dạy , trăm phần trăm sẽ ở .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-57-doi-pho-voi-ke-ac-phai-tro-nen-ac-hon-ca-han.html.]
Lần em gái cô đến dạy hiệu trưởng cho thôi việc, cô gọi điện cho bác biểu thúc, bác biểu thúc tìm vị phụ trách mảng ở Sở Giáo dục, kết quả mắng cho một trận tơi bời.
Bảo ông thiên vị nhà, đưa cả chẳng gì đội ngũ giáo dục, nếu còn tái phạm chuyện , sẽ cho ông trông cổng.
Vốn dĩ, bác biểu thúc của cô trong Sở Giáo d.ụ.c chỉ là quản lý hậu cần, căn bản là quan chức gì, chỉ là đơn vị công tác là Sở Giáo d.ụ.c mà thôi.
Lần giáo viên tiếng Anh thể điều , là vì đúng lúc một giáo viên trường cấp hai ở Hải Thành nước ngoài, bên đó đang cần gấp một giáo viên tiếng Anh để thế.
Những đầu Sở Giáo d.ụ.c cũng sự thiên vị, giáo viên tiếng Anh của Hải Thành còn, hiệu trưởng trường học ở Hải Thành ngày nào cũng đến Sở Giáo d.ụ.c thúc giục đòi .
Dương Khai Phụng đưa em gái trường, báo tin cho giáo viên tiếng Anh , hai đối diện , chuyện riêng cũng tiện.
Giáo viên tiếng Anh bỏ một ít tiền mời khách biếu quà, việc liền quyết định.
Bác biểu thúc của Dương Khai Phụng đóng vai trò cầu nối ở giữa, nhưng Dương Khai Phụng nghĩ , cô cho rằng tất cả là nhờ năng lực của bác biểu thúc, mới điều giáo viên tiếng Anh đến Hải Thành.
Cô thường những lời nửa thật nửa giả như , khiến các giáo viên trong trường đều tưởng rằng bác biểu thúc của cô là cán bộ của Sở Giáo dục.
Dương Khai Phụng mượn oai hùm, dựa việc các giáo viên trong trường sự thật, thường xuyên buông những lời lạnh lùng kích động khác.
Vì lợi ích thiết của bản , đều dám tùy tiện đắc tội cô . Dù cũng chỉ là vài câu đau ngứa, nhịn thì nhịn .
Người xưa chẳng ? Nhẫn một lúc, sóng yên gió lặng. Lùi một bước, biển rộng trời cao.
Như Trần Quân Quân thực sự thể nhịn nổi, mới chất vấn cô .
Dương Khai Phụng vô cùng xảo quyệt, ưa bắt nạt kẻ yếu, sợ kẻ mạnh, nếu thực sự tính toán, cô cũng dám gì .
Vừa Tần Song Song đáp trả cô như thế, kết quả cô vẫn thua cuộc mà thôi.
Quay xuống, ánh mắt Tần Song Song vẫn rời khỏi Dương Khai Phụng, vị trí đối diện , cần cố ý ngoảnh đầu , chỉ cần ngẩng mắt lên là thấy ngay.
Đối phó với kẻ ác, trở nên ác hơn cả .
Từ khí thế áp đảo , áp đến mức thở nổi, khiến thấy là tự giác run sợ, lưng toát mồ hôi lạnh.
Cho dù tay với cũng cân nhắc kỹ.
Kiếp cô việc trong một quán bar, một vị khách mỡ màng, bụng phệ, hói đầu, mắt ti hí luôn thích sàm sỡ cô, những lời ngọt xớt.
Mỗi cô đều tìm cách lảng tránh.
Về thấy , càng lảng tránh càng nước. Cô bỏ một tiền lớn nhờ một chị khác chụp giúp nhiều ảnh đắn của , còn tra là trong biên chế nhà nước.
Khi đến quấy rối, cô trực tiếp ném những bức ảnh, phơi bày phận của .
Và cảnh cáo một cách hung ác: "Còn dám động đến ý đồ nên với cô nương , thì đành chung phận. Ta sẽ phơi bày tất cả chuyện của , khiến bại hoại danh dự, gia đình tan nát, khinh bỉ nguyền rủa.
Ta chỉ yên việc, đừng tưởng thấy dễ bắt nạt mà cứ tìm đến gây rối, chọc giận , đừng hòng ai yên ."
Kẻ sợ đến mặt mày tái mét, thề thốt sẽ bao giờ tìm phiền phức cho cô nữa. Hắn bỏ tiền mua bằng chứng trong tay cô, cúi đầu khúm núm cầu xin cô đừng phơi bày chuyện .
Vất vả khổ sở bao nhiêu năm, thể để sắp thăng chức , cô một trận quậy phá mà hỏng hết.
Hắn dò la cô gái xuất xã hội gì, ngờ là một đối thủ khó chơi, khó nhằn đến . Thôi thì bỏ qua, tìm mục tiêu khác mà quấy rối !
Giữa với là như , hết bản ngay, thẳng, khi những con đường tà đạo tìm đến, điên cuồng chính là cách xử lý nhất.