Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 55: Rốt cuộc cô nhóc tinh nghịch này còn giấu anh điều gì nữa?

Cập nhật lúc: 2025-12-09 02:38:49
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lời hỏi khiến Tần Song Song ngơ ngác một mặt, thêm đó là sự kinh hãi ngập tràn tim.

Tiêu .

Tiêu .

Rốt cuộc là Thẩm Thần Minh manh mối ? Có bản nàng biểu hiện quá mức ? Khiến Thẩm Thần Minh cảm thấy nàng giống nguyên chủ?

Không thể nào chứ! Hắn gặp nguyên chủ mấy ? Làm thể nguyên chủ là như thế nào chứ? Chắc chắn là cố ý dọa nàng thôi.

Cho dù quan sát của tinh tường đến , hình tượng cô gái thôn quê của nàng chỗ giống, cũng dám khẳng định nàng là nguyên chủ.

Liếc mắt trắng dã Thẩm Thần Minh, Tần Song Song giận dỗi hỏi: “Em là Tần Song Song lẽ nào mới là? Vậy cho em , em nên là bộ dạng như thế nào? Cái gì cũng ? Ngu ngốc như heo? Vậy đó còn là một bình thường ? Đó là hình tượng của một đứa ngốc đúng ?”

Thẩm Thần Minh khựng một cái, bật : “Biểu hiện của em khác với trong tưởng tượng của quá nhiều, tổng cảm thấy em nên là xuất từ nông thôn, mà nên là cô gái chỉ ở thành phố lớn.”

“Đây là logic gì ? Theo như , con gái nông thôn đều ngốc nghếch, đần độn hết !” Tần Song Song lấy đũa chỉ Thẩm Thần Minh, “Anh đang đeo kính màu . Con gái nông thôn thể đứa thông minh lanh lợi ? Như em đây ? Nhất định như những phụ nữ khác, suốt ngày quanh quẩn trong nhà, xoay quanh đàn ông và bếp núc thì mới vui lòng?”

“Anh ý đó.”

Nghe xong chất vấn của Tần Song Song, Thẩm Thần Minh cảm thấy bản đúng là đa nghi.

Sự ưu tú của cô nhóc lẽ dám biểu hiện ở quê nhà, đến đơn vị, nàng chỉ thỏa sức phóng thích khả năng vốn của bản , nghi ngờ bừa cái gì chứ?

Nếu cô nhóc là cô nhóc, nàng là ai?

Mặc dù từng chứng kiến nhiều chuyện kỳ quặc ở nước ngoài, nhưng nhất định sẽ xuất hiện cô nhóc, là nghĩ quá nhiều .

“Cô nhóc! Anh chỉ là cảm thấy em quá , khiến hoang mang.”

Trầm mặc một lát, Thẩm Thần Minh suy nghĩ trong lòng.

“Hoang mang cái gì? Sợ em sẽ chạy mất ?” Tần Song Song đặt bát xuống, ánh mắt thăm thẳm Thẩm Thần Minh, trịnh trọng , “Câu em chỉ một , nhớ kỹ. Chỉ cần chuyện tầm bậy bên ngoài, lăng nhăng với phụ nữ, em tuyệt đối sẽ rời bỏ , cũng tuyệt đối sẽ bên ngoài chuyện mập mờ, ngoại tình với đàn ông khác. Đàn ông đều là đồ chân giò heo, một là đủ , em quyến rũ thứ hai nữa. Hơn nữa, ai sánh bằng sự tuấn mỹ khó ai sánh kịp của ? Anh hùng vĩ ngạn? Thẩm Thần Minh! Đời em chỉ yêu . Đàn ông khác trong mắt em đều là hòn đá vướng chân ảnh hưởng đến em phát huy, chỉ đá chúng sang một bên.”

“Thật ?” Thẩm Thần Minh , vui vẻ, “Vậy yên tâm . Sợ em ở bên ngoài dỗ dành ba câu là chạy mất, tìm để ?”

Hắn là lời chân tâm, chút giả dối nào. Cô nhóc chỉ xinh , còn ưu tú, đôi lúc nhiệm vụ, một là mấy tháng, lỡ mai kẻ vô liêm sỉ nào đó để mắt tới thì ?

Tiêm ngừa , nắm rõ suy nghĩ và ý tứ của cô nhóc, như mới thể địch, trăm trận trăm thắng.

“Đến chỗ em mà .”

Tần Song Song đùa một câu, tiếp tục ăn mì.

Ăn xong, Thẩm Thần Minh rửa bát, nàng dựa ghế sô pha chợp mắt một lát.

Nàng vốn thói quen nghỉ trưa, dù bận đến , cũng dù ngủ , nhắm mắt nghỉ ngơi nửa tiếng, buổi chiều lên lớp sẽ uể oải.

