Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 44: Mười Một Đứa Trẻ Đến Ăn Sủi Cảo

Cập nhật lúc: 2025-12-09 02:38:38
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Anh vất vả, nhưng chúng cũng chỉ kết hôn một , đây từng ăn cơm nhà , nhân cơ hội thì trả hết .”

Thẩm Thần Minh hiểu rõ nấu ăn mệt đến mức nào, nỡ để cô nhóc nhỏ mệt.

Hơn nữa, lũ bạn đó thể ăn một bữa cơm do vợ nấu là may mắn lắm , thể ăn thường xuyên . Họ cái phúc đó, chỉ mới thể thưởng thức tài nấu nướng của cô nhóc mỗi ngày.

Cá chiên xong, những món tiếp theo đơn giản hơn nhiều.

Khoảng bốn giờ rưỡi, hai khiêng bàn ghế đến, Thẩm Thần Minh lo tiếp đón bên ngoài, Tần Song Song tất bật trong bếp.

Món ăn xào xong, còn luộc thêm ít sủi cảo mang cho Sư trưởng. Trong nồi đang luộc, một lát nữa là xong.

Tuy là sớm một chút, nhưng , năm giờ đều đến ăn cơm , tin rằng Sư trưởng cũng về nhà, mang qua kịp cho bữa tối.

Sủi cảo chín tới, Quản Ái Trân đến, ngửi thấy mùi hương thơm phức lan tỏa trong khí, bà khỏi sáng mắt lên.

“Song Song! Em đang món gì ngon thế?”

Tần Song Song trong bếp đáp: “Chị Ái Trân! Chị đến ! Vừa , quá. Lại đây, đây, em việc nhờ chị đây.”

Quản Ái Trân sững , đó bật : “Em việc tìm chị? Chuyện gì thế?”

Tần Song Song xếp hai hộp cơm lớn đựng đầy sủi cảo: “Mời Hà đến, chịu đến, em gói sủi cảo, định luộc xong mang sang biếu hai vợ chồng chị. Chị đến , nhà em Thẩm Thần Minh đỡ chạy mệt chân.”

Vừa , cô lấy một hộp cơm sạch khác, mỗi món ăn đều gắp một ít bỏ , xếp chồng lên hai hộp , tìm một túi vải bỏ , đưa cho Quản Ái Trân.

“Chị mang mấy thứ về cho , đến, chúng em trong lòng áy náy lắm. À, chị đến tìm em việc gì thế? Có là việc dạy ở trường học tin tức gì ?”

“Phải đấy, hiệu trưởng bảo em sáng mai tám giờ đến phỏng vấn, nếu đạt yêu cầu thì thể ở .” Quản Ái Trân chút ngại ngùng, “Giáo viên tiếng Anh của trường dạy từ lớp 10 đến lớp 12, nhưng tổng cộng chỉ ba lớp, mỗi khối một lớp.

Chỗ chúng nhỏ, học lên cấp ba nhiều, em đảm đương nổi ?”

Tần Song Song gật đầu: “Em vấn đề gì, chỉ cần hiệu trưởng cho em cơ hội, em nhất định thể đảm đương .”

“Vậy thì quá.” Quản Ái Trân nở nụ mặt, “Chị cũng với hiệu trưởng như , chị bảo chỉ cần chịu cho cơ hội, em nhất định .

Em ? Hôm nay thầy giáo gọi điện đến, khen ngợi với tư cách là nghiêm túc đốc thúc con trai học từ vựng tiếng Anh, khiến chị .

Chị nghiêm túc đốc thúc gì , rõ ràng là vì gặp cô giáo như em. Ha ha ha! Đồ chị mang thì chị khách khí , tối nay chị thậm chí cần nấu cơm nữa.”

“Chị còn khách khí với em gì, chị Ái Trân! Vậy ngày mai em đến đơn vị chị tìm chị nhé?”

Tần Song Song trường học ở , cũng quen hiệu trưởng, chắc chắn nhờ Quản Ái Trân dẫn .

“Được. Nhớ nhé, sáng mai tám giờ đến, đừng quên đấy.”

Vân Vũ

“Không quên , chuyện lớn như quên ?” Tần Song Song chân thành cảm ơn Quản Ái Trân, “Chị Ái Trân! Em cảm ơn chị!”

Quản Ái Trân giơ túi vải trong tay lên, : “Cảm ơn gì chứ! Coi bộ chuyến chị đến thật đáng giá. Chị đây, em tiếp đón những khác ! Chị về nhà nếm thử tay nghề của em mới .”

“Ha ha ha! Vậy thì chị về nhanh mà nếm thử! Sủi cảo em gói vẫn khá đấy.”

Tần Song Song cố ý tự khen như bà Vương bán dưa, khiến Quản Ái Trân bật ha hả rời .