Thẩm Thần Minh rửa bát xong bước , thấy cô nhóc ngủ, lau tay, bế nàng lên, để nàng dựa lòng .

“Yên tâm ngủ , hai giờ gọi em dậy.”

“Không cần.” Tần Song Song nhắm mắt, nhịp tim đàn ông, lẩm bẩm, “Em nghỉ một lát là , đừng ồn, đừng chuyện với em.”

“Ừ!” Hôn lên đỉnh đầu cô nhóc, Thẩm Thần Minh đáp ứng, “Ngủ ngon , ồn em.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-55-rot-cuoc-co-nhoc-tinh-nghich-nay-con-giau-anh-dieu-gi-nua.html.]

Hai ôm lấy ghế sô pha, Tần Song Song ôm lấy eo Thẩm Thần Minh, đùi , dựa n.g.ự.c .

Thẩm Thần Minh thì ôm trọn cô nhóc trong vòng tay , cằm nhẹ nhàng đặt lên đỉnh đầu nàng, theo nàng nhắm mắt giả vờ ngủ.

Khoảnh khắc yên tĩnh, thể rõ ràng thở của .

Tần Song Song thả lỏng , mơ màng ngủ hơn mười phút tỉnh dậy, cảm thấy sảng khoái, tinh thần sảng khoái.

Nàng từ từ mở mắt, ngây một lúc, định dậy, đỉnh đầu vang lên tiếng hỏi khẽ trầm ấm: “Không ngủ nữa?”

“Ừ!” Tần Song Song gật đầu, vươn vai ngáp , “Chợp một chút , dậy thôi.”

Thả cô nhóc , Thẩm Thần Minh rót cho nàng chút nước, đưa đến miệng nàng: “Cô nhóc! Chiều nay ở nhà xây một cái bếp đất. Em thường xuyên nhà, đốt than tổ ong thật bất tiện, vẫn là đốt củi !”

Cúi đầu uống một ngụm nước, Tần Song Song cũng thấy , bếp than thể cả ngày mở đốt, nếu sẽ tắt. Sau nàng trấn dạy , lấy thời gian dậy nhóm bếp than.

, bếp củi thì nhặt củi, nàng thích lên núi nhặt, thật là quá vất vả.

Dường như thấy nỗi lo lắng của nàng, Thẩm Thần Minh với nàng: “Chúng tìm dân làng mua ít củi để đó, em cũng thường xuyên ở nhà, đôi lúc ngoài cũng về, trong nhà cả ngày ai, cũng đốt hết bao nhiêu củi. Than tổ ong mà tắt , ngay cả cơm cũng nấu , vẫn là bếp củi hơn, nấu lúc nào thì nấu.”

“Em .” Tần Song Song phản đối, “Vậy chiều nay ở nhà ! Tối em về xem kết quả.”

“Được!”

“Anh xây ?” Tần Song Song tò mò.

“Biết.”

“Bếp đất còn ống khói, cũng mua nồi, chiều em tan học mang cái nồi về?”

“Không cần, một lát nữa tìm giải quyết.” Thẩm Thần Minh , khóe miệng nhếch lên, “Tiểu Vương một cái nồi, mua về dùng, hôm qua đưa cho , một lát nữa lấy, lắm thì mời ăn một bữa bánh sủi cảo.”

“Vậy xem mà .”

Tần Song Song hỏi Tiểu Vương là ai, hỏi cũng quen, cần gì nhiều chuyện. Sau nàng ở đơn vị lâu, tự nhiên sẽ ai là ai.

“Yên tâm! Chắc chắn sẽ .”

Thẩm Thần Minh mặt cô nhóc đ.á.n.h mất khí phách đàn ông nên , cho dù từng xây bếp đất, cũng cho phép .

Đàn ông thể chứ?

Vân Vũ

“Em đương nhiên yên tâm, dù , thì cũng là việc của .” Tần Song Song xem thời gian cũng gần hết, dậy chải tóc, buộc chặt, “Em đến trường , ở nhà việc , tối em thấy thành quả.”

Nghe lời cô nhóc, Thẩm Thần Minh bật thầm: “Vâng! Nhất định khiến em hài lòng. Anh đưa em cổng lớn, một lát nữa về.”

“Không cần.” Tần Song Song đẩy xe đạp, từ chối ý của Thẩm Thần Minh, “Đưa đưa ý nghĩa gì chứ? Anh đừng tiễn nữa, em đạp xe luôn đây.”

Thẩm Thần Minh cô nhóc dài chân bước một bước dài, vững vàng đạp xe đạp rời , cảm thấy đầu óc đủ dùng .

Nhà họ Tần căn bản xe đạp, cô nhóc học đạp xe từ lúc nào trời?

Ông trời ơi! Rốt cuộc cô nhóc tinh nghịch còn giấu điều gì nữa? Tại nào cũng thể cho kinh hỉ khổng lồ như ?

 

Loading...