Thẩm Thần Minh ở một bên lặng lẽ quan sát từng cử chỉ của Tần Song Song, cảm thấy cô nhóc nhà thật cách đối nhân xử thế. Quản Ái Trân đến, kịp gì, cô chuẩn sẵn thứ đưa cho bà .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-44-muoi-mot-dua-tre-den-an-sui-cao.html.]

Đây là thể hiện lập trường của , cô vì Quản Ái Trân giới thiệu việc mới mang đồ ăn cho bà , mà vốn dĩ chuẩn sẵn để tặng bà .

Quản Ái Trân thấy tự nhiên trong lòng vui vẻ, cảm thấy cô nhóc nhà đối đãi nhiệt tình.

Nếu bà đến, lẽ chỉ mang sủi cảo qua, bà đến , thấy món ăn nấu sẵn trong bếp, tự nhiên lấy cho bà một ít.

Không lấy cũng , nhưng sẽ tỏ ti tiện, càng đủ chân thành. Lấy thì thể hiện cô nhóc nhà hào phóng, chân thành đối đãi với bà , bà trong lòng cũng thấy thoải mái.

Cô nhóc quá hiểu chuyện đời, động thanh động sắc thu phục Quản Ái Trân, nếu nhà, cũng ai dám bắt nạt cô.

Bàn trong sân bày xong, trong nồi đang sôi sủi cảo.

Luộc xong một nồi thì dùng đĩa đựng, bày lên bàn .

Không lâu , vài đứa trẻ đến, Lệ Lệ, Kiện Kiện, Vương Tuấn Tuấn từng đến nhà xem tivi, và ba quen khác.

Thẩm Thần Minh cũng đây là con nhà ai, thấy chúng chằm chằm đĩa sủi cảo bàn, Tần Song Song cũng hà tiện, mỗi đứa cho một bát.

Dẫn chúng bàn, ôn tồn : “Từ từ ăn nhé, cẩn thận nóng, trong bếp cô còn nhiều, đừng vội ?”

Từng đứa đều sủi cảo thu hút sự chú ý, đến chuyện cũng quên mất, chỉ máy móc gật đầu.

Những đứa trẻ thời đại về cơ bản đều khá hạnh phúc, ở nhà đều là con một, ăn uống cũng so với đây hơn. Chỉ là vẫn đến lúc bữa nào cũng cá thịt, mười năm nữa, ước tính là thể đạt mục tiêu .

Sủi cảo gói ít, cũng sợ lũ trẻ ăn, dù ăn gì thì cũng no bụng .

Sáu đứa trẻ bên xuống, năm đứa nữa đến, Tần Song Song cũng con nhà ai, hỏi Thẩm Thần Minh cũng vô ích, cũng quen.

Trời ạ, đến , thì cứ mỗi đứa cho một bát sủi cảo sắp xếp thỏa là . Trẻ con mà! Dù là con nhà ai cũng , chỉ là chuyện mấy cái sủi cảo thôi mà.

Cô gói ít nhé? Mấy đứa trẻ ăn một chút , lát nữa cô sẽ dùng nồi áp suất nấu một nồi cơm. Hết sủi cảo thì vẫn còn cơm, sợ gì chứ.

Mười một đứa trẻ quanh một chiếc bàn, từng đứa giơ đũa lên, ăn uống phép tắc.

“Ôi trời! Ông tổ ơi, cháu chạy đến đây gì thế?” Một bà lão tóc hoa râm xông , xin với Tần Song Song, “Xin nhé! sơ ý một chút trông chừng, cháu trai nhà chạy đến nhà cô ăn sủi cảo .”

Tần Song Song màng: “Hờ! Có gì , trẻ con mà! Đứa nào cũng thích thôi. Ở nhà ăn thịt rồng cũng thấy ngon, sang nhà khác ăn dưa muối cũng thấy ngon.

lấy , cứ để chúng ăn , ăn no hẵng về.”

Bà lão xong tán đồng: “Phải đấy! Ở nhà cũng thiếu thốn gì nó, chỉ là thích ngoài ăn lắm, thật ngại quá.”

“Cùng trong một sân cả, gì mà ngại chứ, ăn thì ăn, , đừng bận tâm. Bọn trẻ đang ăn ngon lành, chúng đừng phiền chúng, đông ăn mới ngon.”

Ngẩng đầu thấy cháu trai đang ăn ngon lành, bà lão trong lòng vui, chào Tần Song Song một tiếng về .

Tần Song Song cũng bà lão là ai, kệ bà là ai, sẽ quen dần thôi.

Bà lão họ Tần, cùng họ với Tần Song Song, thấy khác cũng đang tìm con, liền bảo họ: “Đừng tìm nữa, đều ở nhà họ Thẩm mới chuyển đến ăn sủi cảo cả .

Nhà chị nhà và nhà cô đều ở đó, vợ Thẩm bảo chúng đừng đến phiền, đợi lũ trẻ ăn no sẽ về.”

 

Loading...